Chương 2235. Tiền đề là phải có đủ thực lực
Chương 2235. Tiền đề là phải có đủ thực lực
Chương 2235: Tiền đề là phải có đủ thực lực
Thực ra để mà so sánh với Đạo Thôn thì Khương Vũ bằng lòng tin tưởng Diệp Huyền hơn!
Bởi lẽ từ lúc biết Diệp Huyền đến nay, mặc dù hắn là đối thủ, song Khương Vũ vẫn có hảo cảm với một vài hành động của Diệp Huyền.
Ví dụ như ngày xưa ở Ngũ Duy vũ trụ, giáo tông tự bạo khiến mấy người bọn họ trọng thương, song Diệp Huyền không hề ra tay với bọn họ, còn tặng bọn họ thuốc để trị thương. Nếu là Đạo Thôn thì chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Ngoài ra, về việc đối xử với người phe mình thì Diệp Huyền khỏi phải bàn luôn!
Hắn trọng tình trọng nghĩa!
Nếu đổi lại thành Đạo Thôn thì liệu bọn họ có đồng sinh cộng tử với Ngũ Duy vũ trụ không?
Chắc chắn là không rồi!
Đương nhiên, vẫn còn một nguyên nhân quan trọng nữa, đó chính là Diệp Huyền có thể mở thư ốc!
Hắn chính là chìa khóa của thư ốc!
Rất nhanh sau đó, Khương Vũ đã đuổi kịp Diệp Huyền. Hắn ta vội vàng ngăn Diệp Huyền lại, cười khổ nói: “Diệp công tử, Lý Thanh cô nương không có ác ý gì đâu, ngươi đừng để bụng!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Khương các chủ, Lý thanh cô nương không những đề phòng ta mà còn đề phòng cả Tiên Các nữa, đúng chứ?”
Khương Vũ gật đầu: “Thực không dám giấu, Tiên Các chúng ta cũng đề phòng bọn họ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Khương các chủ, Lý Thanh cô nương đề phòng các ngươi như vậy, ta dám cá rằng người bên ngoài mà chọc ngoáy một chút thôi là nàng ta sẽ lập tức nghi ngờ chúng ta, thậm chí còn ra tay với chúng ta cơ, ngươi nói xem?”
Khương Vũ trầm mặc.
Lúc này, Lý Thanh đã đi tới.
Nàng liếc nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, ta thấy cẩn thận một chút không có gì là sai cả, ngươi nói xem?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cẩn thận một chút không có gì là sai, có điều Lý cô nương này, ta thấy vẫn nên tin tưởng đồng minh của mình là tốt nhất, ngươi nói xem? Bằng không hôm nay ngươi nghi ngờ ta, ta nghi ngờ ngươi, không cần đến Cực Lạc Chi Giới, tự chúng ta đã nghi ngờ lẫn nhau rồi.”
Khương Vũ gật đầu: “Diệp công tử nói có lí lắm, nếu đã liên minh với nhau thì mọi người cần phải chân thành, không nên ngươi lừa ta gạt như trước kia nữa, ít nhất thì trước khi chưa giành được Đạo Kinh, chúng ta bắt buộc phải đoàn kết lại.”
Diệp Huyền nhìn Lý Thanh: “Ta không có ý kiến gì!”
Khương Vũ cũng nhìn Lý Thanh, Lý Thanh mỉm cười: “Ta cũng không có ý kiến gì!”
Khương Vũ gật đầu: “Nếu mọi người đều không có ý kiến gì thì cứ quyết định như vậy đi.”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Lý Thanh: “Lý Thanh cô nương, không có lần sau nữa đâu nhé!”
Lý Thanh đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, Mạc Đạo đột nhiên xuất hiện trước mặt Khương Vũ rồi trầm giọng nói: “Cực Lạc Chi Giới có người tới Cổ Tự rồi!”
Khương Vũ nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta trầm giọng nói: “Bọn họ tới rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Các ngươi chuẩn bị đi!”
Nói đoạn, hắn bèn biến mất luôn.
