Chương 2333. Hay là phản kháng một chút nhỉ
Chương 2333. Hay là phản kháng một chút nhỉ
Cầu Tử!
Đạo Kinh võ học!
Hắn đánh ra hai quyền, một luồng sức mạnh như muốn hủy diệt đất trời bùng phát. Có điều, một đường bạch quang đã ngăn chặn nó lại, song đúng lúc đó, đường bạch quang cũng trở nên hư ảo!
Bởi lẽ còn có sức mạnh Đạo Tắc của Giới Ngục yháp!
Diệp Huyền gào lên: “Chém!”
Dứt lời, kiếm linh bỗng nhiên bay ra từ eo hắn, sau đó chém thẳng xuống dưới!
Đường kiếm này chém trực tiếp lên đường bạch quang kia.
Rầm!
Bạch quang vỡ vụn, Diệp Huyền lùi về phía sau một bước rồi lại đánh một quyền lên mặt Lục công chúa.
Rầm!
Lục công chúa lùi mãi về phía sau!
Ban nãy không phải nàng ta không muốn tránh một quyền này, mà là không thể tránh được. Bởi lẽ nàng ta phát hiện tiểu tháp trên đỉnh đầu đang áp chế sức mạnh của nàng!
Trong lúc lùi lại, Giới Ngục tháp vẫn luôn trên đỉnh đầu Lục công chúa. Không chỉ có vậy, chữ “Tù” trên đỉnh đầu nàng ta càng lúc càng đỏ!
Tù Thần!
Khoảnh khắc ấy, Giới Ngục tháp và chín loại Đạo Tắc đã áp chế Lục công chúa!
Đương nhiên, đây là cơ hội mà Lục công chúa mang tới. Nếu không phải nàng ta quá coi thường Diệp Huyền thì Giới Ngục tháp cũng không thể lại gần nàng ta.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lục công chúa. Gương mặt xinh đẹp của Lục công chúa đột nhiên trở nên hung dữ: “Đồ sâu bọ!”
Diệp Huyền không xuất quyền mà chém kiếm lên đỉnh đầu Lục công chúa.
Uỳnh!
Cơ thể Lục công chúa đột nhiên run lên, sau đó dần trở nên hư ảo. Thế nhưng tóc Diệp Huyền đang trắng với tốc độ mắt thường có thể thấy được!
Với sức mạnh của hắn, thực ra hắn có thể khống chế được Giới Ngục tháp. Thế nhưng còn phải xem đối phó với ai đã, thực lực của Lục công chúa hơn hắn rất nhiều!
Có thể nói hiện giờ không phải hắn bị Giới Ngục tháp phản phệ mà là bị sức mạnh của Lục công chúa phản phệ!
Bắt buộc phải giết nữ nhân này!
Ánh mắt Diệp Huyền toát lên sát ý lạnh lẽo. Hắn lại đâm kiếm về phía Lục công chúa. Khoảnh khắc đường kiếm này xuất hiện, cơ thể hắn đã trở nên hư ảo!
Đúng lúc kiếm chém xuống đỉnh đầu Lục công chúa, một luồng sức mạnh cực lớn bỗng nhiên trỗi dậy. Ngay sau đó, một quân cờ màu đen bỗng nhiên xuất hiện trên kiếm của Diệp Huyền.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, cả người cả kiếm của Diệp Huyền bay ra ngoài. Cùng lúc đó, chín loại Đạo Tắc đang kìm hãm Lục công chúa cũng tan thành mây khói, Giới Ngục tháp đã bị trọng thương!
Lục công chúa trở lại bình thường!
Ở phía không xa, Vô Tâm quay đầu nhìn. Cách đó khoảng trăm trượng về phía bên phải, một nam tử trung niên chầm chậm bước tới. Nam tử trung niên mặc trường bào màu đen, trên trường bào có một ác quỷ mặt mày dữ tợn. Trong tay hắn ta còn có một cây phất trần.
Minh Âm Đại Đế!
Người đứng đầu Quỷ Đế thập phương!
Phía sau Minh Âm Đại Đế còn có chín người khác, chín người này chính là Quỷ Đế cửu phương còn lại!
Vô Tâm ở một bên trầm mặc.
Hầu như cường giả của Âm Gian đều đến rồi!
Lần này đúng là xong đời!
Hắn ta thở dài một hơi, lại liếc nhìn Diệp Huyền ở phía không xa. Ban đầu hắn ta có hơi hận Diệp Huyền, song hiện giờ… Kết cục của cái tên này e là còn thảm hơn cả hắn ta!
Dẫu sao thì vị Lục công chúa của Đạo Đình kia cũng cực kì hận Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền hít một hơi thật sâu. Lần này không những tóc hắn biến thành màu trắng, đến gương mặt của hắn cũng trở nên già nua.
Diệp Huyền không cam tâm.
Ban nãy hắn chỉ thiếu một chút nữa thôi!
Chỉ một chút nữa thôi là hắn có thể giết được nữ nhân đó!
Mẹ kiếp, Âm Gian chơi đánh hội đồng!
Lúc này, Vô Tâm đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Huyền, hắn ta quan sát đối phương: “Ngươi tên là Diệp Huyền?”
Diệp Huyền nhìn Vô Tâm, hắn ngoác miệng cười: “Thật ngại quá, hại cả ngươi rồi!”
Vô Tâm lắc đầu: “Thôi! Ta thấy đây chính là số mệnh rồi! Ngày xưa ta cũng cho rằng mình có thể nắm giữ được vận mệnh của mình! Thế nhưng bây giờ xem ra đó là điều không thể, bằng không sao ta có thể gặp cái tên lừa đảo như ngươi được chứ?”
Diệp Huyền: “…”
Vô Tâm nằm bên cạnh hắn: “Ta cũng từ bỏ phản kháng đây! Ba mươi bảy cường giả Chứng Đạo cảnh, lão tử không muốn đánh đâu, mà cũng chẳng đánh lại được!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Diệp Huyền, cười he he: “Ta có thể sẽ được chết thoải mái một chút, nhưng ngươi thì không! Âm Gian không phải một nơi bình thường, bàn về dày vò người khác thì nơi này là mạnh nhất chư thiên vạn giới, ngươi phải chuẩn bị tâm lí!”
Diệp Huyền đen mặt: “Ngươi đang vui khi người khác gặp họa hả?”
Vô Tâm cười ha ha: “Nói thật thì ta vẫn còn hơi tức đấy! Ngươi lừa lão tử quá thảm luôn!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc đó, Lục công chúa đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng ta đứng từ trên cao nhìn xuống, đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng nhảy dậy. Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, hắn ôm chầm lấy Lục công chúa, sau đó đâm một kiếm từ phía sau lưng nàng ta. Hắn không hề nương tay với đường kiếm này mà dùng hết sức mạnh của cơ thể mình.
Một kiếm đâm vào, kiếm xuyên qua cơ thể Lục công chúa, và cũng xuyên qua cơ thể hắn.
Tất cả mọi người đều kinh hãi!
Lúc này, Lục công chúa đánh một chưởng lên ngực Diệp Huyền.
Phụt!
Diệp Huyền phun một ngụm máu tươi, cả người hắn bay ngược về phía sau.
Vô Tâm ở một bên chớp mắt, đoạn nói: “Vị huynh đài này đúng là một người liều mạng… Hay là lão tử cũng phản kháng một chút nhỉ?”
…