Chương 2332. Sức mạnh lớn quá
Chương 2332. Sức mạnh lớn quá
Chương 2332: Sức mạnh lớn quá
Kiếm chém xuống, trời đất điên đảo.
Mà điều khiến Diệp Huyền kinh ngạc là kiếm của hắn đã bị một đường bạch quang ngăn lại!
Đường bạch quang đó đã chặn đứng kiếm của hắn!
Lục công chúa nhếch khóe miệng một cách trào phúng: “Giết ta? Ta trời sinh đã mang thần thể, ta đã vượt qua Chứng Đạo từ lâu rồi, dù có là phá đạo giả cũng không thể làm gì được ta, chỉ bằng ngươi ư?”
Nói đoạn, nàng bèn phất tay phải.
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền bay về phía sau. Trong lúc đó, vô số tia sét màu đen xung quanh xông về phía hắn…
Dưới sự tấn công của những tia sét này, nhục thân của Diệp Huyền bắt đầu bị oanh tạc…
Vô Tâm ở bên cạnh kinh hãi không thôi: “Ngự Đạo trong truyền thuyết!”
Ngự Đạo!
Trên Chứng Đạo là gì?
Có hai cảnh giới, một là Phá Đạo, phá đạo giả, đối địch với đạo, phá vỡ đại đạo. Ngoài ra còn có ngự đạo giả, kiểu người này có thể điều khiển đại đạo. Cũng như phá đạo giả, loại cường giả này hiếm có vô cùng!
Thôi xong rồi!
Lúc này, trong đầu Vô Tâm chỉ còn ý nghĩ như vậy.
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hắn lập tức thôi động Phật pháp chi lực trong cơ thể. Tuy nhiên Phật pháp chi lực không thể tiêu diệt những tia sét màu đen này!
Diệp Huyền kinh ngạc vô cùng, hắn vội lấy Kiếm Vực ra. Cùng lúc đó, một luồng kiếm ý cực lớn đột nhiên bao trùm lấy cơ thể hắn.
Uỳnh!
Những tia sét màu đen đã bị kiếm ý của Diệp Huyền chém vỡ.
Mà lúc này, cơ thể hắn đã đầy rẫy vết thương.
Sức mạnh lớn quá!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn Lục công chúa, vẻ mặt hắn nghiêm trọng vô cùng.
Người này còn mạnh hơn cả Âm Ti Vương!
Ở phía xa xa, Lục công chúa nhìn hắn: “Không yếu đến vậy, có điều như này mới thú vị!”
Nói đoạn, nàng ta bèn xòe tay ra. Trong lòng bàn tay nàng ta có một cây roi, cây roi này như tia sét vậy. À không, phải nói là cây roi này được làm từ sét!
Lục công chúa chầm chậm đi về phía Diệp Huyền: “Cây roi này là Đả Thần Tiên, chuyên dùng để đánh những người có nhục thân lớn mạnh, mong là ngươi có thể chịu được nhiều hơn vài ròi!”
Nói đoạn, nàng ta bèn định ra tay. Đúng lúc đó, Diệp Huyền ở phía xa xa bỗng biến mất.
Vụt!
Một đường kiếm quang ánh lên.
Lục công chúa nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng, nàng ta khẽ phất bàn tay ngọc, một tia sét lập tức xuất hiện.
Uỳnh!
Tia sét sáng lên, đất trời rung chuyển!
Khi tia sét và kiếm quang tiếp xúc với nhau, kiếm quang lập tức tan vỡ. Thế nhưng cùng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Lục công chúa. Hắn xuất kiếm, đường kiếm này nhắm thẳng vào giữa trán của nàng ta!
Tuy nhiên Lục công chúa lại không hề né tránh, để mặc Diệp Huyền đâm kiếm vào nàng ta.
Khi kiếm của Diệp Huyền chỉ còn cách trán Lục công chúa khoảng nửa thước, một sức mạnh vô hình bỗng ngăn kiếm của hắn lại!
