Chương 2367. Không có tác dụng đâu
Chương 2367. Không có tác dụng đâu
Chương 2367: Không có tác dụng đâu
Giản Tự Tại!
Diệp Huyền mừng rỡ: “Giản tỷ, sao ngươi cũng tới vậy!”
Giản Tự Tại bật cười ha ha: “Biết ngươi gặp nạn nên ta tới đó!”
Nghe vậy, Diệp Huyền không khỏi thấy ấm lòng.
Lúc này, Giản Tự Tại chỉ vào Huyền Ung phía không xa: “Người này cứ để ta!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Giản tỷ phải cẩn thận đấy!”
Giản Tự Tại bật cười ha ha: “Yên tâm!”
Nói đoạn, nàng bèn biến mất ngay tại chỗ.
Ở phía xa xa, Huyền Ung nhíu mày, hắn ta đâm trường kích về phía trước, không gian lập tức chấn động!
Tuy nhiên Giản Tự Tại lại đỡ được nhát đâm đó bằng nắm đấm của mình!
Uy lực dưới nắm đấm của nàng không hề yếu hơn so với cây trường kích!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn yên tâm. Hắn quay người nhìn về phía Tinh Túc Thần Trận, ngay sau đó lại xông tới!
Hắn bắt buộc phải phá vỡ hai trận pháp này, bằng không tình hình của Ngũ Duy vũ trụ sẽ càng lúc càng nghiêm trọng hơn. Tình hình của Niệm tỷ cũng càng lúc càng không lành.
Thấy Diệp Huyền lại xông tới, Tinh Túc Thần Trận đột nhiên rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, hai mươi tám loại Thú Tượng bỗng gào lên, hai mươi tám luồng sức mạnh cực lớn cũng cuộn trào!
Ở phía xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, lập tức chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Hắn nhanh chóng lùi về phía sau cả trăm trượng, song rất nhanh sau đó lại xông lên.
Trên bầu trời, Bạch Đế Tử không quan tâm đến Diệp Huyền. Mặc dù Diệp Huyền mạnh, nhưng hai mươi tám Tinh Túc có tận hai mươi tám người, hơn nữa còn có trận pháp, Diệp Huyền có mạnh đến mức nghịch thiên cũng không thể một mình giết hai mươi tám Tinh Túc được!
Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm, người hắn ta kiêng dè nhất chỉ có nữ nhân này!
Lúc này Mộ Niệm Niệm gần như không có dấu hiệu ra tay nào cả. Hơn nữa mặc dù nàng trông có vẻ tái nhợt nhưng vẫn rất bình tĩnh, luôn luôn bình tĩnh!
Dựa vào đầu mà nàng có thể bình tĩnh như vậy?
Bạch Đế Tử bỗng nhiên nhìn về phía bên phải: “Âm Gian chi chủ!”
Lúc này, Âm Gian chi chủ xuất hiện bên cạnh Bạch Đế Tử.
Hắn ta liếc nhìn Mộ Niệm Niệm phía bên dưới, ánh mắt thoáng hiện vẻ kiêng dè!
Bạch Đế Tử nói: “Có thể gia tăng tốc độ!”
Âm Gian chi chủ trầm mặc.
Bạch Đế Tử mỉm cười: “Yên tâm, nếu Mộ cô nương ra tay thì Đạo Đình ta tự khắc có người ngăn cản nàng ta!”
Âm Gian chi chủ trầm mặc một hồi, sau đó quay người nhìn: “Mở!”
Hắn ta vừa dứt lời thì ở một bên khác của tinh không, không gian bỗng nhiên nứt vỡ. Ngay sau đó, vô số làn nước màu máu bỗng nhiên tuôn ra từ những khe hở không gian!
Nước của Vong Xuyên Hà!
Khi nước Vong Xuyên Hà tràn vào vũ trụ này, linh khí khắp đất trời bắt đầu giảm xuống với một tốc độ cực kì kinh khủng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt cá cường giả Ngũ Duy vũ trụ lập tức thay đổi!
