Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 504 - Chương 2194. Chuyện Không Hay

Chương 2194. Chuyện không hay Chương 2194. Chuyện không hay

Diệp Huyền nhìn nàng: “Niệm tỷ, ngươi không mong muốn có được Đạo Kinh này dù chỉ một chút thôi sao?”

Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha, đoạn bảo: “Ta có đạo của ta, cần gì phải để người khác chỉ đạo?”

Diệp Huyền không khỏi giơ ngón cái với nàng: “Tỷ thật lợi hại!”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Ta không lợi hại một chút nào đâu, ví dụ như ta không đánh được nữ tử váy trắng!”

Nghe vậy, suýt chút nữa thì Diệp Huyền ngất xỉu!

Mộ Niệm Niệm đột nhiên bật cười: “Ngươi còn biết điều gì nữa?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cực Lạc Chi Giới là một nơi như thế nào vậy?”

Hắn vẫn khá tò mò về Cực Lạc Chi Giới mà Cổ Tự hay nhắc tới.

Mộ Niệm Niệm nói: “Cực Lạc Chi Giới là nơi ở của một đám hòa thượng. Đương nhiên, hòa thượng nơi đó khác với nơi này. Hòa thượng ở đó có trình độ Phật pháp và tu vi cao hơn rất nhiều, thực lực cũng mạnh hơn nhiều!”

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi trở thành tục gia đệ tử của Cổ Tự rồi à?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Cổ Tự còn đỡ, Phật đạo ở Cực Lạc Chi Giới không dễ qua mắt đâu! Đương nhiên, hiện giờ ngươi đã trở thành tục gia đệ tử của Cổ Tự, điều này chứng tỏ rằng về sau khả năng lớn là ngươi sẽ được tiếp xúc với nơi đó. Nếu như ngươi được tiếp xúc với nơi đó thì hãy nhớ, phải thật cẩn thận, cái đám đầu trọc đó không đơn giản đâu, đã thế bọn họ còn hiểu nhân quả thuật pháp.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi.”

Mộ Niệm Niệm lại bảo: “Ngươi còn phải cẩn thận với một nhóm người nữa.”

Diệp Huyền vội hỏi: “Nhóm người nào?”

Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền: “Xuyên việt giả.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ngân Hà Giới?”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Nơi đó có vài điểm đặc biệt. Theo ta được biết thì nơi đó có một trận pháp thần bí và một sức mạnh thần bí trấn giữ. Người bình thường không thể đặt chân tới đó được. Có điều, bọn họ cũng bị giữ chân tại nơi đó, không thể giao du với thế giới bên ngoài. Đương nhiên, đây cũng là một cách bọn họ bảo vệ mình.”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Sao ngươi lại nói vậy?”

Mộ Niệm Niệm nhếch khóe miệng: “Người ở nơi đó thực ra rất yếu. Tóm lại, sau này nếu ngươi gặp người ở đó thì phải cẩn thận hơn một chút. Đương nhiên, ngươi cũng đừng quá để ý đến bọn họ, bọn họ tuy đặc biệt nhưng ngươi còn đặc biệt hơn.”

Diệp Huyền hỏi: “Đặc biệt? Ta đặc biệt chỗ nào chứ?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Chỗ nào của ngươi chẳng đặc biệt!”

Diệp Huyền: “…”

Mộ Niệm Niệm lại nói: “Thực ra vũ trụ này rất lớn, vô cùng vô tận, những điều mà chúng ta chưa biết cũng nhiều lắm.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Trụ trì nói với ta là có một Phi Thăng Đài, cũng chính là Bà Sa Thế Giới… Niệm tỷ, ngươi có biết nơi này không?”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Ta có biết chút chút, nghe đâu Đạo Kinh tới từ nơi đó đấy!”

Diệp Huyền hỏi: “Nghe nói?”

Mộ Niệm Niệm trợn mắt nhìn hắn: “Ngươi cho rằng cái gì ta cũng biết đúng không?”

Diệp Huyền cười toe toét: “Đúng vậy đó!”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Ta không có hứng thú với mấy cái thứ ấy, với ta mà nói thì chỉ cần không uy hiếp đến Ngũ Duy vũ trụ là được.”

Diệp Huyền lại hỏi: “Thực sự có Âm Gian sao?”

Nghe vậy, Mộ Niệm Niệm không khỏi chau mày, nàng nhìn hắn: “Cái này cũng là do mấy lão trọc đầu kia nói hả?”

Diệp Huyền gật đầu.

Mộ Niệm Niệm trầm mặc một lát rồi nói: “Đúng là có thật!”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Thế rốt cuộc đó là một thế giới như thế nào?”

Mộ Niệm Niệm nói: “Một nơi cực kì kinh khủng!”

Nói đoạn, nàng chỉ vào mình: “Ngươi thấy ta có lợi hại không?”

Diệp Huyền vội vàng gật đầu: “Lợi hại, lợi hại lắm luôn ấy!”

Mộ Niệm Niệm nhìn hắn: “Ta không muốn chọc vào cái nơi đó đâu!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Rất rõ ràng, Âm Gian đó cực kì đáng sợ!

Mộ Niệm Niệm lại bảo: “Nơi đó không hề đơn giản, ta cũng hi vọng rằng ngươi đừng chọc vào nơi đó! Lúc nữ tử váy trắng còn ở đây, ngươi có chọc đến người ta cũng không sao, nhưng giờ nàng ta không ở đây, ngươi mà động vào nơi đó là toi đời ngay!”

Diệp Huyền cười tươi rói: “Ta sẽ không động vào nơi đó đâu!”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Trực giác nói với ta rằng chắc chắn ngươi sẽ sờ tới nơi đó.”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”

Mộ Niệm Niệm nói: “Ách nạn chi nhân trên người ngươi càng ngày càng nguy hiểm, ngươi sẽ dễ phải đụng độ với nơi đó thôi. Nếu như ngươi không biết thì thôi, nhưng vấn đề là hiện giờ ngươi đã biết đến sự tồn tại của nó, thế nên ta cho rằng chắc chắn ngươi và nơi đó sẽ có chuyện, hơn nữa phần lớn là ác duyên ấy!”

Diệp Huyền: “…”

Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Đúng là chẳng lúc nào khiến người ta yên tâm được!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Niệm Niệm, ngươi lợi hại như thế, có biết ai có thể giúp ta giải trừ cái ách nạn chi nhân này không?”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Ta không biết!”

Diệp Huyền lại hỏi: “Có thể điều tra không?”

Mộ Niệm Niệm nhìn hắn: “Có thể!”

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Mộ Niệm Niệm lại bảo: “Có thể điều tra, thế nhưng sẽ có chuyện không hay xảy ra đấy!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Thì như kiểu một người bình thường mọc một cái u, nếu như chém đứt thì ngươi nói xem sẽ thế nào?”

Diệp Huyền trầm mặc nói: “Sẽ chết!”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Ách nạn chi nhân của ngươi cũng tương tự thế. Chúng ta điều tra thì có thể sẽ khiến ách nạn chi nhân của hoàn toàn bạo phát. Một khi nó bạo phát thì trực giác nói với ta rằng, sẽ không có chuyện gì tốt lành xảy ra đâu!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vậy cũng có nghĩa là dù ta làm gì thì cũng không thay đổi được điều này, đúng chứ?”

Mộ Niệm Niệm đột nhiên vỗ đầu hắn một cái: “Đồ ngốc, ngươi có biết tại sao ngươi có thể sống đến tận giờ không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Là bởi nữ tử váy trắng!”
Bình Luận (0)
Comment