Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 671 - Chương 2361. Còn Nhớ Ta Đã Nói Gì Không?

Chương 2361. Còn nhớ ta đã nói gì không? Chương 2361. Còn nhớ ta đã nói gì không?

Chương 2361: Còn nhớ ta đã nói gì không?

Mộ Niệm Niệm đưa Diệp Huyền tới bên một cái hồ, cái hồ này có hình trái tim, nước hồ trong veo, nhìn cả được trời xanh mây trắng.

Diệp Huyền nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Thiên Tâm Hồ, tên ta tự đặt đấy!”

Diệp Huyền vội nói: “Tên hay lắm! Rất hay!”

Mộ Niệm Niệm liếc nhìn hắn: “Nịnh hót!”

Nàng kéo tay Diệp Huyền rồi đi xuống hồ. Rất nhanh sau đó, hai người đã tới được đáy hồ. Bên dưới đáy hồ chẳng có sinh linh gì cả. Mà ở chỗ sâu nhất, có một luồng khí nóng rực kéo đến. Luồng khí nóng rực này khiến mặt Diệp Huyền biến sắc!

Bởi vì nhiệt độ này khiến hắn có hơi không thích ứng được!

Phải biết rằng hiện giờ nhục thân của hắn đã cực kì mạnh rồi.

Mộ Niệm Niệm kéo hắn tiếp tục đi xuống dưới. Rất nhanh sau đó, hai người tới trước một bức thành. Bức thành này cao và rộng khoảng trăm trượng, phía sau bức thành là nham thạch cuồn cuộn!

Diệp Huyền nhìn nàng: “Niệm tỷ, đây là?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Đây chính là Ngũ Duy Kiếp!”

Ngũ Duy Kiếp!

Diệp Huyền sững sờ.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Thực ra vũ trụ này có rất nhiều tai họa tiềm ẩn, có điều đều đã được ta áp chế hết! Giống như cảnh tượng trước mắt ngươi đây, ta đã dùng sức mạnh để trấn áp những dòng nham thạch này. Không phải một chút xíu nham thạch mà là cả một vùng nham thạch dưới lòng đất. Một khi nham thạch trồi lên thì sức mạnh nham thạch tích lũy qua hàng vạn năm sẽ thiêu rụi tất cả. Không chỉ có vậy, nhiều nơi trên vũ trụ cũng đang có nhiều nguy cơ tiềm ẩn! Nói một cách đơn giản là rất nguy hiểm!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Đưa ngươi tới đây là muốn nói với các ngươi rằng, hiện giờ nguy cơ mà Ngũ Duy vũ trụ phải đối mặt không chỉ đến từ bên ngoài mà ngay cả bản thân Ngũ Duy vũ trụ cũng đang rất nguy hiểm! Cả Ngũ Duy vũ trụ khắp nơi đều là nguy hiểm, mà những nguy hiểm này không thể giải quyết chỉ bằng thực lực của ngươi được. Giống như ta ấy, mặc dù ta có thể trấn áp chúng được một khoảng thời gian, thế nhưng càng trấn áp thì sau này sức bùng phát của chúng lại càng kinh khủng hơn. Trấn áp không phải là kế lâu dài, ngươi hiểu ý của ta không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu! Bắt buộc phải thay đổi Ngũ Duy vũ trụ!”

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Đúng là phải thay đổi! Ban đầu ta tưởng rằng chúng ta có thời gian để chầm chậm thay đổi tất cả, thế nhưng hiện giờ xem ra chúng ta không còn nhiều thời gian nữa rồi.”

Nói đoạn, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mỉm cười nói: “Đúng thật là, một chút thời gian cũng không cho!”

Nói đoạn, nàng lại đưa Diệp Huyền rời khỏi đáy hồ và quay lại bên bờ hồ.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn đường chân trời, hắn trông thấy một lão đầu, người này chính là Bạch Đế Tử.

Bạch Đế Tử nhìn Mộ Niệm Niệm và khẽ mỉm cười: “Lại gặp mặt rồi!”

Mộ Niệm Niệm cười nói: “Các ngươi cũng thật là, không cho ngươi ta cơ hội thở luôn!”