Khương Vũ cũng định rời đi, song lúc này Lý Thanh bỗng bảo: “Ngươi tin hắn như vậy ư?”
Khương Vũ khẽ nói: “Lý cô nương, ngươi tin ta không?”
Lý Thanh nhìn hắn ta mà không đáp lời.
Khương Vũ mỉm cười: “Ngươi xem, ngươi không những không tin hắn mà còn không tin ta, đúng chứ?”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
…
Diệp Huyền trở lại Ngũ Duy vũ trụ, hiện giờ hắn cần phải tranh thủ thêm nhiều thời gian hơn nữa cho Ngũ Duy vũ trụ, bởi lẽ mấy người A La ở Ngũ Duy vũ trụ vẫn chưa đủ mạnh!
Độn Nhất cảnh!
Thực ra hắn đã không còn quan tâm đến Đạo Kinh bên trong thư ốc nữa, bởi lẽ có Diệp Tri Mệnh ở đây, chỉ cần cho mấy người A La, Tiểu Thất ở Ngũ Duy vũ trụ một chút thời gian thì việc các nàng đạt được Độn Nhất cảnh thực sự cũng không phải chuyện gì khó!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn phải giá họa cho Cực Lạc Chi Giới!
Nếu để mọi người biết rằng Diệp Huyền hắn có năng lực giết được cường giả Độn Nhất cực cảnh thì tới khi ấy, tất cả mọi người sẽ nhắm vào một mình hắn.
Tình thế ấy không hề có lợi cho hắn và cả Ngũ Duy vũ trụ.
Không thể giết hết kẻ địch được, song có thể biến kẻ địch trở thành người phe mình!
Lúc Diệp Huyền về Ngũ Duy vũ trụ thì tin tức Cực Lạc Chi Giới có được thư ốc đã lan truyền chư thiên vạn giới.
Cực Lạc Chi Giới đả thương Diệp Huyền, sau đó cướp đi thư ốc của hắn.
Nói một cách đơn giản thì là chư thiên vạn giới đều biết được một tin: Thư ốc đang nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới.
…
Cổ Tự,
Bên trong một căn phòng, trụ trì Cổ Tự ngồi trên tấm bồ đoàn. Trước mặt hắn ta có một tăng nhân, người này chính là Yết Đế Đại Bồ Tát đến từ Cực Lạc Chi Giới!
Hắn ta không giống với A Khổ Đại Bồ Tát, bởi hắn ta đã tu thành chính quả!
Yết Đế Đại Bồ Tát nói: “Mọi người đều cho rằng thư ốc nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới chúng ta, tuy nhiên lại không biết rằng A Khổ Đại Bồ Tát đã bị diệt trừ.”
Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía trụ trì: “Trụ trì có biết người nào đã làm chuyện này không?”
Trụ trì lắc đầu: “Không biết!”
Yết Đế Đại Bồ Tát khẽ mỉm cười: “Là không biết hay là không muốn nói?”
Trụ trì chắp hai tay lại: “Yết Đế Đại Bồ Tát, chúng ta đều là những người tu hành, cần gì phải cố chấp mãi với một cuốn Đạo Kinh?”
Yết Đế Đại Bồ Tát lắc đầu: “Cũng không phải là cố chấp với Đạo Kinh mà là cuốn Đạo Kinh này sẽ phá vỡ sự cân bằng vốn có. Bất cứ một thế lực nào có được Đạo Kinh đều sẽ phá vỡ sự cân bằng, ngự trị nhiều thế lực khác. Phật gia chúng ta không muốn tranh đấu, nhưng lại không thể không tranh đấu. Nếu không tranh đấu thì sẽ trở thành miếng thịt cho người ta xâu xé.”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía trụ trì: “Phật gia coi trọng sự nhân từ, thế nhưng nhân từ phải được xây dựng trên nền tảng thực lực. Không có thực lực thì bảo vệ mình còn khó chứ huống chi là nhân từ với người khác? Nếu có thực lực, Phật gia chúng ta có thể thực hiện đại từ bi, phổ độ chúng sinh. Song tiền đề là phải có đủ thực lực.”