Chương 2374. Diệt cỏ tận gốc
Chương 2374. Diệt cỏ tận gốc
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!
Bên trong Trùng Thiên thứ hai mươi mốt, từng tiếng nổ vang lên!
Mặc dù Diệp Huyền không thể giết Đa Vấn Thiên Vương ngay, thế nhưng hắn có thể áp chế đối phương!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Bạch Đế Tử ở phía xa xa khó coi vô cùng.
Lúc này Diệp Huyền mạnh đến mức vô lí!
Phải biết rằng Đa Vấn Thiên Vương đã đạt đến Ngộ Đạo cảnh!
Mà Diệp Huyền lại có thể đối kháng với Đa Vấn Thiên Vương chỉ bằng huyết mạch chi lực của mình!
Điều này không phải nghịch thiên nữa mà là không hề bình thường!
Huyết mạch chi lực!
Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn ta biết một vài huyết mạch chi lực rất đặc biệt, chúng có sức mạnh cực lớn, thế nhưng hắn ta chưa từng thấy loại huyết mạch nào như của Diệp Huyền, đến nghe nói cũng chưa từng!
Đúng lúc đó, bỗng có một tiếng nổ cực lớn vang lên từ phía xa xa. Tiếng nổ ấy cắt đứt suy nghĩ của Bạch Đế Tử. Hắn ta nhìn về phía xa xa, lúc này Đa Vấn Thiên Vương đã lùi về phía sau hàng trăm trượng, xung quanh hắn ta toàn là huyết sắc kiếm khí!
Chỉ thấy Đa Vấn Thiên Vương bỗng nhiên mở bảo tán trong tay ra. Bảo tán vừa được mở thì vô số đường kim quang lập tức tràn ra.
Vù vù vù vù!
Chỉ trong chớp mắt, vô số huyết sắc kiếm khí đã bị những đường kim quang kia đánh tan, những tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên. Còn Diệp Huyền thì lùi về phía sau cả ngàn trượng!
Sau khi hắn dừng lại, phía trước hắn mà một kim võng cực kì lớn.
Đa Vấn Thiên Vương đột nhiên giơ bảo tán trong tay lên: “Thu!”
Uỳnh!
Diệp Huyền đứng yên tại chỗ, kim võng bay đến trước mặt hắn. Hắn bỗng đâm kiếm về phía trước, trong kiếm ẩn chứa ba loại vực.
Uỳnh!
Kim võng bị kiếm của Diệp Huyền ép dừng lại!
Đúng lúc ấy, bảo tán trong tay Đa Vấn Thiên Vương đột nhiên không thấy đâu nữa. Ngay sau đó, xung quanh Diệp Huyền có rất nhiều kim sắc kình khí xông đến!
Vụt vụt vụt vụt!
Huyết quang xung quanh hắn dần bị oanh tạc!
Cùng lúc đó, Đa Vấn Thiên Vương đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, hắn ta cầm chùy đập mạnh xuống. Cú đập khiến không gian xung quanh Diệp Huyền cong vẹo thành một hình thù kì quái!
Diệp Huyền ngẩng đầu, hai đường huyết sắc kiếm quang trong mắt hắn đột nhiên bay vọt lên!
Uỳnh!
Hai đường kiếm khí trực tiếp chém lên chiếc chùy của Đa Vấn Thiên Vương, cây chùy rung lên dữ dội, sau đó bỗng dừng lại, kiếm khí vẫn chưa thể khiến cây chùy của hắn ta dừng hẳn.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nhiên đâm thẳng kiếm lên cây chùy.
Đối đầu trực tiếp!
Keng keng!
Cả Trùng Thiên thứ hai mươi mốt rung lên dữ dội, Đa Vấn Thiên Vương lùi về phía sau liên tiếp, Diệp Huyền cũng phải lùi cả trăm trượng!
Đúng lúc đó, hắn bỗng gào một tiếng rồi cầm kiếm nhảy phắt lên, chém kiếm về phía Đa Vấn Thiên Vương. Sắc mặt Đa Vấn Thiên Vương lập tức thay đổi, hắn ta cầm bảo tán đỡ trên đỉnh đầu.
Uỳnh!
Một vầng huyết quang bùng phát trên đỉnh bảo tán.
Răng rắc!
Bảo tán của Đa Vấn Thiên Vương vỡ tan!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Đa Vấn Thiên Vương bèn tái nhợt, hắn ta thu bảo tán lại theo bản năng. Mà lúc này, Diệp Huyền đã đâm kiếm đến trước trán hắn ta, Đa Vấn Thiên Vương không lùi lại và cũng không thể lùi, hắn ta chỉ cầm cây chùy và quét ngang về phía trước, nhẳm thẳng về phần đầu của Diệp Huyền!