Lục công chúa nhìn hắn rồi chế giễu: “Có biết cái gì gọi là thần thể trời sinh không? Ý là ta được thần linh bảo hộ đấy! Đừng nói một kiếm tu nhỏ nhoi như ngươi, thậm chí tất cả kiếm tu trên thế gian này tề tựu cũng chẳng thể làm gì được ta! Kiếm của phàm nhân sao có thể đả thương được thần?”
Nói đoạn, nàng ta đột nhiên vung Đả Thần Tiên lên. Lần này thì Diệp Huyền đã có sự chuẩn bị, lúc Lục công chúa vung cây roi, hắn đã lùi lại phía sau khoảng trăm trượng. Tuy nhiên khi hắn vừa dừng lại thì không gian xung quanh đã vỡ vụn!
Ầm!
Diệp Huyền lùi mãi về phía sau cả trăm trượng, không gian chỗ hắn vừa đứng đã biến thành một lôi trì!
Lúc này, Lục công chúa đột nhiên phất tay, không gian trước mặt Diệp Huyền lập tức bị một tia sét xé rách. Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Một đường kiếm quang và tia sét va chạm vào nhau, còn Diệp Huyền thì lùi mạnh về phía sau. Trong lúc đó, vô số tia sét như những đường phi kiếm xông về phía hắn.
Mỗi một tia sét đều ẩn chứa sức mạnh có thể hủy diệt đất trời!
Rất rõ ràng, Lục công chúa muốn đánh tan nhục thân của Diệp Huyền!
Sau khi Diệp Huyền dừng lại, hai tay hắn siết chặt, sau đó đẩy về phía trước.
Cầu Tử!
Một luồng sức mạnh đột nhiên bùng phát trước mặt hắn!
Chỉ trong chốc lát, ngọn núi như hóa thành tro bụi.
Những tia sét cũng biến mất tăm.
Cùng lúc đó, các cường giả Âm Gian xung quanh lùi mạnh về phía sau, thế nhưng Lục công chúa thì không lùi nửa bước, sức mạnh kia vừa đến trước mặt nàng ta thì đã biến mất không thấy tăm hơi đâu!
Lục công chúa nhìn Diệp Huyền, ngay sau đó nàng ta bỗng biến mất. Đôi đồng tử của Diệp Huyền bỗng co lại, hắn gào lên: “Trấn!”
Uỳnh!
Kiếm Vực đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, mà lúc này, một tia sét đột nhiên xông vào Kiếm Vực. Sắc mặt Diệp Huyền lập tức tái mét!
Lúc này, Lục công chúa đã ở trong Kiếm Vực của hắn. Nàng ta lạnh lùng cười, tay phải khẽ siết lại. Chỉ trong chớp mắt, vô số tia sét ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng ta.
Diệp Huyền chấn kinh, hắn lập tức rút kiếm vực lại, đang định lùi về phía sau thì Lục công chúa đã xuất hiện ngay trước mặt hắn. Khi nhìn thấy vẻ kinh sợ trong mắt Diệp Huyền, nàng ta nhếch khóe miệng chế giễu: “Cuối cùng cũng biết không gian rồi hả? Ngươi chẳng phải…”
Đúng lúc đó, giọng nói của Lục công chúa bỗng im bặt.
Bởi vì không biết từ lúc nào mà trên đỉnh đầu nàng ta đã xuất hiện một tiểu tháp hư ảo!
Giới Ngục tháp!
Diệp Huyền đột nhiên gào lên: “Đạo Tắc quy vị!”
Uỳnh!
Giới Ngục tháp rung lên, ngay sau đó bên trong tháp đột nhiên bùng lên chín luồng sức mạnh cực kì to lớn và lập tức ập đến bao vây Lục công chúa.
Lục công chúa híp mắt lại, nàng ta thả lòng bàn tay, vô số tia sét xông lên. Tuy nhiên, những tia sét này không thể đánh tan sức mạnh của Giới Ngục tháp!
Trên đỉnh đầu Lục công chúa lúc này xuất hiện một chữ “Tù” màu đỏ.
Trong lòng nàng ta không khỏi bất an, đang định ra tay lần nữa thì lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên siết chặt hai tay, sau đó đẩy mạnh về phía trước!