Chương 2366. Còn nhớ ta không?
Chương 2366. Còn nhớ ta không?
Chương 2366: Còn nhớ ta không?
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, một mảng kiếm quang đột nhiên bùng phát từ tinh không.
Kiếm quang tan đi, Tinh Túc Thần Trận vẫn còn đó.
Trận pháp phía sau Tinh Túc Thần Trận không hề bị tổn hại gì cả.
Ở phía dưới, sắc mặt Diệp Huyền có hơi khó coi.
Đường kiếm này của hắn không thành công!
Không chỉ hắn mà sắc mặt vô số cường giả của Ngũ Duy vũ trụ cũng vô cùng khó khăn.
Uy lực đường kiếm ban nãy của hắn đã đủ để hủy diệt đất trời!
Tuy nhiên, đường kiếm kinh khủng này lại bị đại trận kia ngăn cản!
Ở phía dưới, Diệp Huyền hít một hơi thật sâu: “Làm lại!”
Dứt lời, hắn lại hấp thụ sức mạnh từ Ngũ Duy Đại Trận. Lần này hắn đã hấp thụ sạch sẽ sức mạnh từ đại trận.
Uỳnh!
Bên trong cơ thể hắn ẩn chứa một sức mạnh lớn nhất từ trước đến nay!
Diệp Huyền nhìn Tinh Túc đại trận ở phía xa xa, hắn nhếch miệng nở một nụ cười gằn sau đó đột nhiên nhảy lên, hắn nhảy vọt lên tinh không, sau đó chém kiếm về phía Tinh Túc Thần Trận.
Hắn đã dùng toàn bộ sức mạnh vào đường kiếm này!
Kiếm chém xuống, tinh không rung chuyển.
Rầm!
Ở phía tinh không xa xa, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Ngay sau đó, một vầng kim quang bùng phát từ phía tinh không như một màn pháo hoa. Mà lúc này, một bóng người rơi xuống từ tinh không!
Là Diệp Huyền!
Hắn lại thất bại một lần nữa!
Sau khi dừng lại, khóe miệng Diệp Huyền nhuốm máu. Hắn lau vệt máu tươi, liếc nhìn trận pháp trên tinh không, tay phải siết chặt kiếm, huyết dịch bên trong cơ thể hắn đang chấn động.
Trên bầu trời, Bạch Đế Tử liếc nhìn hắn: “Trận này được tạo bởi hai mươi tám cường giả Chứng Đạo cảnh. Đừng nói ngươi mà đến cả năm cường giả Ngự Đạo cảnh cũng không làm gì được trận này đâu!”
Diệp Huyền gằn giọng nói: “Ta vẫn muốn thử!”
Nói đoạn, hắn bèn nhón chân phải, cả người xông lên trời.
Tiếng kiếm minh vang dội chư thiên vạn giới!
Bạch Đế Tử không thèm quan tâm đến Diệp Huyền mà liếc mắt nhìn xuống phía dưới, trong mắt thoáng vẻ nghi hoặc.
Theo lí mà nói thì Ngũ Duy Kiếp phải bùng phát hoàn toàn rồi mới phải, thế nhưng hiện giờ mặc dù Ngũ Duy vũ trụ đang sụp đổ nhưng vẫn chưa bị hủy diệt hoàn toàn!
Chuyện gì thế này?
Trong lòng Bạch Đế Tử không khỏi thắc mắc.
Ở bên dưới, Diệp Tri Mệnh xuất hiện bên cạnh Mộ Niệm Niệm từ lúc nào không hay. Lúc này, trông Mộ Niệm Niệm yếu ớt vô cùng, sắc mặt nàng trắng như tờ giấy, tình hình không quá tốt!
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn bốn phía, sau đó nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Nhìn thấy gì thế?”
Diệp Tri Mệnh nhìn chằm chằm vào nàng: “Có phải ngươi không?”
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười, nụ cười của nàng rất yếu: “Gì là ta?”
Diệp Tri Mệnh đột nhiên bước đến trước mặt Mộ Niệm Niệm rồi kéo lấy tay đối phương, sau đó chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Một lát sau, nàng mở mắt, cả người lùi mạnh về phía sau, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin, sợ hãi vô cùng: “Ôi trời ơi… không… không thể nào… tuyệt đối không thể… ngươi…”
Không biết Diệp Tri Mệnh nhìn thấy gì mà trông nàng như mất hồn vậy, không ngừng lẩm bẩm: “Không thể nào…”
Còn Mộ Niệm Niệm thì mỉm cười nhưng chẳng nói gì cả, chỉ ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền vẫn đang chiến đấu trên bầu trời, không biết là đang nghĩ gì.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng xòe tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, hắn gào lên: “Đạo Tắc quy vị!”
