Chương 2231. Cực Lạc Chi Giới
Chương 2231. Cực Lạc Chi Giới
Chương 2231: Cực Lạc Chi Giới
Diệp Huyền vẫn còn đang ho khan, ho tới ho lui rồi bên khóe miệng lại nhiễu ra một vệt máu tươi, máu tươi chảy xuống thuận theo khóe miệng hắn trực tiếp nhuộm đỏ cả cơ thể.
Một khắc này, trông hắn thật sự giống một huyết nhân, xét từ vẻ ngoài quả thật muốn thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu!
Khương Vũ liếc mắt nhìn Diệp Huyền, hắn ta hơi do dự một chút rồi mới nói: “Diệp công tử, thương thế của ngươi rất nặng!”
Diệp Huyền chỉ sang bên phải với ánh mắt tràn đầy vẻ oán độc: “Cực Lạc Chi Giới cướp… bọn họ cướp thư ốc của ta rồi!”
Khương Vũ thuận theo ngón tay của hắn mà nhìn qua, nhưng hắn ta cũng chẳng trông thấy gì hết.
Lúc này, Lý Thanh của Đạo Thôn kia đột nhiên mở miệng: “Diệp công tử, ngươi chắc chắn chứ?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Lý Thanh vừa mới lên tiếng, hắn lau máu tươi bên khóe miệng rồi gật đầu.
Lý Thanh nhìn chằm chằm vào hắn như thể muốn nhìn thấu hắn vậy: “Ta có một chuyện không hiểu vẫn mong Diệp công tử giải đáp giùm cho!”
Diệp Huyền nói: “Nếu bây giờ các ngươi đuổi theo thì có khả năng sẽ đuổi kịp đấy!”
Lúc này, Khương Vũ trực tiếp dẫn mọi người biến mất khỏi nơi này.
Nhưng Lý Thanh kia lại không hề đuổi theo ngay mà nhìn về phía Diệp Huyền, cười hỏi: “Diệp công tử, theo như ta được biết thì thư ốc kia không phải đang nằm trong tay của Ngũ Duy Thiên Đạo hay sao?”
Diệp Huyền lấy một viên đạo dược trị thương ra rồi nuốt vào, sau đó mới đáp: “Nàng ta đã trả cho ta rồi.”
Lý Thanh lại hỏi: “Vậy nàng ta đâu?”
Diệp Huyền im lặng.
Lý Thanh nhìn chằm chằm vào hắn: “Không thể nói?”
Diệp Huyền cười đáp: “Lý cô nương, ngươi cảm thấy ta đang lừa ngươi sao?”
Lý Thanh liếc mắt nhìn cơ thể hắn, sau đó nói: “Vết thương của ngươi rất nặng, xung quanh còn có Phật pháp chi lực nên rất rõ ràng, vừa rồi ngươi và lão tăng kia đã giao thủ với nhau! Nhưng ta không chắc chắn thư ốc đã nằm trên người lão tăng kia.”
Diệp Huyền cười bảo: “Vị cô nương này, nếu không phải hắn ta cướp thư ốc đi thì tại sao hắn ta phải chạy trốn chứ? Đừng nói với ta là hắn ta sợ các ngươi đấy nhé! Đương nhiên, sau khi hắn ta có được thư ốc sợ các ngươi cũng là chuyện bình thường, dù sao thì hắn ta cũng biết sức hấp dẫn của thư ốc đối với chư vị lớn bao nhiêu mà.”
Lý Thanh nhìn hắn: “Diệp công tử mất thư ốc mà trông có vẻ không buồn cho lắm nhỉ?”
Diệp Huyền cười đáp: “Có thể sống sót đã là may mắn lắm rồi.”
Lý Thanh đang định nói tiếp thì đúng lúc này, đám người Khương Vũ lại vòng về.
Khương Vũ nhìn Diệp Huyền với sắc mặt vô cùng nặng nề: “Biến mất rồi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Chắc hẳn đối phương đã về Cực Lạc Chi Giới!”
Đột nhiên Khương Vũ nói: “Diệp công tử, Ngũ Duy Thiên Đạo kia thì sao?”
