Chương 2263. Không suy đoán được
Chương 2263. Không suy đoán được
Chương 2263: Không suy đoán được
Đại đạo bất dung!
Thử hỏi, từ cổ chí kim nếu cường giả đã tu luyện đến tận cùng rồi mới bắt đầu đoạt xá, sau đó lại tu luyện lần nữa thì thế giới sẽ loạn thành cái gì?
Thực ra, rất lâu trước kia, đoạt xá hoàn toàn là chuyện không thể nào, một khi đoạt xá là sẽ bị luân hồi đạo tắc của đất trời trừ khử ngay.
Nhưng tiếc là đại đạo sụp đổ, trật tự bị phá vỡ, thế nên vô số yêu ma quỷ quái đã xuất hiện.
Có điều, kiểu đoạt xá này có tác hại vô cùng lớn, bởi lẽ nhục thân này không phải nhục thân của mình. Linh hồn của hắn ta và cỗ nhục thân này đang xảy ra vấn đề nghiêm trọng về việc dung hợp.
Mà hiện giờ hắn ta muốn dùng linh hồn để tu luyện nhục thân là điều không thể!
Bởi lẽ linh hồn của hắn ta không hề hoàn chỉnh!
Nói một cách kĩ hơn thì hắn ta đã không còn là Nam Sở của ngày xưa nữa rồi.
Nam Sở ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn ta nói: “Ta phải tới Âm Gian một chuyến!”
Hiện giờ vấn đề lớn nhất của hắn ta chính là muốn thay đổi trạng thái này. Như vậy thì chỉ có một cách là có được Đạo Kinh!
Mà hắn ta cũng hiểu rằng Mộ Niệm Niệm và Đạo Tam Sinh là hai nhân vật cực kì kinh khủng, một mình hắn ta không thể đối đầu với các nàng, thế nên hắn ta bắt buộc phải tìm cứu binh!
Nam Sở liếc nhìn các cường giả Tu Di Thần Quốc: “Trước khi ta trở về, các ngươi không được động đến Ngũ Duy vũ trụ và Diệp Huyền!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất luôn.
…
Ở một hư vô chi địa nào đó, Nam Sở trông thấy Nam Vô Phật Tổ của Cực Lạc Chi Giới. Rất rõ ràng, hai người này gặp nhau không phải ngẫu nhiên.
Hai người sóng vai nhau bước đi về phía xa xa.
Nam Sở mỉm cười: “Đại sư, ngươi nói xem Mộ cô nương kia đạt đến Chứng Đạo cảnh kiểu gì?”
Nam Vô trầm mặc.
Thực ra đây cũng là điều mà hắn ta thắc mắc.
Nữ nhân đó đã đạt đến Chứng Đạo cảnh bằng cách nào?
Nam Sở đột nhiên nói: “Đại sư, ngơi nói xem liệu nàng ta đã từng đọc Đạo Kinh chưa?”
Đạo Kinh!
Nam Vô trầm giọng nói: “Cũng có thể lắm! Ngày xưa lúc tiên tri tới Ngũ Duy vũ trụ, có thể hắn ta đã cho nàng ta xem Đạo Kinh!”
Nam Sở híp mắt lại: “Nói như vậy cũng có nghĩa là Diệp Huyền cũng có thể đã đọc được Đạo Kinh?”
Nam Vô chắp hai tay lại: “Cái này thì phải xem Mộ cô nương có bằng lòng cho hắn xem hay không!”
Nam Sở mỉm cười: “Đại sư, ngươi thấy Mộ cô nương này đáng sợ hay là Diệp Huyền đáng sợ hơn?”
Nam Vô nhìn Nam Sở: “Ngươi muốn nói điều gì?”
Nam Sở khẽ nói: “Trên người Diệp Huyền có ách nạn chi nhân! Thế nhưng hắn lại có thể sống đến tận giờ! Hơn nữa, theo như ta được biết, phía sau hắn hình như còn có một nữ tử váy trắng! Mà nữ tử này ta đã từng phái người đi điều tra rồi, nàng ta đã biến mất từ Đạo Giới, sau đó không biết đi đến nơi đâu! E rằng nàng ta chính là một biến số!”
