Chương 2289. Đạo của ta
Chương 2289. Đạo của ta
Diệp Huyền khẽ nói: "Ngươi cứ nói ra mục đích của ngươi luôn đi!"
Tiểu cô nương suy nghĩ một lát, rồi nói: "Như vậy đi, ngươi giúp ta gọi chủ nhân của thanh kiếm này ra đây, sau đó bảo hắn ta giúp ta một chuyện!"
Diệp Huyền cười lạnh: "Dựa vào cái gì?"
Tiểu cô nương nhìn hắn mà không lên tiếng, nhưng tay của nàng lại vô thức siết chặt lại.
Diệp Huyền không hề sợ, hắn bấm hai tay niệm thần chú, luồng sức mạnh phát ra từ trong cơ thể hắn càng lúc càng mạnh.
Đại chiến hết sức căng thẳng!
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ngươi muốn hắn ta giúp ngươi chuyện gì?"
Tiểu cô nương khẽ nói: "Giúp ta cắt đứt một thứ trên cơ thể."
Diệp Huyền hỏi: "Cái gì?"
Tiểu cô nương nhìn hắn với vẻ hơi bất mãn: "Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?"
Diệp Huyền suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Không thì chúng ta làm một giao dịch đi?"
Tiểu cô nương khẽ cau mày: "Giao dịch?"
Diệp Huyền gật đầu: "Ta sẽ giúp ngươi tìm kiếm tu kia, ngươi thấy thế nào?"
Tiểu cô nương nhìn hắn: "Ngươi muốn cái gì!"
Diệp Huyền nói: "Ta không muốn cái gì cả!"
Tiểu cô nương khẽ cau mày: "Ngươi có ý gì?"
Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Có thể làm chút chuyện gì đó cho đại đạo trong truyền thuyết, đó là vinh hạnh của Diệp Huyền ta, làm sao ta còn có thể đưa ra yêu cầu được chứ? Không, ta không muốn bất cứ báo đáp gì cả, thật đấy!"
Khóe miệng Diệp Tri Mệnh khẽ giật giật...
Tiểu cô nương nhìn Diệp Huyền, sự thù địch trong mắt đột nhiên giảm đi rất nhiều: "Trông ngươi còn thuận mắt hơn những tên ở Âm Gian kia..."
Vừa nói, nàng vừa cong ngón tay, một bình ngọc màu trắng rơi xuống trước mặt Diệp Huyền, "Chữa thương trước đi!"
Diệp Tri Mệnh: "..."
Diệp Huyền nhận lấy bình ngọc màu trắng, bên trong có một viên đan dược màu trắng, đan dược vừa mịn vừa tròn, tỏa ra mùi thơm dược liệu tươi mát sảng khoái.
Hắn không hề nghi ngờ mà lập tức nhận lấy.
Nếu đối phương muốn đánh chết hắn thì có thể có cơ hội, nhưng nếu muốn hạ độc hắn thì không thể nào.
Ngay khi đan dược tiến vào cơ thể hắn, một luồng năng lượng tinh khiết nhanh chóng lan ra trong cơ thể, sau đó tỏa ra toàn thân.
Cả người Diệp Huyền run cầm cập.
Thật thoải mái!
Một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu!
Diệp Tri Mệnh ở bên cạnh nhìn Diệp Huyền, nàng phát hiện ra người này không chỉ có da mặt dày mà còn rất giỏi nịnh nọt.
Sau này phải đề phòng một chút, nếu không sẽ rất dễ bị lừa.
Một lúc sau, thân thể của Diệp Huyền trở lại bình thường.
Lúc này, tiểu cô nương ở bên cạnh đột nhiên hỏi: "Các ngươi có muốn đi đến Âm Gian không?"
Diệp Huyền gật đầu: "Tiền bối, thật không dám giấu, chuyến đi của chúng ta là muốn đi đến Âm Gian, nhưng thực lực của ta yếu..."
Tiểu cô nương đánh giá hắn: "Thực lực của ngươi không được tính là yếu!"
