Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 514 - Chương 2204. Kẻ Nào Sốt Sắng Kẻ Đó Sẽ Chịu Thiệt

Chương 2204. Kẻ nào sốt sắng kẻ đó sẽ chịu thiệt Chương 2204. Kẻ nào sốt sắng kẻ đó sẽ chịu thiệt

Chương 2204: Kẻ nào sốt sắng kẻ đó sẽ chịu thiệt

Mục đích tu hành Phật pháp là gì?

Câu nói này khiến trụ trì phải sững sờ!

Ánh mắt hắn ta dần xuất hiện vẻ hoang mang.

Ngày xưa, mục đích tu hành Phật pháp của hắn ta là gì?

Là muốn tu hành thôi!

Học Phật chính là để thành Phật, học Phật là để thay đổi bản thân, học Phật là để tu tâm tu hành!

Mà hắn ta cũng thực sự làm được điều này!

Thế nhưng sau này hắn ta lại dần thay đổi!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lên tiếng: “Trong Tam Tạng Kinh có một câu nói là “Bất sinh bất tạo, bất sinh bất phi, không tạo nhân quả, không cố chấp theo đuổi. Đại sư, ngươi đã làm được điều này chưa?”

Trụ trì chắp hai tay, hắn ta lắc đầu.

Diệp Huyền lại nói: “Nhiều khi cố chấp chính là một lao tù, lao tù nhốt chính mình. Buông bỏ đồng nghĩa với việc mở lao tù ấy ra. Từ xưa đến nay, tất cả mọi người đều bị nhốt trong chính lao tù của mình.”

Nói đoạn, hắn nhìn về phía trụ trì, mỉm cười: “Đại sư, thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngươi quá cố chấp với thư ốc, quá cố chấp với Đạo Kinh. Có một vị tiền bối đã từng nói với ta rằng, thực ra Đạo Kinh có thể giúp con người ta đạt đến cảnh giới trên Độn Nhất cảnh, thậm chí còn cao hơn. Thế nhưng đó là con đường mà người khác bày ra cho ngươi. Song người khác không bày đường ra cho chúng ta thì chúng ta hết đường để đi hay sao? Chân là của chúng ta, đường trong tim chúng ta, cần gì phải nhờ vả đến người khác?”

Nghe vậy, trụ trì nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền rồi chắp hai tay lại, nói: “Diệp công tử, ta không bằng ngươi!”

Cố chấp!

Giờ khắc này hắn ta mới hiểu tại sao Diệp Huyền có thể đạt tới Linh Minh Kiến Tính rồi!

Diệp Huyền từ bỏ thư ốc, chính hắn đã là một loại cảnh giới. À không, phải nói là Diệp Huyền không quá coi trọng thư ốc, hắn không nghĩ sẽ dựa vào thư ốc để trở nên mạnh hơn như những người khác.

Hắn không quan tâm, không cố chấp!

Trụ trì đột nhiên bảo: “Diệp công tử, ngươi về Cổ Tự tu hành với chúng ta đi! Ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta sẽ tới Cổ Tự, nhưng không phải hiện tại, ta còn có vài chuyện cần xử lí!”

Trụ trì chắp hai tay: “Được, vậy chúng ta ở Cổ Tự đợi Diệp công tử!”

Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Tri Sự trưởng lão rời đi.

Một lát sau, Tri Võ cũng rời đi.

Lúc này, giọng nói của tầng thứ chín vang lên: “Bọn họ sẽ từ bỏ Đạo Kinh sao?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng không biết nữa!”

Tầng thứ chín nói: “Phật pháp này đúng là cao thâm, ngươi có thể nghiên cứu nhiều thêm, có lợi đối với tu hành của ngươi đó. Cơ mà ta khuyên ngươi không nên đi quá sâu vào cái thứ này, dễ gặp ma chướng!”

Diệp Huyền gật đầu.

