Chương 2258. Bọn họ muốn độc chiếm
Chương 2258. Bọn họ muốn độc chiếm
Chương 2258: Bọn họ muốn độc chiếm
Cùng chia sẻ thư ốc!
Hiện giờ điều mà bọn họ sợ nhất là gì?
Chính là Diệp Huyền sẽ đầu hàng Cực Lạc Chi Giới, bởi lẽ nếu hắn làm vậy thì Cực Lạc Chi Giới có khả năng sẽ mở được thư ốc. Đến khi đó, Đạo Giới coi như xong.
Thấy Diệp Huyền rời đi, hai người kia đồng loạt chặn trước mặt hắn.
Khương Vũ trầm giọng nói: “Diệp công tử, ngươi đừng kích động!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Hai vị, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa! Nếu cứ tiếp tục kéo dài thế này, nhỡ đâu Cực Lạc Chi Giới tìm được cách mở thư ốc thì sao? Đến khi ấy chúng ta lại càng bị động hơn!”
Khương Vũ nhìn Lý Thanh, Lý Thanh trầm giọng nói: “Diệp công tử, ngươi chắc chắn thư ốc nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta chắc chắn lắm luôn!”
Lý Thanh trầm mặc một lúc rồi nói: “Vậy thì đi!”
Khương Vũ nhìn nàng, Lý Thanh khẽ bảo: “Cứ tiếp tục như vậy thực sự không có lợi cho chúng ta.”
Khương Vũ trầm mặc, ánh mắt thoáng hiện vẻ lạnh lùng: “Vậy thì đi!”
Rất nhanh sau đó, gần tám mươi cường giả Độn Nhất cảnh xông đến Cực Lạc Chi Giới dưới sự dẫn đầu của Diệp Huyền.
Khoảng một canh giờ sau, mọi người vượt qua tinh hà, tới một tinh vực không biết tên.
Thực ra Diệp Huyền không hề biết Cực Lạc Chi Giới ở chỗ nào, có điều, may mà Lý Thanh biết!
Trong tinh không trước mặt mọi người có một vài pho tượng Phật.
Lý Thanh chỉ vào một bức tượng Phật màu vàng kim cao gần ngàn trượng: “Đó chính là lối vào Cực Lạc Chi Giới!”
Diệp Huyền nhìn bức tượng kia. Đúng lúc đó, bức tượng bỗng mở mắt. Hai luồng kim quang bắn ra từ mắt của bức tượng. Kim quang xoẹt qua tinh không, mục tiêu chính là mấy người Diệp Huyền.
Khương Vũ nhíu mày, hắn ta bước lên phía trước một bước rồi xuất quyền.
Uỳnh!
Không gian trước mặt hắn ta bèn vỡ nát biến thành một mảnh hư vô. Hai đường kim quang kia cũng bị không gian nhấn chìm.
“A di đà Phật!”
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn, ở phía không xa không biết đã xuất hiện một tăng nhân từ lúc nào. Tăng nhân này mặc tăng y đơn giản, trong tay cầm một chuỗi hạt châu, dáng người có hơi mập.
Tăng nhân nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Chắc các hạ chính là Diệp công tử!”
Diệp Huyền gật đầu: “Xưng hô với đại sư thế nào?”
Tăng nhân khẽ mỉm cười: “Di Tôn.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Di Tôn đại sư, hôm nay chúng ta đến đây là muốn đàm phán một chuyện với Cực Lạc Chi GIới.”
Ánh mắt Di Tôn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên: “Đàm phán?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đại sư, vị Bồ Tát kia của các ngươi đã cướp mất thư ốc của ta, việc làm này không được đạo đức cho lắm nhỉ!”
Di Tôn nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, vị Bồ Tát đó đã bị tiêu diệt.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”
Di Tôn chắp hai tay lại: “Chắc Diệp công tử phải rõ hơn chúng ta chứ!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không rõ! Ta chỉ biết, ngày đó hắn ta đánh ta trọng thương, sau đó cầm theo thư ốc của ta và chạy đi.”
