Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 567 - Chương 2257. Ngọc Nát Đá Tan

Chương 2257. Ngọc nát đá tan Chương 2257. Ngọc nát đá tan

Chương 2257: Ngọc nát đá tan

Diệp Tri Mệnh nói: “Hay là ngươi đi tìm Đạo Kinh đi, tìm cuốn Đạo Kinh mà có cách tu luyện Đạo Kinh Luyện Thể đó!”

Diệp Huyền nói: “Ngươi có biết phần còn lại của Đạo Kinh nằm ở đâu không?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Cực Lạc Chi Giới có một quyển.”

Diệp Huyền liếc nhìn nàng. Má nó, nữ nhân này bảo hắn đi tìm công pháp là giả, bảo hắn đi tìm Đạo Kinh mới là thật!

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Có điều hiện giờ người của Cực Lạc Chi Giới không biết là mình có Đạo Kinh!”

Diệp Huyền không khỏi nhíu mày: “Là sao?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Cực Lạc Chi Giới đã từng rất mạnh, bởi lẽ bọn họ có một cuốn Đạo Kinh, đó chính là cuốn vận mệnh. Khi ấy, vị cao tăng có được Đạo Kinh là một vị cao tăng đắc đạo thật sự. Mặc dù hắn ta biết đó chính là Đạo Kinh, nhưng lại không nói ra, bởi vì hắn ta biết nếu như nói ra, Cực Lạc Chi Giới sẽ đổ máu. Thế nên hắn ta đã âm thầm tu luyện, đồng thời dung nhập Đạo Kinh với một vài Phật Kinh. Cứ như vậy, người của Cực Lạc Chi Giới đã được tu luyện Đạo Kinh, nhưng bọn họ lại không biết đó là Đạo Kinh. Điều này đã giúp Cực Lạc Chi Giới loại bỏ rất nhiều phiền phức.”

Nói đoạn, nàng bèn dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Thực ra người của Cực Lạc Chi Giới không hề biết rằng bên trong Phật Kinh mà bọn họ tu luyện lại chưa cả đại đạo.”

Diệp Huyền nhìn Diệp Tri Mệnh: “Diệp cô nương, tại sao ngươi biết nhiều chuyện như vậy?”

Diệp Tri Mệnh chỉ nói: “Ta đoán đấy, không được à?”

Đoán!

Khóe miệng Diệp Huyền giật giật, hắn muốn đánh người.

Diệp Tri Mệnh nói: “Với thực lực hiện giờ của ngươi, trừ mấy lão hòa thượng ở Cực Lạc Chi Giới kia ra thì hầu như không ai có thể làm gì được ngươi! Mà mấy lão hòa thượng đó thì lại đang bế quan, thế nên ngươi hiểu ý của ta chứ?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi muốn ta đi trộm chứ gì!”

Diệp Tri Mệnh nói: “Không phải là trộm mà là mượn!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh lại nói: “Nơi đó không chỉ có Đạo Kinh mà còn có cả Vạn Phật Chi Thể mà ngươi cần. Nếu ngươi tu luyện thành công Vạn Phật Chi Thể thì sau này khi đối phó với các cường giả Âm Gian, ngươi sẽ có thêm vài phần thắng!”

Diệp Huyền chau mày: “Với thực lực hiện giờ của ta chẳng lẽ không thể đối phó được với Âm Gian ư?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Với tình hình trước mắt, chỉ có thực lực như của Mộ Niệm Niệm mới có thể đối đầu với Âm Gian thôi! Còn về ngươi, thực lực hiện giờ của ngươi chỉ có thể nói là không có sức để mà đánh trả. Thế nhưng ngươi lại muốn đánh nhau với bọn họ, đây chẳng khác gì đang nằm mơ! Không thấy nha đầu Tam Sinh kiêng dè Âm Gian đến vậy à?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Nàng ta còn muốn tấn công Âm Gian kìa!”

Diệp Tri Mệnh chẳng tỏ vẻ gì cả: “Có biết ai đã cho nàng ta dũng khí đó không?”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi đừng nói là ta đấy nhé!”

Diệp Tri Mệnh mỉm cười lạnh lùng: “Là ngươi đấy!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao chứ?”