Diệp Huyền thấp giọng thở dài: “Trước đó nàng ta có tới Tu Di Thần Quốc một chuyến và đã đánh nhau với cường giả bên đó, bây giờ còn đang trị thương! Nếu các ngươi không tin thì có thể phái người tới Tu Di Thần Quốc hỏi là biết!”
Khương Vũ nhìn về phía Lý Thanh, Lý Thanh gật đầu.
Chuyện Ngũ Duy Thiên Đạo tới Tu Di Thần Quốc thì Đạo Thôn cũng biết, nhưng Đạo Thôn không biết Ngũ Duy Thiên Đạo đã làm gì ở Tu Di Thần Quốc.
Khương Vũ trầm giọng nói: “Bây giờ phải làm thế nào đây?”
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta: “Khương các chủ, ta có một kiến nghị!”
Khương Vũ nói: “Mời Diệp công tử cứ nói!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một chút sau đó bảo: “Khương các chủ, hay là chúng ta liên minh đi!”
Liên minh!
Mí mắt Khương Vũ giật nhẹ một cái, hắn ta nhìn Diệp Huyền mà không nói gì cả.
Mấy cường giả Độn Nhất cảnh có mặt ở đó cũng lộ ra vẻ mặt hơi khó hiểu!
Đột nhiên Lý Thanh cười hỏi: “Diệp công tử muốn liên minh với chúng ta?”
Diệp Huyền gật đầu: “Chỉ có một suy nghĩ thôi, ta cảm thấy nếu bây giờ Đạo Kinh kia đã ở Cực Lạc Chi Giới vậy đối với chúng ta mà nói Cực Lạc Chi Giới mới là kẻ địch của chúng ta, các ngươi nói có đúng không?”
Khương Vũ im lặng.
Lý Thanh lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Lỡ như không nằm trong tay bọn họ thì sao?”
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào nàng: “Vậy cô nương cảm thấy nó đang nằm trong tay ai?”
Lý Thanh mỉm cười: “Ta chỉ cảm thấy chuyện này có hơi kỳ lạ chứ không hề có ý nghi ngờ Diệp công tử.”
Diệp Huyền nhìn đối phương rồi cười nói: “Ta cảm thấy cô nương rõ ràng đang nghi ngờ ta thì có, nếu cô nương đã nghi ngờ ta vậy ta có giải thích nhiều cỡ nào cũng vô dụng cả thôi.”
Lý Thanh không nói gì cả.
Lúc này, Khương Vũ đột nhiên nói: “Lý cô nương, vị tăng nhân vừa rồi kia ít nhất đã ở cảnh giới nào?”
Lý Thanh im lặng một lúc, sau đó đáp: “Ít nhất là Độn Nhất cực cảnh!”
Khương Vũ liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử có thể chống lại một vị cường giả Độn Nhất cực cảnh không?”
Diệp Huyền cười khổ: “Khương các chủ, ngươi cũng quá coi trọng ta rồi đấy! Đừng nói là Độn Nhất cực cảnh mà cho dù là bất cứ một vị tiền bối nào có mặt ở đây đều có thể đánh ta ra bã!”
Khương Vũ gật đầu: “Ta cũng không có ý chê cười Diệp công tử nhưng ta cảm thấy nếu Diệp công tử đã không có cách nào chống lại một vị cường giả Độn Nhất cực cảnh vậy thì điều đó có nghĩa là có khả năng thư ốc kia đã rơi vào trong tay Cực Lạc Chi Giới rồi!”
Lý Thanh im lặng.
Đột nhiên Khương Vũ nói: “Diệp công tử, Cực Lạc Chi Giới kia có thể mở được thư ốc không?”
Rất rõ ràng, hắn ta vẫn lựa chọn tin tưởng Diệp Huyền!
Vì hắn ta không cho rằng đối phương có thể chống lại được một vị cường giả Độn Nhất cực cảnh!
Mà nếu như vị cường giả ấy không có được thư ốc vậy tại sao đối phương lại phải chạy? Đối phương đã chọn chạy trốn trước khi bọn họ tới đây vậy chỉ có một cách giải thích, đó chính là đối phương đã có được thư ốc!