Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 672 - Chương 2362. Các Ngươi Nhắm Vào Ngũ Duy Vũ Trụ

Chương 2362. Các ngươi nhắm vào Ngũ Duy vũ trụ Chương 2362. Các ngươi nhắm vào Ngũ Duy vũ trụ

Chương 2362: Các ngươi nhắm vào Ngũ Duy vũ trụ

Diệp Huyền đứng tại chỗ, mặt mày ngơ ngác.

Trên bầu trời, so với con đại bàng chín đầu và nam tử kia thì trông thân hình nhỏ nhắn của Mộ Niệm Niệm lại càng nhỏ bé hơn.

Thế nhưng sắc mặt con đại bàng chín đầu và nam tử kia lại vô cùng trầm trọng.

Sao bọn họ dám coi thường nữ nhân này?

Nàng là người có thể miểu sát một vị thần tướng đấy!

Nam tử chầm chậm siết chặt cây Phương Thiên Họa Kích, hắn ta nhìn chằm chằm vào Mộ Niệm Niệm: “Nhậm Thiên Hành, chiến tướng tiên phong của Đạo Đình. Xin được cô nương chỉ giáo!”

Dứt lời, con đại bàng chín đầu bên dưới hắn ta bèn ngẩng đầu gào lên một tiếng, sau đó tốc độ của nó tăng lên mấy lần!

Chỉ trong chốc lát, cả đất trời như rung chuyển. Cùng lúc đó, một luồng uy áp cực kì kinh khủng ập đến, bao vây lấy Mộ Niệm Niệm.

Bên trong luồng áp lực ấy, Mộ Niệm Niệm như con thuyền đơn sơ giữa phong ba bão táp, cực kì mỏng manh.

Đúng lúc đó, nàng ở phía dưới bỗng nhiên biến mất. Ngay sau đó, luồng uy áp trên bầu trời tan biến, còn Mộ Niệm Niệm không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Nhậm Thiên Hành.

Đôi đồng tử của Nhậm Thiên Hành co lại, hắn ta giơ kích lên theo bản năng. Tuy nhiên nắm đấm của Mộ Niệm Niệm đã đấm vào cổ họng hắn ta.

Răng rắc!

Âm thanh xương gãy vang lên, ngay sau đó đầu của Nhậm Thiên Hành lập tức bay ra!

Mà lúc này, Mộ Niệm Niệm đột nhiên đứng trên con đại bàng chín đầu, nàng khẽ nhón chân phải.

Uỳnh!

Con đại bàng chín đầu nổ tung, máu tươi lập tức nhuộm đỏ cả nền trời!

Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người đều sững sờ!

Bao gồm cả Diệp Huyền!

Lại miểu sát nữa!

Diệp Huyền nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm trên bầu trời, rốt cuộc Niệm tỷ mạnh đến mức độ nào vậy?

Ở phía xa xa, Bạch Đế Tử cũng đang nhìn Mộ Niệm Niệm, ánh mắt hắn ta nghiêm trọng vô cùng.

Lại là miểu sát!

Thực ra hắn ta biết Nhậm Thiên Hành không đánh lại được Mộ Niệm Niệm, sở dĩ để Nhậm Thiên Hành ra tay là muốn xem xem rốt cuộc thực lực của Mộ Niệm Niệm đạt đến trình độ nào!

Thế nhưng tiếc là hắn ta phải thất vọng rồi!

Mộ Niệm Niệm giết Nhậm Thiên Hành chỉ trong chốc lát. Nếu đã giết nhanh như vậy thì đương nhiên hắn ta không thể biết được thực lực đại khái của nàng là như thế nào!

Bạch Đế Tử trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.

Trên bầu trời, Mộ Niệm Niệm khẽ phất tay. Chỉ trong chốc lát, máu tươi trên nền trời lập tức biến mất. Tiếp đó, nàng nhìn Bạch Đế Tử ở phía xa xa, mỉm cười nói: “Người tiếp theo!”

Giọng nói của nàng rất bình tĩnh, thế nhưng lại tràn ngập bá khí!

