Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 561 - Chương 2251. Xin Mời Tổ Tiên

Chương 2251. Xin mời tổ tiên Chương 2251. Xin mời tổ tiên

Chương 2251: Xin mời tổ tiên

Đầu hàng!

Thần chủ sững sờ, đoạn trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Đạo Tam Sinh hừ một tiếng lạnh lùng: “Ban nãy chẳng phải hắn đã nói rồi đó sao? Ta là quân sư của Ngũ Duy vũ trụ, sau lưng ta là đại quân trăm vạn người, ngươi biết chưa?”

Diệp Huyền: “…”

Thần chủ nhìn chằm chằm Đạo Tam Sinh: “Ngươi là cường giả Chứng Đạo cảnh!”

Đạo Tam Sinh lạnh lùng nói: “Hỏi ngươi một câu cuối cùng, các ngươi có đầu hàng hay không?”

Sắc mặt thần chủ dần trở nê dữ tợn: “Chỉ bằng ngươi?”

Đạo Tam Sinh khẽ siết chặt tay phải. Đúng lúc đó, bầu trời phía xa xa bỗng xuất hiện một cột ánh sáng cao hàng ngàn trượng. Bên trong cột ánh sáng là một thanh đao hư ảo. Ngay sau đó, thanh đao ấy xé gió bay đi, xông thẳng tới chỗ Đạo Tam Sinh.

Đạo Tam Sinh không hề tránh, cũng không ra tay, để mặc thanh đao chém lên người mình.

Uỳnh!

Thanh đao nứt vỡ, song Đạo Tam Sinh chẳng bị làm sao cả!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Tu Di Thần Quốc bèn thay đổi!

Đạo Tam Sinh bỗng nhiên biến mất. Ở phía xa xa, thần chủ Tu Di Thần Quốc lập tức tái mặt. Hắn ta đang định rút lui nhưng đã muộn, một bàn tay đã tóm chặt lấy cổ hắn ta.

Là tay của Đạo Tam Sinh!

Đạo Tam Sinh nhìn thần chủ Tu Di Thần Quốc: “Cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có đầu hàng không?”

Diệp Huyền: “…”

Thần chủ Tu Di Thần Quốc nhìn chằm chằm vào nàng: “Tu Di Thần Quốc chúng ta vĩnh viễn không đầu hàng!”

Dứt lời, linh hồn hắn ta bỗng nhiên bùng phát ra một luồng khí tức cực lớn. Rất nhanh sau đó, linh hồn của hắn ta đã biến thành một màu đỏ như máu.

Tổ Huyết!

Ánh mắt Diệp Huyền thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, huyết mạch của tên này đã hoà vào làm một với linh hồn của hắn ta rồi!

Đạo Tam Sinh nhíu mày, tay nàng siết chặt lại.

Rầm!

Linh hồn của thần chủ Tu Di Thần Quốc tan nát, thế nhưng huyết dịch của hắn ta lại đang chạy trốn.

Đạo Tam Sinh đưa tay túm lấy, một đống huyết dịch đột nhiên xuất hiện trong tay nàng. Đống huyết dịch đó đang bùng cháy, song chẳng ảnh hưởng gì đến Đạo Tam Sinh cả.

Hình như Đạo Tam Sinh nhớ ra điều gì đó, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có muốn hấp thụ nó không?”

Diệp Huyền chớp mắt: “Có thể sao?”

Đạo Tam Sinh gật đầu: “Huyết mạch chi lực của ngươi rất đặc biệt, có thể hấp thụ được!”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Huyết mạch chi lực của ta lợi hại hay là hắn ta lợi hại?”

Đạo Tam Sinh chớp mắt: “Cái huyết mạch rác rưởi này của hắn ta sao có thể so với ngươi?”

Diệp Huyền: “…”

Đạo Tam Sinh quan sát hắn: “Huyết mạch của ngươi là huyết mạch mạnh nhất mà ta từng thấy, hơn nữa có còn đang dần trở nên mạnh hơn… À mà tổ tiên của ngươi còn sống không?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta cũng không biết!”

