Chương 2264. Phật với ma chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi
Chương 2264. Phật với ma chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi
Chương 2264: Phật với ma chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi
Ngũ Duy vũ trụ.
Ở một tinh không nào đó, Mộ Niệm Niệm đang nướng cá. Ở phía trước cách nàng không xa là Đạo Tam Sinh.
Đạo Tam Sinh nhìn con cá đang được nướng, nói: “Ngươi thấy kế hoạch tấn công Âm Gian của ta thế nào?”
Trong kế hoạch tấn công Âm Gian của nàng, nữ nhân trước mắt này là thành phần không thể thiếu!
Bởi lẽ theo nàng, chỉ có nữ nhân trước mắt này mới có thể đấu được với Âm Gian chi chủ!
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn Đạo Tam Sinh, nàng mỉm cười: “Tại sao phải tấn công Âm Gian?”
Đạo Tam Sinh chẳng tỏ vẻ gì cả: “Ta ngứa mắt bọn họ!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Năm xưa ngươi bị nhốt tại Âm Gian đúng chứ?”
Đạo Tam Sinh trầm mặc.
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Nha đầu, ngươi rất đặc biệt, ngươi có được trình độ như ngày hôm nay cũng không hề dễ dàng gì. Thế nên ta phải khuyên ngươi một câu, làm chuyện gì cũng phải cẩn trọng.”
Đạo Tam Sinh nhìn nàng mà nhíu mày: “Ngươi không muốn tấn công Âm Gian với ta!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta nói cho ngươi hay, ngươi muốn hủy diệt Âm Gian thì chỉ có một cách.”
Đạo Tam Sinh vội hỏi: “Cách gì thế?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Chủ nhân của thanh kiếm bên trong tháp, bọn họ có thể làm được điều này!”
Đạo Tam Sinh trầm giọng nói: “Ta biết, ta đã nói với Tiểu Huyền Tử rồi, đợi đến khi nào tấn công Âm Gian thì sẽ bảo hắn gọi chủ nhân của thanh kiếm trong tháp ra.”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Mộ Niệm Niệm: “Nếu như có thêm ngươi thì chắc chắn chúng ta có thể tiêu diệt được Âm Gian!”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu cười: “Ta bận lắm!”
Đạo Tam Sinh còn đang muốn nói gì đó thì Mộ Niệm Niệm lại bảo: “Ta thấy chuyện này không thể vội vàng được. Ngươi xem, hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ có biết bao nhiêu chuyện phiền phức, lại còn có biết bao nhiêu kẻ địch. Nếu chúng ta tấn công Âm Gian vào lúc này thì chẳng phải là rước thêm kẻ địch cho mình à?”
Đạo Tam Sinh gật đầu: “Ta biết!”
Mộ Niệm Niệm lại nói: “Thế nên chúng ta cứ giải quyết những vấn đề trước mắt cái đã, sau đó mới suy nghĩ về những chuyện sau này, ngươi nói xem?”
Mộ Niệm Niệm tiếp tục nói: “Việc ngươi cần làm bây giờ là giúp hắn giải quyết những chuyện trước mắt.”
Đạo Tam Sinh đột nhiên nói: “Ta có một người bạn ở Âm Gian, ta muốn cứu nàng ta ra ngoài!”
Mộ Niệm Niệm nhìn Đạo Tam Sinh: “Ngươi cứ đi theo hắn đi, sau này hắn sẽ giúp ngươi cứu bạn của ngươi!”
Đạo Tam Sinh gật đầu: “Ta biết, chủ nhân thanh kiếm bên trong cái tháp của hắn rất mạnh, có thể còn mạnh hơn cả chủ nhân ngày xưa của ta!”
Nói đoạn, nàng ngừng lại một lúc rồi tiếp tục: “Ngươi cũng rất mạnh, cực kì mạnh!”
Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha, nàng không đáp lời.