Nữ tử váy trắng!
Nam Vô trầm mặc.
Thực ra trong lòng bọn họ, thực lực của nữ tử váy trắng vẫn là một câu đố.
Bọn họ chỉ biết, nữ nhân đó trước nay đều chỉ dùng một đường kiếm là đã giết được người.
Còn nàng mạnh đến mức độ nào thì không ai biết cả!
Diệp Huyền và Mộ Niệm Niệm có thể sẽ biết, thế nhưng hai người họ sẽ nói sao?
Nam Sở lại nói: “Đại sư, điều ta muốn nói là lần này đối thủ của chúng ta không hề đơn giản! Trước hết, chưa bàn đến Mộ Niệm Niệm, chỉ riêng Diệp Huyền thôi là chúng ta đã không thể lơ là rồi. Thực lực của người này thì tạm không nói, người phía sau lưng hắn mới thực sự đáng sợ kìa, nhất là nữ tử váy trắng. Chúng ta tuyệt đối không được xem thường, hơn nữa ta cảm giác nàng ta đang ở trong bóng tối, chờ thời cơ và chuẩn bị cho chúng ta một kích chí mạng!”
Nam Vô nhíu mày: “Nàng ta đang ở trong tối?”
Nam Sở gật đầu: “Người này mặc dù là người bảo vệ của Diệp Huyền, song tại sao đến giờ nàng ta vẫn chưa hiện thân? Chỉ có một khả năng là nàng ta đang âm thầm bảo vệ. Nếu như Diệp Huyền gặp nguy hiểm, chắc chắn nàng ta sẽ xuất hiện, thế nhưng chúng ta lại biết rất ít về người này. Nếu như chúng ta đánh giá sai về thực lực của nàng ta thì e là sẽ thất bại thảm hại đấy!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Nam Vô, nói: “Đại sư, theo như ta được biết thì ngươi cực kì giỏi thôi diễn nhất đạo. Hay là ngươi thôi diễn về nữ tử này xem, xem nội tình của nữ nhân này thế nào!”
Nam Vô trầm mặc hồi lâu rồi khẽ xòe tay phải ra. Hai đồng tiền bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Hắn ta khẽ tung, hai đồng tiền rơi trên mặt đất.
Nam Vô nhìn hai đồng tiền đó. Rất nhanh sau đó, không gian xung quanh hắn ta đột nhiên chấn động. Đúng lúc ấy, hai đồng tiền trước mặt hắn ta đã biến mất.
Nam Vô nhíu mày.
Nam Sở trầm giọng hỏi: “Sao thế?”
Nam Vô liếc nhìn xung quanh, đoạn nói: “Không suy đoán được!”
Nam Sở hỏi: “Tại sao?”
Nam Vô khẽ nói: “Có thể giải thích bằng hai cách. Cách thứ nhất, đối phương đã lợi dụng thứ gì đó để trốn khỏi thiên cơ. Thứ hai, đối phương đã đạt đến Chứng Đạo cảnh, bản thân nàng ta đã dung hợp với đại đạo.”
Nam Sở trầm giọng nói: “Xem ra nàng ta đã đạt đến Chứng Đạo cảnh rồi!”
Nam Vô gật đầu: “Chắc là vậy!”
Hai cường giả Chứng Đạo cảnh!
Nam Sở trầm mặc một hồi lâu rồi nói: “Với thực lực của chúng ta chắc chắn không thể đối đầu với hai nữ nhân kia. Chúng ta bắt buộc phải mượn sức mạnh của Âm Gian để đối phó với các nàng! Nhất là nữ tử váy trắng, nữ tử này là người bảo vệ của Diệp Huyền, mà nàng ta lại trốn trong bóng tối, chúng ta bắt buộc phải nghĩ cách để cường giả Âm Gian trừ khử người này!”
Âm Gian: “…”
Nam Sở và Nam Vô gia tăng tốc độ. Rất nhanh sau đó, hai người bèn biến mất nơi phía xa xa.
…