Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 515 - Chương 2205. Có Gì Đó Sai Sai

Chương 2205. Có gì đó sai sai Chương 2205. Có gì đó sai sai

Hôm ấy, một nữ tử bước vào Tiên Các Điện, người này chính là Lý Thanh, người lần trước đã tới của Đạo Thôn.

Bên trong điện, Khương Vũ nhìn Lý Thanh: “Cô nương có chuyện gì thế?”

Lý Thanh khẽ mỉm cười: “Chắc Khương các chủ cũng biết thư ốc không hề nằm trong tay Đạo Thôn chúng ta!”

Khương Vũ gật đầu: “Đúng vậy!”

Lý Thanh nhìn hắn ta: “Thế Khương các chủ có biết thư ốc nằm trong tay người nào không?”

Khương Vũ mỉm cười: “Trong tay Ngũ Duy Thiên Đạo!”

Ngũ Duy Thiên Đạo!

Lý Thanh chau mày, thực ra bọn họ cũng từng điều tra về Ngũ Duy Thiên Đạo. Trong đó, Ngũ Duy Thiên Đạo rất khiêm nhường, một chút cảm giác tồn tại cũng không có. Còn về thực lực của nàng thì bọn họ không điều tra được gì nhiều!

Một Thiên Đạo thì có thực lực mạnh đến mức nào chứ?

Tuy nhiên hiện giờ, xem ra bọn họ đã đánh giá thấp Ngũ Duy Thiên Đạo rồi!

Lý Thanh nhìn Khương Vũ: “Nếu Khương các chủ đã biết thư ốc nằm trong tay Ngũ Duy Thiên Đạo thì tại sao không ra tay?”

Khương Vũ mỉm cười: “Nếu Đạo Thôn muốn có thì cứ đi tìm nàng ta là được, còn ta, ta không vội!”

Lý Thanh mỉm cười: “Xem ra thực lực của Ngũ Duy Thiên Đạo rất mạnh!”

Khương Vũ lắc đầu: “Cô nương có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi!”

Lý Thanh gật đầu: “Khương các chủ, Đạo Thôn chúng ta muốn liên thủ với các ngươi.”

Khương Vũ trầm mặc.

Lý Thanh lại nói: “Ngũ Duy đã liên thủ, Lục Duy cũng âm thầm giúp đỡ Diệp Huyền, Cổ Tự cũng bảo vệ hắn. Hơn nữa, theo ta được biết, Tu Di Thần Quốc cũng có động tĩnh rồi. Khương các chủ, ta thấy chúng ta có thể liên thủ với nhau, ngươi thấy sao?”

Khương Vũ trầm mặc.

Lý Thanh nói tiếp: “Chắc Khương các chủ cũng hiểu rằng bất cứ ai trong chúng ta đều không thể ăn mảnh Đạo Kinh được!”

Khương Các nhìn Lý Thanh: “Có thể liên minh, có điều mọi người chỉ liên minh với nhau mà thôi.”

Lý Thanh nhếch khóe miệng: “Giống như chúng ta nghĩ! Khương các chủ, nếu Đạo Thôn chúng ta có tin tức mới sẽ phái người tới thông báo cho Khương các chủ, nếu bên Khương các chủ có tin tức gì mới thì cũng mong hãy thông báo cho chúng ta!”

Khương Vũ gật đầu: “Đương nhiên!”

Lý Thanh gật đầu, đoạn quay người rời đi.

Khương Vũ liếc nhìn nàng đang rời đi mà rơi vào trầm tư, không biết đang suy nghĩ điều gì.



Ở một tinh không nào đó, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi. Lúc này hắn đã ở Đạo Giới.

Mà mục đích đến lần này của hắn chính là gia tộc mà tiên tri đã từng ở!

Diệp tộc!

Hắn đã muốn tới Diệp tộc từ lâu, đây là nơi mà tiên tri đã từng ở!

Diệp tộc nằm ở một dãy núi. Đi theo hướng mà đại tỷ chỉ, hắn tới được sâu bên trong dãy núi, băng qua nhiều cánh rừng lại trông thấy một tòa thành cổ. Thành không lớn, rất hoang vu, bốn bề toàn là những bức tường đổ nát.

Rất rõ ràng, có thể thấy nơi này đã từng bị hủy hoại!

