Chương 2373. Không được khinh địch
Chương 2373. Không được khinh địch
Chương 2373: Không được khinh địch
Trước Thiên Môn, Bạch Đế Tử nhìn Huyền Ung đã bị một kiếm phân thây, vẻ mặt hắn ta khó coi vô cùng.
Hắn ta không ngờ huyết mạch chi lực của Diệp Huyền bùng phát xong lại mạnh như vậy!
Hắn có thể giết một thần tướng!
Khoảnh khắc ấy, trong mắt Bạch Đế Tử thoáng hiện vẻ nghiêm nghị.
Hiện giờ đang là lúc Đạo Đình suy yếu, bởi lẽ Đạo Chủng chi địa đã xâm phạm, hơn nữa La Hầu còn đích thân dẫn quân, do vậy phần lớn các cường giả của Đạo Đình đều đã tới Lưỡng Giới Uyên.
Hình như Bạch Đế Tử nhớ ra điều gì đó, hắn ta đột nhiên nói: “Triệu hồi Tứ Đại Thiên Vương ngay lập tức!”
Một giọng nói vang lên phía sau Bạch Đế Tử: “Rõ!”
Lúc này, một thiên tướng đột nhiên xuất hiện trước mặt Bạch Đế Tử, hắn ta cung kính hành lễ rồi run rẩy nói: “Tinh Quân, Diệp Huyền đã giết vào Trùng Thiên thứ nhất!”
Nghe vậy, Bạch Đế Tử híp mắt lại. Hắn ta đanh định nói gì đó thì một vị thiên tướng lại xuất hiện trước mặt hắn ta: “Tinh Quân, Diệp Huyền đã giết đến Trùng Thiên thứ sáu…”
Bạch Đế Tử: “…”
Lúc này, Diệp Huyền đã giết đến Trùng Thiên thứ mười một.
Thực ra mỗi một Trùng Thiên đều có cường giả siêu cấp trấn thủ, thế nhưng trước đó Mộ Niệm Niệm đã giết hết sạch cường giả trấn thủ ba mươi sáu Trùng Thiên!
Cộng thêm việc lúc này phần lớn các cường giả của Đạo Đình đều đang ở Thiên Giới Uyên, thế nên Diệp Huyền có thể tung hoành một cách thuận lợi.
Hắn giết thẳng đến Trùng Thiên thứ mười một. Trong khoảng thời gian đó, hắn đã giết ít nhất gần nghìn thiên tướng.
Tất cả đều bị miểu sát!
Lúc này, cường giả Chứng Đạo cảnh cũng khó mà ngăn cản được uy lực trong kiếm của hắn!
Không lâu sau, Diệp Huyền đã giết đến Trùng Thiên thứ hai mươi. Mà lúc này, những cường giả hắn gặp toàn là cường giả Chứng Đạo cảnh!
Thế nhưng những cường giả Chứng Đạo cảnh này vẫn không thể ngăn cản được bước chân của hắn.
Mộ Niệm Niệm chỉ giết cường giả mạnh nhất ở mỗi Trùng Thiên, còn Diệp Huyền thì khác, hắn cứ thấy người là giết. Có thể nói, hắn gần như đã giết hết cường giả ở mỗi Trùng Thiên.
Cứ vậy, sát ý của hắn càng lúc càng mạnh!
Đúng lúc Diệp Huyền tới Trùng Thiên thứ hai mươi mốt thì Bạch Đế Tử bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm vào hắn, lúc này trong lòng hắn ta kinh ngạc vô cùng!
Bởi lẽ hắn ta phát hiện lúc này khí tức của Diệp Huyền mạnh hơn nhiều lần so với lúc còn ở Thiên Môn!
Cái tên này đang càng lúc càng mạnh hơn!
Sao có thể?
Bạch Đế Tử nhìn Diệp Huyền, rất nhanh sau đó hắn ta nhận ra điểm mấu chốt của vấn đề!
Huyết mạch chi lực!
Huyết mạch chi lực của Diệp Huyền càng lúc càng mạnh!
Huyết mạch chi lực này là gì thế không biết?
Bạch Đế Tử nhíu mày, trước đó hắn ta đã điều tra Diệp Huyền, thế nhưng đã bỏ quên mất huyết mạch của đối phương.
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên nhìn về phía Bạch Đế Tử, đang định ra tay thì một giọng nói phẫn nộ bỗng vang lên: “Hỗn xược!”
Giọng nói này vừa kết thúc thì một đường hắc quang xoẹt lên giữa không trung!
Diệp Huyền quay người chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Đường hắc quang kia lập tức nổ tung, còn Diệp Huyền thì lùi về phía sau mười mấy trượng!
Trước mặt hắn có một nam tử trung niên đứng sừng sững, nam tử trung niên mặc giáp trụ màu vàng kim, tay trái cầm hoàng kim chùy, tay phải cầm một cái bảo tán.
Người tới chính là một trong Tứ Đại Thiên Vương của Đạo Đình – Đa Vấn Thiên Vương!
Trông thấy Đa Vấn Thiên Vương, Bạch Đế Tử bèn nhíu mày: “Đa Vấn, tại sao chỉ có mình ngươi vậy?”
Đa Vấn liếc nhìn hắn ta: “Tinh Quân, tình hình bên Lưỡng Giới Uyên rất khốc liệt!”
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Đế Tử bèn sầm xuống.
Lúc này, Đa Vấn Thiên nhìn Diệp Huyền: “Giết tên tiểu tử này chỉ cần mình ta là đủ!”
Bạch Đế Tử nhìn hắn ta: “Không được khinh địch!”
Đa Vấn bật cười ha ha: “Ta hiểu!”
Nói đoạn, hắn ta đột nhiên nhảy lên, sau đó vung chùy về phía Diệp Huyền. Động tác vung chùy của hắn ta khiến Trùng Thiên thứ hai mươi mốt rung chuyển dữ dội như thể có động đất xảy ra, kinh hãi vô cùng!
Ở phía dưới, Diệp Huyền bỗng ngẩng đầu. Trong mắt hắn vẫn là một biển máu, khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ hãi.
Hắn không hề né tránh mà đâm kiếm về phía trước.
Chỉ trong chớp mắt, một vầng huyết quang đã nhấn chìm hắn và Đa Vấn.
Uỳnh!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một bóng người lùi mạnh về phía sau cả trăm trượng.
Người này chính là Diệp Huyền!
Bên trong luồng huyết quang ấy, Đa Vấn lại vung chùy lên, huyết quang lập tức lùi đi.
Đa Vấn nhìn về phía xa xa rồi mỉm cười lạnh lùng: “Tiểu tử ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy, có thể chặn được một đòn của ta! Tiếp tục!”
Nói đoạn, hắn ta đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, cây hoàng kim chùy của hắn ta đập xuống đầu Diệp Huyền.
Không gian xung quanh Diệp Huyền cũng vì thế mà trở nên vặn vẹo!
Diệp Huyền ngẩng đầu gào lên, huyết quang xông ra từ cơ thể hắn. Huyết quang đối đầu trực tiếp với chùy của đối phương!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Đa Vấn bèn thay đổi: “Huyết mạch chi lực của ngươi là gì vậy…”
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Đa Vấn híp hai mắt lại, hắn ta lại vung chùy sang bên cạnh.
Rầm!
Huyết quang đột nhiên đâm vào hoàng kim chùy, Đa Vấn Thiên Vương lập tức lùi mạnh về phía sau. Mà lúc này, Diệp Huyền ở ngay phía trên. Chỉ trong chớp mắt, vô số huyết sắc kiếm quang đã nhấn chìm Đa Vấn Thiên Vương!