Chương 2387. Còn có nhiều hơn nữa
Chương 2387. Còn có nhiều hơn nữa
Chương 2387: Còn có nhiều hơn nữa
Hôm ấy, Diệp Huyền tới Kiếm Tông.
Lúc này Kiếm Tông đã có hơn hai trăm tám mươi kiếm tu!
Trong hơn hai trăm tám mươi kiếm tu này thấp nhất đã đạt Quy Nguyên Phá Giới cảnh, còn mấy người như Lục Vân Tiên hay Cổ Nghiệt thì đã đạt tới Độn Nhất cảnh thực sự!
Hiện giờ Kiếm Tông không chỉ có kiếm tu của Ngũ Duy vũ trụ mà còn có kiếm tu của Lục Duy vũ trụ và Đạo Giới!
Diệp Huyền triệu tập tất cả các kiếm tu của Kiếm Tông, hắn liếc nhìn các kiếm tu rồi nói: “Tất cả các ngươi bắt buộc phải đạt đến Độn Nhất cảnh! Ai đạt đến Độn Nhất cảnh thực sự thì có thể tới tìm ta, ta sẽ nói cho người đó biết trên Kiếm Tâm Tự Tại là cảnh giới gì.”
Nghe vậy, những kiếm tu có mặt đều kích động.
Bọn họ biết, cảnh giới kiếm đạo của Diệp Huyền đã ở trên Kiếm Tâm Tự Tại. Theo đuổi cực hạn kiếm đạo là chuyện mà tất cả kiếm tu mong muốn!
Lúc này, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Chư vị, mặc dù Ngũ Duy Kiếp đã được chúng ta trấn áp, cũng đang dần khôi phục. Thế nhưng chúng ta vẫn chưa giải quyết được vấn đề một cách triệt để! Đạo Đình cũng sẽ không chịu dừng lại đâu! Ta hi vọng rằng lần sau khi đối mặt với Đạo Đình, chư vị có thể ở bên cạnh ta, xuất kiếm cùng với ta.”
Nói đoạn, hắn liếc nhìn các kiếm tu: “Ta sẽ cung cấp tài nguyên tốt nhất, điều kiện tốt nhất cho các ngươi. Chỉ cần các ngươi có năng lực, có bản lĩnh thì Diệp Huyền ta bằng lòng chia sẻ hết Đạo Kinh với các ngươi, và cả những tâm đắc trong kiếm đạo của ta nữa. Phàm là những gì ta biết thì ta đều sẵn sàng chia sẻ cùng các ngươi.”
Tất cả mọi người đều nhìn hắn.
Diệp Huyền liếc nhìn mọi người: “Chuyện giữa chúng ta và Đạo Đình vẫn chưa kết thúc, chúng ta và bọn họ mới chỉ bắt đầu.”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Ở phía xa xa, sắc mặt hắn dần trở nên dữ tợn.
Nếu hồi đầu hắn mạnh hơn một chút, nếu hồi đầu tất cả mọi người ở Ngũ Duy vũ trụ mạnh hơn một chút thì Niệm tỷ sẽ không chết!
Nhưng tiếc là không có nếu như!
Với hắn mà nói, đời này hắn chỉ có hai chuyện:
Một là báo thù.
Mối thù này không báo thì Diệp Huyền hắn không làm người!
Hai là bảo vệ.
Bảo vệ những thứ mà Niệm tỷ bảo vệ!
Có Diệp Huyền hắn đây thì Ngũ Duy vũ trụ sẽ mãi mãi tồn tại!
Kiếm Tông!
Từ lúc Diệp Huyền tiếp nhận Kiếm Tông đã bắt đầu dốc hết sức để bồi dưỡng Kiếm Tông.
Những kiếm tu này là sức chiến đấu của Ngũ Duy vũ trụ trong tình hình hiện tại, trừ mấy người mạnh nhất như A La.
Thế nhưng để mà so sánh với Đạo Đình thì vẫn còn yếu lắm!
Những kiếm tu này bắt buộc phải đạt đến Độn Nhất cảnh!
