Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 623 - Chương 2313. Bái Kiến Sư Phụ

Chương 2313. Bái kiến sư phụ Chương 2313. Bái kiến sư phụ

Chương 2313: Bái kiến sư phụ

Nữ tử lại nói: “Mà ở Âm Gian, trừ Quỷ Đế mười phương ra thì còn có một vị Âm Ti Vương đang bế quan, cùng ba vị Phán Quan, ngoài ra còn có Diêm Vương thống lĩnh mười tám tầng địa ngục… Tóm lại là còn nhiều cường giả lắm.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Những người ngươi vừa nói đều là cường giả Chứng Đạo cảnh?”

Nữ tử gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Âm Gian có nhiều cường giả Chứng Đạo cảnh như vậy sao?”

Nói đoạn, hắn bèn nhìn về phía Diệp Tri Mệnh.

Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Thực ra nàng ta vẫn chưa nói đủ, Âm Gian còn có một vài cường giả mà chúng ta không biết nữa! Nàng ta nói với ngươi những điều này chắc ngươi cũng hiểu ý của nàng ta rồi đấy!”

Diệp Huyền biết, nữ tử kia muốn hắn từ bỏ!

Diệp Huyền mỉm cười: “Không sao, ta tự có sắp xếp!”

Diệp Tri Mệnh không lên tiếng.

Nàng biết, cái tên này ngày thường thích hi hi ha ha, nhưng một khi đã nghiêm túc thì mười con trâu cũng không kéo được hắn lại.

Có điều nàng cũng không lo lắng cho lắm, bởi vì Diệp Huyền sẽ không làm những chuyện ngu xuẩn!

Nếu hắn đã dám tới Phong Đô thành thì chắc chắn đã có chuẩn bị!

Diệp Huyền không hỏi nữa, hắn đưa Diệp Tri Mệnh và nữ tử thần bí kia tiếp tục lên đường.

Trên đường đi, Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử thần bí: “Xưng hô với ngươi kiểu gì?”

Nữ tử thần bí nói: “Ngươi cứ gọi ta là A Âm là được!”

A Âm!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, đang định nói gì đó thì Diệp Tri Mệnh bỗng lên tiếng: “Chắc chúng ta tới Luân Hồi Điện trong truyền thuyết rồi đó!”

Diệp Huyền nhìn về phía xa xa và thoáng thấy một tòa đại điện màu đen.

Hắn hỏi: “Luân Hồi Điện?”

Diệp Tri Mệnh nói: “Luân Hồi Điện hay còn được gọi là Chuyển Sinh Điện, ở đây con người có thể chuyển thế trùng tu.”

A Âm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Ở đây cũng phân thành Lục Đạo, Thiên Đạo, A Tu La Đạo, Nhân Đạo, Địa Ngục Đạo, Quỷ Đạo, Súc Sinh Đạo. Ba cái đầu là thiện đạo, ba cái sau là ác đạo. Ở đây sẽ chuyển thế theo những việc làm kiếp trước của một người là thiện đạo hay là ác đạo. Có điều hiện giờ thiện ác luân hồi đạo đã mất tác dụng, không chỉ không thể quyết định thiện ác, đến công năng luân hồi cũng không còn tác dụng. Nơi này trở thành một chỗ bỏ đi, quỷ hồn của Âm Gian ít khi tới đây lắm, hẻo lánh vô cùng!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Hóa ra là vậy, ta còn tưởng là quỷ hồn Âm Gian rất ít nữa!”

Dọc đường tới đây hắn thực sự không nhìn thấy nhiều quỷ hồn cho lắm.

Không lâu sau, ba người tới được tòa đại điện. Tòa đại điện này u ám vô cùng, phân làm sáu cửa, lần lượt là Thiên Đạo, A Tu La Đạo, Nhân Đạo, Địa Ngục Đạo, Quỷ Đạo, Súc Sinh Đạo.

Diệp Huyền dùng thần thức quét quanh Luân Hồi Điện, bên trong điện không có âm hồn.

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta có thể đưa thứ này đi không?”

Mí mắt Diệp Tri Mệnh giật giật, nàng nhìn hắn: “Ngươi đưa nó đi làm gì?”

A Âm cũng nhìn hắn: “Thứ này đã không còn tác dụng gì, bởi vì đại đạo bên trong nó đã biến mất, nó chỉ là một tòa đại điện đơn giản cũ kĩ.”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chúng ta vào trong xem sao!”

Nói đoạn, hắn bèn đi về phía Luân Hồi Điện!

A Âm ở phía sau nhìn về phía Diệp Tri Mệnh: “Hắn vẫn luôn thổ phỉ như vậy à?”

Diệp Tri Mệnh: “…”

Sau khi vào Luân Hồi Điện, bên trong điện vắng tanh, bốn bề toàn là bích họa u ám.

Âm Gian này đúng là lạnh tanh, không phải nơi mà con người nên ở.

Diệp Huyền liếc nhìn bốn phía xung quanh, đoạn nói: “Có muốn lưu lại truyền thừa không? Ta rất thích hợp đó!”

Diệp Tri Mệnh vừa bước vào, nghe thấy câu nói này thì suýt chút nữa ngất xỉu!

Hóa ra cái tên này có ý này!

Sắc mặt A Âm cũng hơi kì lạ.

Đi theo cái tên này có phải một lựa chọn sai lầm không?

Cái tên này chẳng đáng tin một chút nào cả!

Diệp Huyền không đáp gì, hắn vẫn chưa từ bỏ, nói tiếp: “Có muốn lưu lại truyền thừa không? Tại hạ bất tài, đệ nhất thiên tài ở Dương Gian, đệ nhất kiếm tu, đệ nhất thể tu, dưới Độn Nhất không một ai là đối thủ, trên Độn Nhất tung hoành…”

A Âm phía sau hắn đột nhiên nói: “Ta ra ngoài cho yên tĩnh tí đây!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ta cũng ra ngoài cho yên tĩnh tí đây!”

Nói đoạn, nàng cũng quay người rời đi.

Đúng lúc hai nữ tử đi đến cửa đại điện thì bên trong đại điện đột nhiên chấn động.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn sững sờ.

Phía sau hắn, hai nữ tử đột nhiên dừng bước. Diệp Tri Mệnh híp hai mắt lại, trong mắt nàng là vẻ kinh ngạc.

Nàng có thiên nhãn. Lúc vừa mới đến nàng đã nhìn khắp xung quanh. Nơi này chẳng có gì cả! Thế nhưng hiện giờ xem ra không phải như vậy.

Đôi mắt của A Âm đứng bên cạnh nàng thì thoáng vẻ nghi hoặc. Nàng quay người nhìn về phía không xa, trong lòng thầm nói: “Không phải chứ… ngươi thực sự nhìn trúng cái tên da mặt dày này hả…”

Đúng lúc đó, Diệp Huyền ở phía không xa đột nhiên cung kính hành lễ: “Đồ đệ bái kiến sư phụ!”

A Âm: “…”

Diệp Tri Mệnh: “…”
Bình Luận (0)
Comment