Đạo Tam Sinh đứng dậy rời đi, nhưng đi được vài bước, nàng bỗng dừng lại, quay đầu nhìn Mộ Niệm Niệm: “Ngươi sắp chết rồi đúng không?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Sao có thể?”
Đạo Tam Sinh nhíu mày: “Chẳng lẽ ta cảm nhận sai rồi sao?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Đúng đó, chắc chắn là ngươi cảm nhận sai rồi!”
Đạo Tam Sinh thở dài một hơi rồi quay người rời đi.
Trong tinh không, Mộ Niệm Niệm xòe tay ra, trong lòng bàn tay nàng là một vệt máu nhàn nhạt.
Tam đạo huyết ngân!
Mộ Niệm Niệm lắc đầu cười, lúc này, giọng nói của Linh Nhi lại vang lên: “Ta… chúng ta đi thôi! Đừng quan tâm đến chuyện của Ngũ Duy vũ trụ nữa! Cũng đừng quan tâm đến cái tên thối tha họ Diệp kia nữa!”
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn tinh không xung quanh, nàng khẽ mỉm cười: “Từ lúc ta sinh ra, đất trời này đã nuôi dưỡng ta… Linh Nhi, mỗi một người đều có ước mơ của riêng mình, ta cũng thế. Ước mơ của ta chính là chăm sóc thật tốt cho vũ trụ này, chăm sóc tinh thần nhật nguyệt bao đời này… Nếu như đến ta cũng bỏ rơi chúng thì chúng sẽ phải tuyệt vọng biết bao…”
Linh Nhi đột nhiên nói: “Nếu sau này cái tên thối tha họ Diệp kia không đối xử tốt với vũ trụ này thì phải làm sao? Ngươi có từng nghĩ đến chuyện này hay chưa?”
Mộ Niệm Niệm nhếch khóe miệng: “Thế thì ta có làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!”
…
Cực Lạc Chi Giới.
Di Tôn đưa Diệp Huyền tới Phật Điện xong cũng không thèm quan tâm đến hắn nữa!
Dù sao thì bên trong Phật Điện cũng chỉ có Phật Kinh, dù Diệp Huyền có trộm đi cũng chẳng sao.
Mà trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Diệp Huyền đều chuyên tâm nghiên cứu Phật Kinh.
Không thể không nói, Phật Kinh đã giúp ích cho hắn rất nhiều. Mặc dù thực lực của hắn không tăng lên, song tu vi Phật pháp của hắn lại không ngừng gia tăng. Phải biết rằng, hắn còn đạt được Linh Minh Kiến Tính.
Có điều Diệp Huyền không hề phát hiện Đạo Kinh trong đống Phật Kinh này!
Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất. Lúc này, bên trong Phật Điện chỉ còn lại mình hắn.
Diệp Huyền bỏ cuốn Phật Kinh trong tay xuống, đoạn nói: “Diệp cô nương, cuốn Phật Kinh này có viết chúng sinh bình đẳng… Ngươi thấy thế nào?”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc một hồi rồi nói: “Không thực tế.”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta cũng thấy không thực tế!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Có phải ngươi còn thấy rất buồn cười hay không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cũng hơi buồn cười một chút!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Câu nói này không thực tế, thế nhưng nó không buồn cười một chút nào đâu! Đây là một lí niệm của Phật gia, cao tăng nói ra câu này, ý nghĩ của hắn ta rất nhân từ, cũng rất đáng kính. Thế nhưng về cơ bản thì đây là chuyện không thể.”
Diệp Huyền trầm mặc.
Diệp Tri Mệnh nói tiếp: “Phật học không phải thứ mà người bình thường có thể tu luyện được, người bình thường tu luyện Phật học dễ tu thành ma lắm.”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta thấy Phật chính là ma, ma chính là Phật!”
Diệp Tri Mệnh hỏi: “Sao ngươi lại nói vậy?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thực ra Phật với ma chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi.”