Di Tôn nhìn hắn: “Diệp công tử, chúng ta đã xác nhận hắn ta chết trong tay ngươi!”
Nghe vậy, Khương Vũ ở bên cạnh bèn nhíu mày: “Không thể nào, thực lực của Diệp công tử mặc dù mạnh nhưng không thể mạnh đến mức có thể giết một cường giả Độn Nhất cực cảnh!”
Di Tôn mỉm cười: “Khương các chủ, ngươi biết quá ít về vị Diệp công tử này!”
Khương Vũ liếc nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười: “Không ngờ các ngươi lại quay ngược lại cắn ta một phát như vậy! Đại sư, hôm đó ta bị trọng thương, Khương các chủ còn tận mắt nhìn thấy đấy.”
Khương Vũ gật đầu, khi đó Diệp Huyền đúng là bị thương không nhẹ!
Lý Thanh liếc nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng.
Di Tôn mỉm cười: “Diệp công tử, năng lực đổi trắng thay đen của ngươi đúng là lợi hại! Giết người rồi còn giá họa cho Cực Lạc Chi Giới chúng ta, đúng là quá âm hiểm!”
Diệp Huyền lạnh lùng nói: “Đại sư, nếu như ngươi không có chứng cứ chứng minh ta đã giết vị Bồ Tát đó của các ngươi thì đừng có nói linh tinh!”
Khương Vũ cũng nhìn về phía Di Tôn: “Đại sư có chứng cứ gì không?”
Di Tôn lắc đầu: “Không có!”
Lúc ấy Diệp Huyền giết rất sạch sẽ, vị Bồ Tát đó còn bị hủy cả thần hồn!
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Đại sư, hôm nay chúng ta đến là muốn tỏ ý hợp tác với Cực Lạc Chi Giới. Theo ta được biết, hiện giờ hình như Cực Lạc Chi Giới vẫn chưa thể mở được thư ốc, đúng chứ?”
Di Tôn nhìn hắn: “Ngươi hỏi như vậy thì ta không biết phải trả lời ngươi như thế nào!”
Diệp Huyền nói mà không đổi sắc mặt: “Đại sư, ta có một cách này, ta thấy chúng ta có thể hợp tác. Ta mở thư ốc, mọi người cùng nhau chia sẻ Đạo Kinh bên trong thư ốc, ngươi thấy thế nào?”
Di Tôn khẽ thở dài một hơi: “Diệp công tử, thư ốc đó thực sự không nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới chúng ta!”
Diệp Huyền nhìn Khương Vũ: “Bọn họ muốn độc chiếm!”
Khương Vũ nhìn Di Tôn ở phía xa xa, vẻ mặt không được thân thiện cho lắm.
Di Tôn lại thở dài một hơi: “Diệp công tử, Phật gia chúng ta có một vị Phật Tổ đã từng suy đoán rằng thư ốc vẫn còn nằm trong tay ngươi, mà vị Bồ Tát kia cũng xác thực là do ngươi giết. Mặc dù chúng ta không biết Diệp công tử đã giết hắn ta kiểu gì, song chúng ta có thể chắc chắn rằng hắn ta đã chết trong tay Diệp công tử!”
Diệp Huyền mỉm cười, nói: “Đại sư, ngươi mà nói như vậy thì ta chỉ có thể nói rằng bên ta cũng có người suy đoán rồi! Kết quả là thư ốc nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới các ngươi!”
Di Tôn nhìn Diệp Huyền, hắn ta chắp hai tay lại: “Diệp công tử, ngươi là kiếm tu, hơn nữa còn là kiếm tu hiếm có trên thế gian này, ngươi cứ ăn nói dối gian, đổi trắng thay đen, nói không thành có như vậy… Ngươi không thấy lương tâm mình cắn rứt hay sao?”
Diệp Huyền: “…”