Chương 2304. Nghịch đạo giả
Chương 2304. Nghịch đạo giả
Chương 2304: Nghịch đạo giả
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Tiền bối, ta đâu có muốn hại ngươi, ta chỉ muốn thảo luận với ngươi một chút mà thôi… Ta cũng đâu có muốn như vậy. Ta thấy không phải ta hại ngươi mà là đại đạo pháp tắc đã từ bỏ ngươi.”
Nói đoạn, hắn nhìn Diệp Tri Mệnh: “Đúng không?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy.”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, Mạnh Bà bèn ngây ngốc, đại đạo pháp tắc từ bỏ nàng!
Đúng lúc đó, giữa trán Mạnh Bà đột nhiên xuất hiện một ấn kí màu đen nho nhỏ. Lúc ấn kí này xuất hiện trên trán Mạnh Bà, cả người nàng bèn mềm nhũn.
Diệp Huyền nhìn ấn kí màu đen kia: “Đây là?”
Diệp Tri Mệnh nói: “Thần Kì Chi Ấn, có sức mạnh của đại đạo pháp tắc!”
Đúng lúc đó, Thần Kì Chi Ấn đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Huyền.
Thấy vậy, mí mắt hắn bèn giật giật: “Nó có ý gì đây?”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn rồi chầm chậm siết chặt tay: “Ý gì hả? Chẳng phải rất rõ ràng rồi hay sao? Nó muốn ngươi làm thần linh đấy. Chúc mừng ngươi, hiện giờ ngươi đã trở thành thần linh thực sự rồi!”
Thần linh!
Diệp Huyền thấy hơi cạn lời, hắn nhìn Mạnh Bà ở phía xa xa. Mạnh Bà mềm oặt trên đất, sắc mặt tái nhợt vô cùng. So với vẻ thong dong trước đó thì hiện giờ trông nàng ta đúng chuẩn một lão nhân gần đất xa trời.
Ánh mắt Mạnh Bà dại ra, miệng nhẩm đọc gì đó.
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn chưa từng nghĩ đến việc nhắm vào Mạnh Bà, dẫu sao thì đối phương cũng không có ý định giết hắn. Thế nhưng hắn không ngờ đối phương lại bị tước đi chức thần linh chỉ bởi một tràng lời nói của hắn.
Điều này hơi ảo.
Sức mạnh đến từ đại đạo pháp tắc?
Đây là thứ mà đại đạo pháp tắc ban cho, mà đại đạo pháp tắc cũng có thể thu lại bất cứ lúc nào!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền cũng chẳng ham cái Thần Kì Chi Ấn này lắm.
Sức mạnh tự hắn tu luyện được vẫn đáng tin hơn!
Đúng lúc đó Mạnh Bà bỗng nhiên cười tự giễu: “Chẳng trách tu hành hàng vạn năm nay mà sức mạnh thần linh của ta chẳng tiến bộ được chút nào. Hóa ra là nó đã từ bỏ ta từ lâu!”
Diệp Huyền nhìn Mạnh Bà, Mạnh Bà mỉm cười: “Thật nực cười là ta còn tưởng tất cả những gì ta làm đã được nó công nhận…”
Nói đến đây, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nói đúng, đại đạo pháp tắc công bằng, là do những người bảo vệ đại đạo như chúng ta đã phá vỡ sự công bằng của nó, dẫn đến nhiều người trên thế gian này vực dậy nghịch đạo, sau đó phá vỡ đại đạo, khiến cho trật tự thế gian bị đảo loạn hoàn toàn…”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, sức mạnh của ngươi hoàn toàn đến từ Thần Kì Chi Ấn à?”
Mạnh Bà nhìn về phía Thần Kì Chi Ấn, khẽ nói: “Vào thời của chúng ta chỉ cần được đại đạo công nhận là sẽ có Thần Kì Chi Ấn. Mà Thần Kì Chi Ấn có thể giúp chúng ta nhanh chóng, dễ dàng đạt đến Độn Nhất cảnh và Chứng Đạo cảnh. Cũng bởi vì đạo chính là nó, nó có thể giúp người ta có được Độn Nhất và Chứng Đạo một cách dễ dàng. Mà chúng ta tu luyện cũng là tu Thần Kì Chi Ấn. Nó càng mạnh thì chúng ta càng mạnh. Thế nhưng một khi nó rời đi thì sức mạnh của chúng ta cũng sẽ biến mất!”