Diệp Tri Mệnh chỉ nói: “Bởi vì bên trong cơ thể ngươi có hai thanh kiếm! Mặc dù ngươi không đánh lại được nhưng chủ nhân hai thanh kiếm trong cơ thể ngươi lại đánh lại được.

Ý nghĩ của nàng ta rất đơn giản, đó chính là kéo ngươi xuống nước, sau đó để ngươi gọi người cùng nhau tấn công Âm Gian!

Đương nhiên, vẫn còn một nguyên nhân nữa, đó chính là Mộ Niệm Niệm! Nàng ta cũng đánh chủ ý lên Mộ Niệm Niệm! Có điều, nha đầu này không phải đối thủ của Mộ Niệm Niệm, nàng ta tính kế Mộ Niệm Niệm, tới khi ấy e là sẽ khiến mình bị cuốn vào luôn!”

Nói đoạn, nàng bèn lắc đầu: “Đúng là một nha đầu, ý nghĩ rất đơn giản, rất ngây thơ, cũng rất ngu xuẩn.”

Về Mộ Niệm Niệm thì nàng vẫn luôn kiêng dè vô cùng!

Những kế hoạch ban đầu của nàng cũng bởi Mộ Niệm Niệm nên mới không dám triển khai, thực sự không dám!

Nàng sợ nữ nhân kia sẽ tính kế lại nàng.

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh nói: “Đi thôi, tới Cực Lạc Chi Giới.”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Đi thật à?”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi không còn nhiều thời gian đâu!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta tới Đạo Giới!”

Nói đoạn, hắn bèn đưa Diệp Tri Mệnh biến mất.

Không lâu sau, Diệp Huyền đã tới Đạo Giới và đi gặp Khương Vũ, Lý Thanh.

Khương Vũ nhìn hắn: “Ngươi muốn tới Cực Lạc Chi Giới?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Ta thấy chúng ta không thể ngồi không chờ chết, ta tới Cực Lạc Chi Giới đàm phán, để bọn họ trả thư ốc cho chúng ta!”

Khương Vũ do dự một lát rồi nói: “Ta thấy bọn họ sẽ không trả lại đâu!”

Diệp Huyền chỉ vào mình: “Ta có thể mở thư ốc, có thể đàm phán với bọn họ!”

Khương Vũ lắc đầu: “Diệp công tử, thực sự quá mạo hiểm!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chẳng lẽ chúng ta phải ngồi không chờ chết ư?”

Khương Vũ trầm mặc.

Diệp Huyền lại nói: “Một mình ta đi chắc chắn không được, ta cần các ngươi trợ giúp!”

Khương Vũ nhíu mày: “Ngươi muốn chúng ta đi cùng ngươi?”

Diệp Huyền gật đầu: “Gọi hết tất cả các cường giả Độn Nhất cảnh. Đương nhiên, các ngươi không cần vào Cực Lạc Chi Giới, ta vào thôi là được! Nhưng mà chúng ta phải để Cực Lạc Chi Giới hiểu được quyết tâm và thái độ của chúng ta.”

Nói đến đây, hắn bèn liếc nhìn hai người kia, đoạn tiếp tục: “Hoặc là cùng có lợi, hai là ngọc nát đá tan.”

Khương Vũ trầm mặc.

Lý Thanh liếc nhìn Diệp Huyền mà không lên tiếng.

Rất rõ ràng, hai người này đang do dự.

Bởi vì làm như vậy thực sự quá mạo hiểm!

Diệp Huyền thở dài một hơi: “Hai vị, nếu các ngươi muốn thư ốc mà lại không muốn liều mạng thì sao được? Tiếp tục như thế này thì chúng ta chỉ còn nước bị tấn công thôi.”

Khương Vũ trầm giọng nói: “Diệp công tử, ta thấy ngươi mà đi thì chẳng khác gì cừu rơi vào hang sói, tự đâm đầu vào chỗ chết.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu đã vậy thì ta đành chọn cách chia sẻ thư ốc với bọn họ vậy.”

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Sắc mặt Khương Vũ và Lý Thanh thì lập tức thay đổi!
Bình Luận (0)
Comment