Đạo Tam Sinh nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi có thể đi tìm, sau đó bảo tổ tiên của ngươi cùng tấn công Âm Gian với chúng ta. Ta thấy tổ tiên của ngươi còn lợi hại hơn cả nữ nhân ăn cá kia!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Nữ nhân ăn cá đó lợi hại đến mức nào?”

Đạo Tam Sinh lắc đầu: “Ta cũng không biết, dù sao thì nàng ta cũng rất lợi hại, ta không đánh lại được nàng ta đâu. Hãy nhớ, lúc tấn công Âm Gian phải đưa nàng ta theo, nàng ta có thể đánh được với Âm Gian chi chủ đó!”

Diệp Huyền nhìn Đạo Tam Sinh: “Ngươi không thể sao?”

Đạo Tam Sinh chớp mắt, sau đó nàng phất tay: “Cái thứ rác rưởi ấy không xứng để ta ra tay!”

Diệp Huyền: “…”

Đúng lúc đó, một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện ở phía cách Đạo Tam Sinh không xa, hắn ta nhìn nàng: “Không biết phải xưng hô với cô nương như thế nào?”

Đạo Tam Sinh nhìn bạch phát lão giả: “Tu Di Thần Quốc có đầu hàng hay không?”

Bạch phát lão giả nhìn Đạo Tam Sinh, hắn ta lắc đầu: “Tu Di Thần Quốc chúng ta chưa bao giờ đầu hàng!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu, khẽ bảo: “Xuất trận!”

Hắn ta vừa dứt lời, bên trong chủ thành xa xôi của Tu Di Thần Quốc có bốn cột ánh sáng màu máu xộc lên. Chỉ trong chốc lát, cả bầu trời như nhuộm trong màu máu đỏ. Bên trong bốn cột ánh sáng ấy, bốn thanh huyết sắc trường kiếm dần ngưng tụ.

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức sầm xuống.

Bởi lẽ hắn cảm nhận được nguy hiểm!

Đây là đại trận gì thế này?

Bạch phát lão giả nhìn Đạo Tam Sinh: “Cô nương, đây là Chư Thần Đại Trận, giờ cô nương rút lui vẫn còn kịp đó.”

Hắn ta không muốn đối đầu với nữ nhân này!

Đạo Tam Sinh liếc nhìn bốn thanh huyết sắc trường kiếm kia, đoạn xuất chưởng.

Uỳnh!

Dưới ánh mắt của mọi người, bốn thanh huyết sắc trường kiếm kia lập tức tan vỡ, hoá thành hư vô.

Diệp Huyền: “…”

Bạch phát lão giả kia cũng phải sững sờ.

Vậy thôi đã tan tành hết rồi ư?

Đạo Tam Sinh nhìn bạch phát lão giả phía xa xa: “Cái thứ này của ngươi hình như không ổn cho lắm!”

Bạch phát lão giả nhìn chằm chằm Đạo Tam Sinh, đoạn nói: “Xin mời tổ tiên!”

Hắn ta vừa dứt lời thì…

Ầm!

Ở tinh không xa xôi, một luồng khí tức cực kì mạnh bỗng xuất hiện. Cùng với đó, đất trời xung quanh cũng dần trở nên hư ảo.

Không chỉ có vậy, khoảnh khắc ấy, huyết dịch của rất nhiều cường giả Tu Di Thần Quốc bỗng sôi sục, bọn họ đang sợ hãi!

Tổ Huyết giáng lâm!

Nhìn luồng khí tức mạnh mẽ kia, Đạo Tam Sinh khẽ nhíu mày.

Diệp Huyền ở bên cạnh cũng nhíu mày, tại sao mấy cái thế lực này đều có thể hoán tổ nhỉ?

Liệu hắn cũng có thể hoán tổ hay không?

Hay là thử một chút nhỉ?
Bình Luận (0)
Comment