Thực ra hắn cũng chỉ mới hiểu được bề nổi của Phật pháp, mức độ hiểu biết về Phật pháp của hắn kém xa so với mấy người trụ trì. Tuy nhiên, có thể cũng bởi nguyên nhân này nên hắn mới dễ dàng đạt đến Linh Minh Kiến Tính như thế.

Bởi vì hắn không hề có quá nhiều chấp niệm với việc tu thành chính quả!

Có nhiều lúc nhiều chuyện, nhiều người cứ như cát nắm trong tay vậy, ngươi càng nắm chặt thì cát càng dễ trôi đi!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn bước ra khỏi tiệm cầm đồ. Nhìn bầu trời trên cao, hắn hít một hơi thật sâu rồi khẽ búng ngón tay, một đường kiếm quang bay đi, chớp mắt đã biến mất nơi cuối chân trời.

Kiếm tâm tự tại!

Ban nãy hắn được một phen lĩnh ngộ, giờ kiếm đạo cũng mạnh lên rất nhiều!

Có thể nói, hiện giờ Diệp Huyền hoàn toàn có thể đấu với những cường giả Độn Nhất cảnh cực cảnh như giáo tông, hơn nữa còn không cần Giới Ngục tháp và huyết mạch chi lực giúp sức.

Dẫu sao thì hiện giờ hắn cũng đang là một cường giả Độn Nhất cảnh giả mà!

Nhưng có một vấn đề đó chính là hiện giờ kẻ địch của hắn không chỉ là cường giả Độn Nhất cảnh cực cảnh nữa mà còn trên cả Độn Nhất cảnh!

Tu Di Thần Quốc!

Hắn chưa quên cái nơi này đâu!

Mộ Niệm Niệm đã trấn áp Tu Di Thần Quốc để kéo dài thời gian nửa năm cho hắn…

Nửa năm!

Hình như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn bèn hóa thành một đường kiếm quang và biến mất.



Trong khoảng thời gian tiếp theo, Ngũ Duy vũ trụ đã lấy lại sự bình lặng, bởi lẽ Đạo Giới không có bất cứ động thái nào nữa!

Đạo Giới.

Lúc này, Đạo Giới Liên Minh mà Khương Vũ xây dựng càng lúc càng lớn mạnh, trong đó có đến bảy mươi cường giả Độn Nhất cảnh!

Không thể không nói, đội hình này đúng là kinh khủng vô cùng!

Có thể nói, hầu như các cường giả Độn Nhất cảnh của Đạo Giới đều tề tựu tại đây!

Đương nhiên, cái này phải trừ Đạo Thôn ra.

Mặc dù thực lực càng ngày càng tăng cao, song Khương Vũ lại khiêm tốn hơn rất nhiều!

Bởi lẽ trước đó hắn ta đã phải chịu một đống thiệt thòi!

Mặc dù biết Đạo Kinh đang ở trong tay Ngũ Duy Thiên Đạo nhưng hắn ta cũng chẳng dám đi tìm Mộ Niệm Niệm.

Tu Di Thần Quốc cũng biết Đạo Kinh đang nằm trong tay Mộ Niệm Niệm, song bọn họ cũng không tới giành. Điều này đủ để chứng minh cho nhiều chuyện rồi!

Hơn nữa, điều khiến hắn ta kiêng dè nhất chính là Ngũ Duy Thiên Đạo có thể đưa Đạo Kinh và giáo tông biến mất ngay dưới mí mắt bọn họ!

Thực lực của nàng phải kinh khủng đến mức độ nào chứ?

Do vậy, hắn ta hoàn toàn không dám đi tìm Mộ Niệm Niệm!

Hơn nữa hắn ta cũng không cần phải đi tìm nàng!

Tu Di Thần Quốc nói cho hắn ta tin tức này, chắc chắn là muốn hắn ta làm bia đỡ!

Hiện giờ hắn ta không gấp gáp, dù sao thì theo quan điểm của hắn ta, có những người còn gấp gáp hơn cả hắn ta!

Trong cuộc phân tranh này, kẻ nào sốt sắng kẻ đó sẽ chịu thiệt!
Bình Luận (0)
Comment