Bạch Đế Tử nhìn nàng rồi khẽ nói: “Vẫn đánh giá thấp cô nương rồi!”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu cười: “Từ trước đến nay các ngươi chưa từng coi trọng ta!”

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền phía dưới: “Niệm tỷ sống bao nhiêu năm nay đã hiểu được một đạo lí, rằng bất cứ lúc nào cũng phải khiêm tốn! Làm người không được tự mãn, càng không được cao cao tại thượng, cho rằng mình ngồi trên đầu chúng sinh. Phải biết rằng núi cao còn có núi cao hơn.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Khiêm tốn!

Niệm tỷ không chỉ nói về đạo lí này, thực ra có lẽ còn liên quan đến Thanh Nhi nữa!

Ở Ngũ Duy vũ trụ, lúc chưa gặp được Thanh Nhi thì có lẽ Niệm tỷ là người mạnh nhất.

Khi nàng gặp được Thanh Nhi, có lẽ sự khiêm tốn đã cứu nàng. Phải biết rằng Thanh Nhi không phải người lương thiện gì cho cam.

Ngạo mạn trước mặt Thanh Nhi?

Điều này chẳng khác gì chán sống!

Đương nhiên, Diệp Huyền biết, lúc này Niệm tỷ nói vậy ngoài việc nói để hắn nghe ra thì cũng nói cho Đạo Đình nghe.

Từ lúc xuất hiện đến giờ Đạo Đình luôn cao cao tại thượng, thậm chí còn muốn mời chào Niệm tỷ. Theo Đạo Đình, bọn họ mời chào Niệm tỷ là coi trọng nàng, thế nhưng theo Niệm tỷ, sự mời chào của Đạo Đình chẳng khác gì đang coi khinh nàng!

Diệp Huyền liếc nhìn Niệm tỷ, lúc này hắn bỗng cảm thấy hơi hoang mang.

Rốt cuộc Niệm tỷ mạnh đến mức nào?

Hắn thực sự không rõ!

Trên bầu trời, Bạch Đế Tử nhìn Mộ Niệm Niệm và nói: “Cô nương, những lời ngươi vừa nói rất có đạo lí. Có điều đạo lí này ngươi thực sự hiểu sao?”

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ngươi đang muốn nói ta đã đánh giá thấp Đạo Đình các ngươi đúng không?”

Bạch Đế Tử mỉm cười: “Ngươi thấy chúng ta đã đánh giá thấp ngươi, thế nhưng chúng ta cũng thấy ngươi đã đánh giá thấp chúng ta!”

Mộ Niệm Niệm bật cười ha ha: “Ngươi nói thế thực ra cũng có lí. Nếu đã vậy thì tiếp tục đánh thôi! Ai đánh giá thấp ai, cứ đánh là biết ngay!”

Nói đoạn, nàng liếc nhìn Chiến Đạo, mỉm cười: “Chi bằng ta đến Đạo Đình các ngươi đánh nhé?”

Tới Đạo Đình!

Bạch Đế Tử híp hai mắt lại, hắn ta siết chặt tay phải.

Ở phía dưới, mí mắt Diệp Huyền giật giật, Niệm tỷ định liều mạng hả?

Lúc này, Bạch Đế Tử đột nhiên mỉm cười: “Cô nương không muốn Ngũ Duy vũ trụ là chiến trường!”

Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Coi như là vậy!”

Bạch Đế Tử lắc đầu: “Xin lỗi, e là không thể làm theo ý cô nương rồi!”

Mộ Niệm Niệm nhìn hắn ta mà không đáp lời.

Đúng lúc đó, Quan Âm đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, nàng trầm giọng nói: “Ta vừa nhận được tin, Ngũ Duy vũ trụ đột nhiên xuất hiện rất nhiều âm khí. Những âm khí này đang ăn mòn môi trường sinh thái của Ngũ Duy vũ trụ. Ngoài ra, linh khí của Ngũ Duy vũ trụ cũng giảm mạnh bởi một nguyên nhân nào đó mà chúng ta chưa biết.”

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn ngẩng đầu nhìn Bạch Đế Tử: “Các ngươi nhắm vào Ngũ Duy vũ trụ!”
Bình Luận (0)
Comment