Nói đến đây, nàng lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Có biết vì sao lại có người có thể phá vỡ đại đạo không? Rất đơn giản, bởi vì người phá vỡ đại đạo không phải tu Thần Kì Chi Ấn, sức mạnh của bọn họ là do bọn họ tự tu luyện mà thành, không chịu ảnh hưởng từ đại đạo!”
Diệp Huyền nhìn Thần Kì Chi Ấn trước mặt: “Ta có được nó thì tức là ta cũng có thể đạt được Chứng Đạo cảnh?”
Mạnh Bà nhìn hắn: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền lắc đầu mỉm cười: “Thôi khỏi cần nó thì hơn!”
Không thể không nói, hắn cũng thấy hơi động lòng nhưng lại không muốn có được sức mạnh bằng cách ấy!
Sức mạnh do người khác ban cho thì cũng sẽ bị người khác lấy lại thôi, còn sức mạnh do mình tu luyện thành thì vĩnh viễn là của mình.
Nghe Diệp Huyền nói không cần, Mạnh Bà bèn nhíu mày: “Ngươi có biết đây là gì không? Là Thần Kì Chi Ấn đấy, ngươi mà có được nó thì không những có thể lập tức phong thần, ngoài ra còn có thể đạt được sức mạnh của thần linh. Với thực lực hiện giờ của ngươi thì ngươi có thể lập tức đạt tới Chứng Đạo cảnh.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chứng Đạo cảnh như vậy thì ta cũng chẳng cần!”
Mạnh Bà nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi chắc là ngươi từ bỏ nó chứ?”
Diệp Huyền nhìn về phía Thần Kì Chi Ấn : “Ngươi đi đi! Ta không phải sự lựa chọn tốt nhất của ngươi!”
Tuy nhiên, Thần Kì Chi Ấn lại không chịu đi, nó bay đến trước mặt Diệp Huyền rồi nhập vào giữa trán hắn. Sắc mặt hắn chợt thay đổi.
Mẹ kiếp, lại còn bắt ép nữa à?
Diệp Huyền vội vàng dùng kiếm ý để ngăn Thần Kì Chi Ấn lại. Thế nhưng Thần Kì Chi Ấn không hề bỏ cuộc, nó cứ phải nhập vào cơ thể hắn!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mạnh Bà ở bên cạnh trợn mắt há mồm, gì thế này?
Phải biết rằng ngày xưa để có được Thần Kì Chi Ấn, nàng không biết đã làm bao nhiêu chuyện, cầu xin bao nhiêu lần…
Mà hiện giờ Thần Kì Chi Ấn lại chủ động đi theo Diệp Huyền!
Khoảng cách giữa người với người tại sao lại lớn như vậy?
Thấy Thần Kì Chi Ấn cứ đòi đi theo mình khiến Diệp Huyền không khỏi chau mày, rốt cuộc cái thứ này định làm gì đây?
Hắn nhìn Diệp Tri Mệnh, Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Nó muốn ngươi trở thành người bảo vệ đại đạo…”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không muốn sức mạnh mà bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị tước đi. Đương nhiên, ta càng không muốn ở đây nấu canh hơn!”
Mạnh Bà: “…”
Diệp Tri Mệnh trợn mắt nhìn Diệp Huyền: “Thứ nhất, ngươi có thể mượn sức mạnh này, chỉ cần ngươi lợi dụng nó chứ không ỷ lại vào nó thì không thành vấn đề! Thứ hai, hiện giờ về cơ bản đại đạo ở thế gian này đều đã sụp đổ, sau khi ngươi có được nó ngươi cũng không cần phải nấu canh ở đây.”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Nếu ta trở thành người bảo vệ đại đạo thì đồng nghĩa với việc ta sẽ nhiễm nhân quả đại đạo đúng không?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy. Có điểm xấu nhưng cũng có điểm tốt. Điểm tốt chính là ngươi đứng về phía đại đạo, sau này ngươi muốn đạt được Chứng Đạo cảnh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Còn điểm xấu là ngươi sẽ đối địch với những nghịch đạo giả.”