Bạch Đế Tử lắc đầu: “Cô nương, nếu ngươi bằng lòng quy thuận Đạo Đình thì chúng ta sẽ lập tức rời đi, vĩnh viễn không bao giờ làm tổn hại đến Ngũ Duy vũ trụ. Không những thế, cô nương còn có thể lựa chọn bất cứ một chức vị nào ở Đạo Đình cũng được, trừ Đạo Tổ ra!”

Không thể không nói, điều kiện này rất hấp dẫn!

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Đầu tiên để ta đầu hàng, sau đó khống chế Ngũ Duy vũ trụ, cuối cùng khống chế ta, đây mới là ý nghĩ thực sự của lão đầu ngươi đúng chứ?”

Bạch Đế Tử nhìn nàng mà không nói gì.

Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Chắc chắn các ngươi đã chuẩn bị cho ta một phần quà lớn rồi, lên đi!”

Bạch Đế Tử khẽ nói: “Vậy thì đắc tội rồi!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người, phất tay: “Chiến Đạo xuất hiện!”

Dứt lời, bầu trời bỗng xuất hiện một vầng kim quang, bên trong vầng kim quang là kim quang đại đạo dài vài trăm trượng. Bên trong kim quang đại đạo có một con đại bàng chín đầu bay ra, trên đỉnh đầu con đại bàng chín đầu này có một nam tử cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay.

Lúc này, Bạch Đế Tử lại xòe tay ra, sau đó quơ tay một vòng. Chỉ trong chốc lát, một đường kim quang đã bao trùm lấy không gian xung quanh đó hàng vạn dặm.

Hắn ta khẽ mỉm cười: “Chiến Đạo xuất hiện, chiến không chết không ngừng, cô nương đã chuẩn bị xong chưa?”

Chiến Đạo!

Chiến Đạo là chỉ đạo của chiến tranh, đây là một loại thái độ của Đạo Đình!

Đạo Đình chỉ từng dùng cái này với Đạo Chủng chi địa, bởi Chiến Đạo nối liền với Đạo Đình, cường giả của Đạo Đình có thể tới bất cứ lúc nào. Mà hiện giờ Đạo Đình cũng sử dụng nó với Mộ Niệm Niệm!

Rất rõ ràng, lần này bọn họ quyết tâm phải giết được Mộ Niệm Niệm!

Ở phía dưới, Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười, nụ cười của nàng rất thản nhiên: “Không chết không ngừng hả?”

Bạch Đế Tử nhìn nàng: “Đúng vậy!”

Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha: “Vậy thì tới đi!”

Bạch Đế Tử bỗng lùi lại. Trên bầu trời, trên Chiến Đạo, nam tử cưỡi đại bàng chín đầu đột nhiên lao xuống từ trên cao.

Uỳnh!

Hắn ta như một ngọn núi cao vạn trượng lao xuống, một luồng uy áp như muốn hủy diệt đất trời kéo đến.

Khoảnh khắc ấy, cả đất trời như rung chuyển, cảm giác như thể ngày tận thế sắp đến vậy!

Ánh mắt của Mộ Niệm Niệm dần lạnh lùng, bởi lẽ mục tiêu của nam tử kia không phải là nàng mà là bản nguyên của Ngũ Duy vũ trụ!

Nếu để nam tử kia hạ cánh xuống đất thì bản nguyên của vũ trụ này sẽ bị trọng thương!

Diệp Huyền nhìn nam tử đang lao xuống từ bầu trời, trong mắt hắn là vẻ lo âu. Thực lực của nam tử này mạnh hơn rất nhiều so với thần tướng trước đó. Điều quan trọng nhất là con đại bàng chín đầu kia, thực lực của nó cũng chẳng kém nam tử là bao.

Con đại bàng chín đầu lao xuống cộng với sức mạnh của nam tử, điều này thực sự có thể diễn tả bằng “hủy diệt đất trời!”

Đúng lúc đó, Mộ Niệm Niệm đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền và mỉm cười: “Còn nhớ trước kia ta đã nói gì với ngươi không?”

Diệp Huyền hỏi: “Nói gì?”

Mộ Niệm Niệm trừng mắt nhìn hắn: “Không nhớ thì thôi!”

Nói đoạn, nàng khẽ nhón chân, cả người bay lên.
Bình Luận (0)
Comment