Diệp Huyền cười khổ nói: "Hai chiêu của tiền bối mà ta còn không thể đỡ được!"
Tiểu cô nương khẽ nói: "Cho dù là ở Âm Gian cũng không có nhiều người có thể tiếp được hai chiêu của ta, ngươi đã rất tốt rồi!"
Diệp Huyền suy nghĩ một hồi, trầm giọng nói: "Vậy không phải là ta quá yếu, mà là tiền bối quá mạnh!"
Diệp Tri Mệnh: "..."
Tiểu cô nương khẽ gật đầu: "Có lý!"
Vừa nói, nàng vừa nhìn Diệp Huyền: "Nghe nói nhân loại gian trá xảo quyệt, xem ra cũng không hẳn là vậy, nhân loại vẫn còn có vài người chân thành."
Diệp Tri Mệnh ở bên cạnh thật sự cạn lời khi nghe thấy điều này.
Nàng đột nhiên phát hiện ra một vấn đề, đó chính là cái tên Diệp Huyền có thể đi đến được ngày hôm nay cũng không phải là không có lý.
Mặt dày, biết nịnh hót, biết nói những lời ngon ngọt, gió chiều nào thì theo chiều đấy...
Điều quan trọng nhất là cái tên này còn là một kiếm tu!
Mà kiếm tu coi trọng nhất là nhìn thẳng vào bản tâm, nhưng hắn chưa bao giờ vi phạm bản tâm ban đầu khi làm những việc này, không chỉ có như thế, kiếm đạo của hắn càng ngày càng mạnh!
Đó thật sự là một điều kỳ lạ!
Một điều siêu kỳ lạ trong kiếm tu giới!
Ở nơi cách đó không xa, tiểu cô nương lại nói: "Nói cho ta biết về chuyện của kiếm tu đó đi!"
Diệp Huyền gật đầu: "Hắn ta là sư phụ của ta!"
Sư phụ!
Tiểu cô nương nhìn Diệp Huyền rồi gật đầu: "Trình độ kiếm đạo của ngươi cũng rất tốt, còn tự mình thành một đạo, đúng là hiếm thấy."
Diệp Huyền cảm thấy hơi kích động: "Có thể được tiền bối công nhận, hậu bối được thương mà sợ! Nếu như có thể nhận được sự chỉ điểm của tiền bối..."
Chỉ điểm!
Tiểu cô nương suy nghĩ một chút, trông có chút khó xử.
Thật ra nàng không giỏi kiếm đạo, nhưng nếu lúc này nàng không chỉ điểm một chút vậy chẳng phải sẽ rất vô liêm sỉ sao?
Tiểu cô nương suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Kiếm đạo của ngươi tự thành một đạo, nếu muốn đột phá một lần nữa thì phải chứng đạo, lấy kiếm chứng đạo!"
Lấy kiếm chứng đạo!
Diệp Huyền chớp mắt: "Làm sao để lấy kiếm chứng đạo?"
Tiểu cô nương xòe lòng bàn tay ra, kiếm của Diệp Huyền liền xuất hiện trong tay của nàng, nàng cầm kiếm nhẹ nhàng khua một phát, trong nháy mắt, không gian xung quanh Diệp Huyền đột nhiên bị một đường màu đỏ khóa lại!
Tiểu cô nương nhìn hắn: "Ngươi đi ra ngoài thử xem!"
Diệp Huyền gật đầu rồi tiến lên phía trước một bước, nhưng ngay khi bước ra khỏi đường màu đỏ đó thì nhục thân của hắn bắt đầu trở nên mục nát!
Trong lòng Diệp Huyền chấn động, hắn vội vàng lùi về phía sau và nhìn về phía tiểu cô nương: "Tiền bối, này?"
Tiểu cô nương búng tay một cái, thanh kiếm trong tay nàng vững vàng đáp xuống trước mặt Diệp Huyền: "Đây là đạo của ta, Đạo Chi Giới, ta chính là nguồn gốc của kết giới, chỉ cần ta muốn thì có thể dễ dàng phong tỏa cả vũ trụ này."