Chương 2232. Chính vì nguyên nhân này
Chương 2232. Chính vì nguyên nhân này
Chương 2232: Chính vì nguyên nhân này
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Trong khoảng thời gian ngắn chắc hẳn không có cách nào mở được đâu!”
Lý Thanh hỏi: “Diệp công tử, ngươi cũng không có cách nào mở được thư ốc sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta cũng không thể vì đây là thứ mà tiên tri để lại. Tuy rằng nó ở trên người ta nhưng ta đã từng thử qua rồi, cũng không có cách nào mở được nó ra hết.
Nhưng các vị chắc hẳn cũng biết mối quan hệ giữa ta và tiên tri, vì vậy, ta chỉ có thể tạm thời không có cách nào mở nó ra thôi, nếu như ta đạt đến Độn Nhất cực cảnh thì chắc hẳn có thể mở được thư ốc!”
Lý Thanh có hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Diệp Huyền cười đáp: “Cái này ngươi phải hỏi tiên tri rồi!”
Lý Thanh còn định hỏi gì đó nhưng đột nhiên Diệp Huyền nói: “Vị Lý cô nương này, xin hỏi một câu, ngươi với ta thân lắm sao?”
Lý Thanh nhìn hắn: “Diệp công tử có ý gì?”
Diệp Huyền cười bảo: “Nếu đã không thân vậy ngươi có thể đừng đặt câu hỏi cho ta mãi như thế được không? Nói thật, sở dĩ ta vẫn luôn trả lời ngươi là vì nể mặt Khương các chủ chứ ngươi đừng tự coi mình thành đại năng đại thần, được không?”
Lý Thanh híp mắt lại, vẻ mặt dần dần trở nên dữ tợn.
Diệp Huyền lại không nói nói thêm một lời nào nữa mà trực tiếp chém một nhát kiếm ra!
Sắc mặt Lý Thanh chợt thay đổi, nàng không ngờ hắn lại trực tiếp ra tay nên lập tức tung một quyền ra!
Ầm!
Lý Thanh lập tức bị đánh lùi về sau mấy trăm trượng.
Diệp Huyền đang định ra tay thêm lần nữa thì Khương Vũ vội vàng chặn trước mặt hắn: “Diệp công tử, vị này là Lý Thanh cô nương của Đạo Thôn, đại diện cho cả Đạo Thôn! Nàng ta chắc hẳn không có ác ý gì đâu!”
Nhìn thấy Diệp Huyền và Đạo Thôn xảy ra mâu thuẫn, trong lòng hắn ta hiển nhiên rất sung sướng rồi bởi vì nếu Đạo Thôn với Diệp Huyền xảy ra mâu thuẫn thì có lời cho Tiên Các của hắn ta mà thôi!
Diệp Huyền không quan tâm đến Lý Thanh nữa mà nhìn về phía Khương Vũ: “Khương các chủ, nhân phẩm của ngươi tốt nên ta nể mặt ngươi lần này!”
Nói xong, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Thanh: “Ngươi có thể chọn không tin ta và ta cũng chẳng cần Đạo Thôn ngươi tin mình, còn hỏi ta thêm một câu nào nữa thì lão tử sẽ đánh chết ngươi!”
Lý Thanh nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền mà không nói gì cả.
Khương Vũ vội vàng làm người giảng hòa: “Diệp công tử bớt giận, bây giờ chúng ta nên đoàn kết lại mới đúng!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta không dám khẳng định Cực Lạc Chi Giới có thể mở được thư ốc hay không, nhưng ta biết nếu bọn họ mở được thư ốc thì sẽ nhận được Đạo Kinh trong đó, vậy chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa đâu.”
Đột nhiên Lý Thanh nói: “Vậy nếu như bọn họ có thể mở được thư ốc thì sao?”
Diệp Huyền nhún vai: “Thì đầu hàng chứ sao nữa!”
Đầu hàng!
Đám người có mặt ở đó đưa mắt nhìn nhau.
Cũng đúng thôi, nếu Cực Lạc Chi Giới thật sự mở được thư ốc sau đó lợi dụng Đạo Kinh ở trong đó để đạt đến một độ cao mới, vậy khi ấy, Đạo Kinh sẽ không còn bất cứ tư cách gì để tranh đoạt thư ốc này nữa.
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Theo như ta biết thì Tu Di Thần Quốc đã có một cường giả trên Độn Nhất cảnh, nói cách khác, Cực Lạc Chi Giới chắc hẳn cũng có, vậy tại sao bọn họ còn phải cướp đoạt thư ốc này?”
Khương Vũ nhìn về phía Lý Thanh: “Lý cô nương, ngươi trả lời đi.”
Lý Thanh im lặng một lúc rồi mới đáp: “Thật ra, Độn Nhất của hiện giờ cũng không phải là Độn Nhất chân chính, nói một cách đơn giản thì là cảnh giới của các vị ở đây đều rất bấp bênh, không thể tính là Độn Nhất chân chính!
Độn Nhất chân chính là trốn khỏi đại đạo, không còn ở trong đại đạo, mà tất cả những người có mặt ở đây thật ra vẫn còn nằm trong đại đạo.
Ta tin rằng mấy Độn Nhất cảnh ở Cực Lạc Chi Giới và Tu Di Thần Quốc kia thật ra cũng bấp bênh, có khả năng bọn họ đã mở ra một con đường khác, nhưng con đường này cũng chẳng đúng gì cho cam!”
Một khắc này, Diệp Huyền nghĩ đến Mộ Niệm Niệm!
Hôm ấy Mộ Niệm Niệm dùng một kiếm miểu sát quốc chủ của Tu Di Thần Quốc!
Tại sao?
Có khả năng chính là vì nguyên nhân này!
Độn Nhất của nàng và trên Độn Nhất đều không có sự giả tạo nào mà cảnh giới của quốc chủ Tu Di Thần Quốc chắc hẳn là giả, bằng không sẽ không có khả năng bị miểu sát như thế!
Đột nhiên hắn nghĩ đến bản thân mình!
Trước đây, cảnh giới của hắn cũng bấp bênh, mà thông qua sự chỉ dẫn của Đạo Kinh và Diệp Tri Mệnh mới có thể đạt đến Độn Nhất cảnh chân chsinh.
Mà vừa rồi khi giao đấu với lão tăng ở Cực Lạc Chi Giới kia, đối phương hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, tại sao?
Vì Độn Nhất của đối phương không phải là Độn Nhất chân chính!
Cũng giống như lúc này đây, Diệp Huyền tin rằng mình có thể miểu sát bất cứ một ai có mặt ở đây!
Đương nhiên, nếu mấy người này liên thủ lại thì hắn cũng chỉ có thể chạy trốn!
Ngụy Độn Nhất không mạnh bằng Độn Nhất thật nhưng cũng không yếu đến vậy!
Mà nếu mấy người này đều là cường giả Độn Nhất cảnh chân chính vậy với thực lực hiện giờ của hắn, cùng lắm cũng chỉ đánh được một, hai người. Đây chính là cực hạn.
Nhưng bây giờ, hắn một đánh mười mấy cũng hoàn toàn không thành vấn đề!
Lý Thanh lại nói: “Năm ấy Diệp Lan Đình chính là Độn Nhất chân chính, cho nên điều này đủ để chứng minh Đạo Kinh kia có thể giúp người đạt đến Độn Nhất chân chính và trên Độn Nhất.”
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Một khi Cực Lạc Chi Giới thật sự mở thư ốc ra vậy chúng ta sẽ không còn tư cách tranh giành với bọn họ nữa.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vậy phải làm sao đây? Bây giờ ta đang hoảng lắm!”