Không chỉ có vậy, vô số âm linh ác quỷ bỗng nhiên tràn vào Dương Gian. Sau khi chúng tới Dương Gian đã bắt đầu điên cuồng cắn nuốt dương khí và sinh khí nơi đây. Chỉ trong chốc lát, âm dương lẫn lộn, càn khôn điên đảo!
Ở phía dưới, Mộ Niệm Niệm bình tĩnh quan sát tất cả. Một lát sau, nàng bỗng nhiên nhìn Diệp Tri Mệnh, mỉm cười nói: “Ngươi xem, thế giới này loạn biết bao.”
Diệp Tri Mệnh nhìn nàng mà siết chặt hai tay, không đáp lời.
Lúc này, Mộ Niệm Niệm bỗng nhiên biến mất. Trên bầu trời, Diệp Huyền dừng lại, hắn quay người, đúng lúc Mộ Niệm Niệm xuất hiện trước mặt hắn.
Nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, Diệp Huyền đau lòng vô cùng. Hắn siết chặt lấy tay của Mộ Niệm Niệm.
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn xung quanh, khẽ nói: “Ba ngàn đại đạo giờ đã biến chất rồi! Ít nhất thì rất nhiều đại đạo trong số đó đã biến chất! Điều này đi ngược lại ý nguyện ban đầu của Đại Đạo Chi Linh. Tới nay thế đạo người không phải người, thần không phải thần, quỷ không phải quỷ…”
Diệp Huyền trầm mặc.
Đại đạo!
Ngày xưa đại đạo pháp tắc chính là trật tự của trời đất!
Thế nhưng hiện giờ đại đạo pháp tắc đã bị người ta lợi dụng… Người sai không phải đại đạo mà là những người bảo vệ đại đạo.
Ở phía xa xa, Bạch Đế Tử nhìn Mộ Niệm Niệm: “Theo lí mà nói thì đáng ra Ngũ Duy Kiếp phải bùng phát hoàn toàn rồi mới phải, thế nhưng tình hình lại không hề như vậy, điều này là do ngươi!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ngươi đoán à?”
Bạch Đế Tử lắc đầu: “Cô nương, không thể không nói ngươi khiến ta ngạc nhiên lắm đấy, nhưng hiện giờ nên kết thúc rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Theo như chúng ta điều tra thì có vẻ ngươi có rất nhiều người chống lưng, thế nhưng nếu so sánh số lượng người và so sánh sức mạnh thì ngươi nào phải đối thủ của Đạo Đình chúng ta?”
Hắn ta vừa dứt lời thì trên Chiến Đạo có một lão giả mặc đạo bào, tay cầm phất trần bỗng xuất hiện.
Thần Quân!
Sau khi Thần Quân xuất hiện, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên trầm trọng!
Thần Quân xuất hiện lại nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm.
Rất rõ ràng, Bạch Đế Tử muốn ép Mộ Niệm Niệm ra tay, bởi vì chỉ cần nàng ra tay thì vũ trụ này sẽ càng hủy diệt nhanh hơn, mà vũ trụ gia tăng tốc độ hủy diệt thì thực lực của nàng cũng sẽ càng lúc càng yếu!
Mục đích của Bạch Đế Tử rất đơn giản, hắn ta muốn giết Mộ Niệm Niệm và Diệp Huyền bằng cái giá nhỏ nhất.
Bởi lẽ Đạo Đình còn có kẻ địch là Đạo Chủng chi địa, bọn họ không thể hi sinh quá nhiều tại Ngũ Duy vũ trụ.
Diệp Huyền ở bên cạnh Mộ Niệm Niệm lấy một cái hộp ra. Cái hộp này hắn có được từ Kiếm Tông. Diệp Huyền đang định mở hộp thì Mộ Niệm Niệm lại lắc đầu.
Hắn nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nói: “Không có tác dụng đâu!”