Chỉ cần đạt đến Độn Nhất cảnh thì mới miễn cưỡng đối đầu được với Đạo Đình!
Mà để những kiếm tu này đạt đến Độn Nhất cảnh thì không hề khó!
Diệp Huyền không những cung cấp tài nguyên tu luyện mà còn chia sẻ Đạo Kinh, những kiếm tu này cũng có thiên phú nên muốn đạt Độn Nhất cảnh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Sau khi rời khỏi Kiếm Tông, hắn lại tới tìm A Tửu và Tư Đồ.
Trong căn nhà trúc, hắn ngồi trước mặt hai nữ tử và nhìn A Tửu: “Sư tỷ, ta cần các ngươi ở lại.”
A Tửu cầm bình rượu trên bàn lên uống cạn: “Được!”
Nàng thực sự coi Diệp Huyền là sư đệ, dù rằng cũng biết sư đệ này có thể là giả, thế nhưng nàng vẫn coi là thật.
Lúc này, Tư Đồ hỏi: “Dựa vào đâu?”
Diệp Huyền không lên tiếng mà đứng dậy rời đi.
Tư Đồ nhìn A Tửu: “Hắn có ý gì vậy?”
A Tửu chẳng tỏ vẻ gì cả: “Hắn biết ngươi sẽ ở lại!”
Tư Đồ chẳng hiểu gì hết: “Dựa vào đâu mà hắn cho rằng ta sẽ ở lại?”
A Tửu khẽ nói: “Nếu ngươi muốn đi thì đã đi từ lâu rồi!”
Tư Đồ trầm mặc.
A Tửu khẽ nói: “Hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều… Trước kia lúc nào hắn cũng hi hi ha ha… Thế nhưng hiện giờ… Hắn của trước kia e là sẽ không trở lại nữa!”
Hình như Tư Đồ nhớ ra điều gì đó, nàng bèn thở dài một hơi.
…
Ba ngày sau, Diệp Huyền tới Âm Gian.
Ở bên cạnh hắn còn có Vô Tâm và Tam Sinh.
Âm Gian chi chủ đã chết nhưng Âm Gian thì vẫn còn!
Trên đường đi.
Vô Tâm liếc nhìn Diệp Huyền: “Diệp huynh, ngươi tìm ta tới Âm Gian làm gì vậy?”
Diệp Huyền khẽ nói: “Ngươi bị nhốt ở Âm Gian hai vạn năm mà không có suy nghĩ gì khác sao?”
Nghe vậy, Vô Tâm bèn hiểu ngay ý của hắn.
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Không biết Vô Tâm huynh đệ tới từ đâu?”
Vô Tâm nhìn hắn, mỉm cười: “Nhất giới tán tu, thật đấy!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Hay là sau này cứ ở lại Ngũ Duy vũ trụ đi?”
Vô Tâm trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Linh khí của Ngũ Duy vũ trụ nồng đậm, đúng là một nơi thích hợp để sinh sống, chỉ là…”
Nói đến đây, hắn ta không nói tiếp nữa.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta có bốn quyển Đạo Kinh, còn có nhiều hơn nữa!”
Vô Tâm lập tức nghiêm túc nói: “Diệp huynh, ngươi nói vậy khách sáo quá! Ta ở lại Ngũ Duy vũ trụ vì Đạo Kinh sao? Không, ta thực sự thấy nơi này rất tốt! Tóm lại, về sau Ngũ Duy vũ trụ chính là nhà của ta, dù ta chết thì cũng phải chết ở Ngũ Duy vũ trụ!”
Tam Sinh ở bên cạnh liếc nhìn Vô Tâm, đoạn nói: “Da mặt ngươi dày thật đấy!”
Vô Tâm: “…”
Lúc này, Diệp Huyền ở phía xa xa đột nhiên lên tiếng: “Ở lại đây là phải đối đầu với Đạo Đình, ngươi đã nghĩ kĩ chưa?”
Vô Tâm mỉm cười: “Ta hiểu mà!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ thiếu nhất là cường giả, mà có Đạo Kinh ở đây thì hắn có thể triệu tập rất nhiều cường giả.