Lấy mạng đổi mạng!
Diệp Huyền không hề thu kiếm lại!
Đa Vấn Thiên Vương cũng không hề thu chùy lại!
Vụt!
Kiếm của Diệp Huyền đâm thẳng vào cổ họng của Đa Vấn Thiên Vương, còn cây chùy của Đa Vấn Thiên Vương thì còn cách đầu Diệp Huyền vài thước!
Bởi lẽ thanh kiếm của Diệp Huyền đã chặn đứng cây chùy của hắn ta!
Trấn Hồn Kiếm!
Trấn Hồn Kiếm đã tự mình xuất hiện, điều này không liên quan gì đến Diệp Huyền hết.
Linh kiếm hộ chủ!
Hiện giờ Trấn Hồn Kiếm của hắn không còn là Trấn Hồn Kiếm bình thường như ngày xưa, nó đã hấp thụ vô số linh hồn của cường giả, hiện giờ đã đạt đến Chứng Đạo cảnh. Dù không có Diệp Huyền thì nó vẫn có thể đấu với một cường giả Chứng Đạo cảnh!
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên cất kiếm linh đi, kiếm linh trong tay hắn đã được thay thế bằng Trấn Hồn Kiếm. Diệp Huyền lại đâm kiếm vào trán Đa Vấn Thiên Vương.
Uỳnh!
Chỉ trong chớp mắt, linh hồn của Đa Vấn Thiên Vương đã bị hấp thụ!
Song kiếm!
Một kiếm chém nhục thân!
Một kiếm phá nát linh hồn!
Thấy Đa Vấn Thiên Vương bị giết, Bạch Đế Tử chầm chậm siết chặt nắm đấm.
Hắn ta không ra tay.
Bởi lẽ hắn ta là Tinh Quân, là số ít những người không giỏi đánh nhau tại Đạo Đình!
Ở Đạo Đình hắn ta là quan văn, chuyên phụ trách xử lí sự vụ lớn nhỏ của Đạo Đình. Còn về đánh nhau thì không phải sở trường của hắn ta.
Đương nhiên, cũng không phải là hắn ta không biết đánh nhau mà chỉ là không giỏi đánh nhau mà thôi.
Diệp Huyền cất Trấn Hồn Kiếm đi, hắn hít một hơi thật sâu. Chỉ trong chớp mắt, huyết dịch xung quanh Vấn Đa Thiên Vương đã bị hút sạch!
Cả quãng đường đồ sát đến đây, hắn đã hút hết sạch huyết dịch của tất cả mọi người!
Trấn Hồn Kiếm hấp thụ linh hồn, còn hắn thì cắn nuốt huyết dịch!
Sau khi hấp thụ huyết dịch của Vấn Đa Thiên Vương xong, Diệp Huyền quay người nhìn về phía Bạch Đế Tử, Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm vào hắn rồi bỗng nhiên biến mất.
Diệp Huyền cầm hai thanh kiếm và tiếp tục tiến về phía trước. Rất nhanh sau đó, hắn đã tới được Trùng Thiên thứ hai mươi hai. Trùng Thiên thứ hai mươi hai này lại chẳng có ai cả!
Trước đó, Bạch Đế Tử đã cho người của Trùng Thiên thứ hai mươi hai sơ tán đi hết!
Những người này mà ở lại Trùng Thiên thứ hai mươi hai thì chẳng khác nào hiến mạng cho Diệp Huyền!
Thấy Trùng Thiên thứ hai mươi hai không có ai, Diệp Huyền lại tiếp tục đi về phía trước. Lần này tốc độ của hắn còn nhanh hơn.
…
Trước Thiên Môn, Bạch Đế Tử đột nhiên nhìn một vị thiên tướng: “Tới Lưỡng Giới Uyên, thông báo cho Thân Võ Thần Quân rằng Đa Vấn đã chết rồi!”
Vị thiên tướng kia lập tứ cung kính hành lễ rồi rời đi.
Bạch Đế Tử nhìn ba mươi sáu Trùng Thiên, đoạn nói: “Ta muốn biết huyết mạch của người này đến từ đâu… mau đi điều tra!”
“Vâng!”
Một giọng nói vang lên phía sau hắn ta.
Bạch Đế Tử chầm chậm nhắm mắt lại: “Diệt cỏ tận gốc!”