Uỳnh!
Chín loại Đạo Tắc chi lực đột nhiên hội tụ trong cơ thể hắn. Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh cực lớn bao trùm lấy Tinh Túc Thần Trận.
Diệp Huyền đột nhiên gào lên: “Tù!”
Hắn vừa dứt lời thì một chữ “Tù” màu đỏ bỗng lơ lửng trên Tinh Túc Thần Trận.
Uỳnh!
Chỉ trong chớp mắt, huyết quang đã bao trùm lấy Tinh Túc Thần Trận. Cùng lúc đó, ba loại vực của Diệp Huyền cũng xuất hiện!
Ba loại vực cộng với sự trấn áp của Giới Ngục tháp!
Chỉ trong chốc lát, Tinh Túc Thần Trận đã bị khống chế!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Bạch Đế Tử ở phía xa xa không khỏi chau mày: “Ngũ Phương Yết Đế!”
Hắn ta vừa dứt lời thì năm cường giả siêu cấp bỗng nhiên xuất hiện trên Chiến Đạo!
Năm người này đều là cường giả Chứng Đạo cảnh đỉnh phong!
Năm người vừa xuất hiện đã lập tức xông về phía Diệp Huyền.
Mà lúc này, A La, A Tửu, Tư Đồ và An Lan Tú ở phía dưới cũng biến mất. Bốn người lao thẳng đến trước mặt Ngũ Phương Yết Đế, hai bên không nhiều lời, lập tức đại chiến!
Mặc dù cảnh giới của bốn người A La yếu hơn Ngũ Phương Yết Đế, hơn nữa còn ít hơn bọn họ một người, song bốn người các nàng không hề rơi vào thế hạ phong!
Ở phía dưới, Tam Sinh cũng định ra tay, song nàng lại bị Quan Âm ngăn lại. Quan Âm nhìn nàng: “Tam Sinh, chúng ta cần ngươi giúp ngăn chặn tử khí từ Âm Gian!”
Không chỉ trận pháp ở phía xa xa kia đang hủy diệt Ngũ Duy vũ trụ mà cả tử khí, âm khí của Âm Gian cũng đang ảnh hưởng đến nơi này. Dẫu có là Âm Linh tộc cũng khó mà ngăn cản được những luồng tử khí và âm khí này. Phải nói là chỉ có Âm Linh tộc là có thể ngăn cản được một chút, mà hiện giờ cả Âm Linh tộc đều đang chống chọi với âm khí và tử khí từ Âm Gian, nhưng vẫn không đủ.
Ngoài ra, vẫn còn cường giả Âm Gian chưa ra tay, thế nên Tam Sinh phải ở lại đây để đối phó với Âm Gian!
Đúng lúc đó, phía tinh không xa xôi bỗng có một tiếng kiếm minh vang lên. Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Diệp Huyền chém kiếm lên Tinh Túc Thần Trận.
Uỳnh!
Trong tinh không, một đường kiếm quang lại bùng phát, Tinh Túc Thần Trận rung lên dữ dội. Diệp Huyền thì lùi mạnh về phía sau, thế nhưng trận pháp đã xuất hiện vết nứt. Không chỉ có vậy, đám Tinh Túc Thú Tượng cũng trở nên hư ảo!
Có tác dụng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền mừng rỡ, đang định ra tay tiếp thì đúng lúc đó, một thanh trường kích đột nhiên xé gió bay tới!
Diệp Huyền vung kiếm lên theo bản năng!.
Keng!
Thanh trường kích kia bị chém bay ngược về phía sau, còn hắn thì lùi lại cả chục trượng. Ở phía trước cách hắn không xa là thần tướng Huyền Ung!
Lại là người này!
Sắc mặt Diệp Huyền sầm lại.
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên phía sau Diệp Huyền: “Này, còn nhớ ta không?”
Nghe vậy, Diệp Huyền khẽ sững sờ. Hắn quay phắt người lại. Ở trước mặt hắn là một nữ tử.