Chương 2219. Người đầu tiên phá đạo
Chương 2219. Người đầu tiên phá đạo
Chương 2219: Người đầu tiên phá đạo
Cứ thế, hai người đi khoảng nửa canh giờ. Diệp Huyền lại dừng lại, mà lúc này tàn ảnh xung quanh hắn đã biến mất. Hắn lại tiếp tục luyện từng chiêu thức một.
Khoảnh khắc ấy, trong đầu hắn không còn là võ học mà những tàn ảnh ban nãy biểu diễn nữa, nó đã được thay thế bằng võ học mà hắn học được!
Trong đó bao gồm cả Nhất Kiếm Định Sinh Tử mà nữ tử váy trắng dạy cho hắn, còn có cả kiếm thuật mà thanh sam nam tử truyền cho hắn nữa.
Diệp Tri Mệnh đi phía sau và cứ nhìn hắn như vậy.
Những kiếm kĩ mà Diệp Huyền thi triển, nhất là Nhất Kiếm Định Sinh Tử và Trảm Thiên Bá Kiếm Thuật, hai loại kiếm kĩ này không chỉ đơn thuần là kiếm kĩ mà còn là một loại kiếm đạo lí niệm!
Diệp Huyền mới chỉ học hình chứ chưa học thần, nhưng giờ đây hắn không còn chỉ học hình nữa mà đã học được thần.
Đúng lúc đó, Diệp Tri Mệnh đột nhiên quay đầu, ở cách nàng không xa có một nam tử trung niên.
Nam tử trung niên này mặc trường bào màu tím, tóc dài xõa tung, gương mặt đầy râu, trông có vẻ dữ tợn.
Diệp Tri Mệnh thu hồi ánh mắt: “Ngươi không phải chủ nhân của nơi này!”
Nam tử trung niên nhìn Diệp Huyền phía xa xa, trong mắt là vẻ phức tạp: “Hóa ra là vậy! Hóa ra là vậy…”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta dần trở nên hư ảo.
Hắn ta đã từng đi qua nơi này nhưng đã phải dừng bước ở đây.
Hắn ta không cam tâm, do đó chấp niệm của hắn ta vẫn lưu lại nơi này. Thế nhưng lúc này gặp được Diệp Huyền, hắn ta đã hiểu ra.
Diệp Tri Mệnh không lên tiếng, nàng biết nam tử này chắc chắn không phải người thường!
Nhưng điều này cũng chẳng quan trọng!
Có vài thứ một khi đã không vượt qua được thì mọi thứ đều chỉ như phù du mà thôi.
Con đường dẫn tới võ đạo đã chứng kiến không biết bao nhiêu cái chết của các cường giả siêu cấp. Mà điểm khác ở đây là có vài ngươi được người ta nhớ tên, nhưng cũng có rất nhiều người đến cái tên cũng chẳng giữ lại được.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền ở phía không xa bỗng dừng lại. Khoảnh khắc hắn dừng lại, bốn bề bỗng nhiên xuất hiện vô số tàn ảnh. Những tàn ảnh này đều mang theo trường kiếm, sau đó nhanh chóng biểu diễn. Mỗi một tàn ảnh đều có những màn biểu diễn khác nhau.
Nhất Kiếm Biến Vạn Hóa!
Diệp Huyền mở mắt, trong tay hắn là Thiên Tru Kiếm. Lúc này, thanh kiếm đang rung lên bần bật.
Diệp Huyền mỉm cười: “Kiếm biến!”
Trên kiếm tâm tự tại là cảnh giới gì chứ?
Diệp Huyền không biết.
Bởi lẽ Mộ Niệm Niệm chưa từng nói với hắn về điều này!
Thế nhưng với hắn mà nói thì hiện giờ hắn đã tìm được con đường cho mình rồi.
Với Diệp Huyền mà nói thì trên kiếm tâm tự tại sẽ là kiếm biến!
Nhất Kiếm Biến Vạn Hóa!
Mà cái “biến” này không chỉ là thay đổi mà còn là biến số nữa!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền đã tìm được con đường riêng của mình trên kiếm đạo, là con đường do hắn tạo ra, không giống với con đường của bất cứ người nào khác.
Dù với người khác, trên kiếm tâm tự tại là cảnh giới gì cũng được, dù sao cảnh giới của Diệp Huyền hắn chính là kiếm biến.
Lúc này, con đường kiếm đạo của hắn đã có sự thay đổi. Trước kia hắn chỉ biết đi theo người ta, học hỏi, mô phỏng, chiếu theo người khác mà làm.
Thế nhưng hiện giờ hắn đã có con đường mới của riêng mình!
Tiếp theo đây, mỗi một bước của hắn đều là cái mới, đều là sự sáng tạo!
Bởi lẽ phía trước không có ai dạy hắn hết!
Đúng lúc đó, Diệp Tri Mệnh ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Với cảnh giới hiện giờ của ngươi, ngươi vô địch trong những cường giả Độn Nhất cảnh rồi đó!”
Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh, hắn nhếch miệng cười: “Trên Độn Nhất cảnh thì sao?”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Các cường giả trên Độn Nhất cảnh sẽ có địch thủ mới.”
Thực ra lúc này trong lòng Diệp Tri Mệnh đang vô cùng phức tạp.
Trước kia, Diệp Huyền cũng gọi là tạm được, nhưng hiện giờ hắn không còn tạm được nữa mà đã trở nên kinh khủng!
Bởi lẽ trước kia hắn vẫn đang đi trên con đường của người khác, mà hiện giờ hắn đã có con đường của riêng mình, đây chính là sự khác nhau về bản chất.
Thế gian này mấy ai có thể tự tạo ra con đường cho mình?
Rất ít rất ít!
Hiện tại, cả Ngũ Duy vũ trụ và Lục Duy vũ trụ, với cả Đạo Giới nữa cũng chỉ có hai người làm được điều này!
Người thứ nhất là Mộ Niệm Niệm, người thứ hai là Diệp Huyền!
Mộ Niệm Niệm phải kinh khủng đến mức nào chứ?
Diệp Tri Mệnh cũng thấy kiêng dè nữ nhân này đôi chút.
Nếu như nữ nhân này không có quá nhiều vướng bận thì nàng hoàn toàn không dám đi theo Diệp Huyền. Sức mạnh của nữ nhân kia dù có đang ở địa bàn của nàng thì nàng cũng phải kiêng dè.
So với Mộ Niệm Niệm thì chắc chắn Diệp Huyền còn kém xa. Trước kia, khoảng cách giữa hai người dài đằng đẵng, song hiện giờ nó đã được thu nhỏ hơn.
Về sau thể nào cũng sẽ xuất hiện một kiếm đạo mới.
Kiếm biến!
Sau này sẽ có vô số người đi trên con đường mà Diệp Huyền đã từng đi, thế nhưng người sáng tạo ra con đường này là Diệp Huyền, hắn là độc nhất vô nhị!
Giống như hiện tại vậy, những cường giả học Đạo Kinh đều không có gì đáng sợ cả, thứ đáng sợ thật sự là gì?
Là chủ nhân của Đạo Kinh!
Người đầu tiên sáng tạo ra con đường này!
Ví dụ như người đầu tiên phá đạo…
Thế nhân tuân theo đại đạo, còn ta lại muốn phá đạo!
Tuân thủ, phá vỡ.
Đây là hai con đường hoàn toàn khác nhau.
Đúng lúc đó, phía cuối con đường đá bỗng xuất hiện một cánh cửa đá màu đen. Cánh cửa đó chầm chậm được mở ra, sau cánh cửa là một vầng bạch quang, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.