Diệp Huyền bước vào thành, trong thành nhiều cỏ dại vô kể, trông hoang vu lạnh lẽo.

Hắn khẽ nói: “Đại tỷ, Diệp tộc không còn người nào hay sao?”

Đại tỷ trầm mặc một hồi rồi nói: “Chắc là vậy! Năm đó, hàng chục cường giả Độn Nhất cảnh tới Diệp gia… Thực ra, tiên sinh vẫn luôn cho rằng có kẻ đứng sau giật dây chuyện này!”

“Đứng sau giật dây ư?”

Diệp Huyền chau mày: “Ý ngươi là sao?”

Đại tỷ nói: “Năm ấy sau khi tiên sinh có được Đạo Kinh, người ngoài không biết được điều này. Thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà bên ngoài lại lan truyền tin tức hắn ta có được Đạo Kinh…”

Diệp Huyền hỏi: “Hắn ta có nói là ai không?”

Đại tỷ đáp: “Không! Hắn ta cũng chỉ đoán thôi! Thực ra giờ nghĩ lại thì ngày ấy không chỉ có cường giả Đạo Giới tham gia tấn công Diệp tộc mà chắc là còn có cường giả của những thế giới khác nữa!”

Diệp Huyền hỏi: “Sao ngươi lại nói vậy?”

Đại tỷ nói: “Nếu là Độn Nhất cảnh thì tiên sinh có thể đối phó được!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Đại tỷ lại nói: “Trận chiến ấy… rất thảm khốc!”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh rồi khẽ bảo: “Ta có thể nhìn ra được!”

Nói đoạn, hắn bèn đi sâu vào bên trong thành.

Bên trong thành, nơi nào cũng là tường đổ, cỏ dại mọc thành bụi, trông hoang vắng vô cùng.

Ngày xưa, nơi này cũng là chốn phồn hoa bậc nhất ở Đạo Giới, bởi lẽ Diệp gia có Diệp Lan Đình. Người này là đệ nhất cường giả tại Đạo Giới năm xưa!

Khi ấy, Diệp gia danh giá vô cùng!

Nhưng tiếc là Diệp Lan Đình biến mất, Diệp gia cũng dần dần đi xuống. Khó khăn lắm Diệp gia mới lại có thêm được một Diệp Thanh Tri, song hắn ta cũng gặp tai ương…

Không thể không nói, Diệp gia đúng là thảm thật đấy!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên dừng bước. Ở phía cách hắn không xa là một tòa đại điện cũ, cỏ mọc bao quanh, đã thế còn có một mùi tanh gay mũi tỏa ra.

Sở dĩ hắn dừng lại là bởi Giới Ngục tháp của hắn có phản ứng!

Diệp Huyền lấy Giới Ngục tháp ra, nó khẽ rung lên như đang nói gì đó.

Diệp Huyền gọi: “Đại tỷ?”

Đại tỷ khẽ nói: “Bên trong có lẽ có thứ gì đó!”

Diệp Huyền gật đầu rồi búng ngón tay, một đường kiếm quang bay đi. Chỉ trong chớp mắt, đám cỏ dại bao quanh đại điện đã biến mất.

Hắn đi vào đại điện đổ nát ấy.

Lúc này, có một giọng nói vang lên trong đầu hắn: “Ngươi muốn vào đó thật sao?”

Là giọng nói của tầng thứ chín!

Diệp Huyền chau mày: “Sao thế?”

Tầng thứ chín trầm giọng nói: “Tiểu tử, ta cảm giác có gì đó sai sai!”

Diệp Huyền liếc nhìn đại điện, hắn nói: “Tiền bối cảm nhận được điều gì sao?”

Tầng thứ chín đáp: “Thì là cảm giác có gì đó sai sai!”

Diệp Huyền nhìn về phía đại điện, thần thức của hắn quét một lượt vào trong, tuy nhiên chẳng cảm nhận được gì cả.

Hắn nghĩ ngợi một lát rồi bước đi.

Nếu tầng thứ chín đã nói có gì đó không đúng thì chắc chắn là có vấn đề!

Hắn cũng không muốn đâm đầu vào chỗ chết!

Có thể không làm thì hắn sẽ không làm!

Đúng lúc đó, một giọng nói bỗng vang lên từ phía sau Diệp Huyền: “Nếu đã đến rồi vậy sao không vào trong ngồi một lát?”
Bình Luận (0)
Comment