Chương 2388. Bảo vật Âm Gian
Chương 2388. Bảo vật Âm Gian
Chương 2388: Bảo vật Âm Gian
Nửa năm!
Trong nửa năm này, hắn bắt buộc phải khiến Ngũ Duy vũ trụ và bản thân mình lớn mạnh hơn nữa.
Không lâu sau, ba người đã tới Âm Gian.
Diệp Huyền vừa tới Âm Gian thì Diêm Vương của Âm Gian đã xuất hiện ngay trước mặt hắn. Diêm Vương đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng rút kiếm ra.
Vụt!
Đầu của Diêm Vương lìa khỏi cổ. Cùng lúc đó, linh hồn của hắn ta cũng bị Trấn Hồn Kiếm hấp thụ sạch sẽ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Vô Tâm và Tam Sinh bèn thay đổi.
Vô Tâm chấn kinh, thực lực của Diệp Huyền đã đạt đến trình độ này rồi sao!
Hắn có thể miểu sát một cường giả Chứng Đạo cảnh đỉnh phong!
Mặc dù có kiếm khắc chế nhưng điều này cũng quá kinh khủng rồi!
Tam Sinh ở bên cạnh cũng ngạc nhiên về cách làm của Diệp Huyền. Theo nàng thì lần này hắn đến Âm Gian, chắc chắn là để thu phục Âm Gian. Thế nhưng hiện giờ xem ra không phải như vậy.
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa rồi xòe tay ra, Trấn Hồn Kiếm bèn bay ra. Ngay sau đó, cả Âm Gian vang lên những tiếng kêu gào!
Trấn Hồn Kiếm đang không ngừng hấp thụ Âm Gian chi hồn!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Vô Tâm bèn nghiêm nghị vô cùng.
Diệp Huyền đang định hủy diệt Âm Gian!
Ở phía xa xa, sắc mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh vô cùng, trong mắt là vẻ khinh thường.
Đúng lúc đó, A Âm đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn đối phương: “Ngươi định làm gì?”
Diệp Huyền không nói gì cả, Trấn Hồn Kiếm ở phía xa xa đang điên cuồng hấp thụ những linh hồn xung quanh.
Hiện giờ Trấn Hồn Kiếm đã ở đẳng cấp của Chứng Đạo cảnh đỉnh phong. Có thể nói, dù là thần vật Ngự Đạo cảnh thì nó vẫn đối đầu được!
Mà ở Âm Gian, Trấn Hồn Kiếm có thể nói là vô địch!
Bởi vì nó thực sự là khắc tinh của linh hồn!
A Âm nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi muốn hủy diệt Âm Gian!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Có vấn đề gì sao?”
A Âm trầm giọng nói: “Ngươi không thể làm như vậy?”
Diệp Huyền mỉm cười hỏi: “Lý do?”
Nụ cười của hắn lạnh lùng vô cùng, khiến người ta không rét mà run.
A Âm trầm mặc nói: “Diệp Huyền, Âm Gian có nhiều âm linh, nếu ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên đánh một chưởng.
Rầm!
A Âm bị hắn đánh bay về phía sau cả trăm trượng. Hắn nhìn chằm chằm A Âm, hỏi: “Âm Gian chi chủ giúp Đạo Đình hủy diệt Ngũ Duy vũ trụ, lúc đó A Âm cô nương có từng nghĩ đến việc khuyên bảo hắn ta không? Phải biết rằng Ngũ Duy vũ trụ cũng có rất nhiều sinh linh!”
A Âm trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Âm Gian chi chủ huỷ diệt Ngũ Duy vũ trụ, ngươi không khuyên. Hiện giờ ta tới hủy diệt Âm Gian thì ngươi lại chạy tới khuyên, nói với ta gì mà Âm Gian có rất nhiều âm linh… Ngươi không thấy hành vi của mình nực cười sao?’
A Âm nhìn hắn: “Không thể bỏ qua cho Âm Gian sao?”
Diệp Huyền đột nhiên gằn giọng nói: “Khi ấy Âm Gian chi chủ không thể bỏ qua cho Ngũ Duy vũ trụ sao?”
A Âm đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, Trấn Hồn Kiếm của Diệp Huyền bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu nàng. Trông thấy cảnh tượng ấy, A Âm và Tam Sinh bèn tái mặt!
Diệp Huyền nhìn A Âm: “Tam Sinh là bạn của ta, ta không muốn giết bạn của nàng ta, khiến nàng ta đau lòng. Thế nên ta sẽ không giết ngươi!”
Sắc mặt A Âm khó coi vô cùng.
Khoảnh khắc ấy, nàng bỗng nhớ đến một chuyện!
Hôm ấy Mộ Niệm Niệm đã lên kế hoạch để Diệp Huyền trả lại ân tình đã nợ nàng trước đó…
Nếu như chưa trả ân tình đó thì hiện giờ có lẻ nàng đã có thể bảo vệ Âm Gian!
Nghĩ đến đây, A Âm bèn nở một nụ cười khổ sở.
Lúc này, Diệp Huyền búng ngón tay, Trấn Hồn Kiếm lại bay ra. Rất nhanh sau đó, nó bèn tiến vào Phong Đô thành.
Hấp thụ!
Trấn Hồn Kiếm ở Âm Gian chẳng khác gì thả sói giữa bầy cừu. Mọi thứ ở Âm Gian đều là thuốc bổ đối với nó.
Nam Tạng ở bên cạnh không nói chuyện.
Bởi lẽ hắn ta cảm nhận được sát ý của Diệp Huyền!
A Âm có Tam Sinh là bạn, nhưng hắn ta thì không có ai. Hắn ta biết, nếu như mình lên tiếng thì chắc chắn Diệp Huyền sẽ giết người!
Hiện giờ hắn chỉ muốn giết người!
Thực chất hắn có thể thu phục Âm Gian, thế nhưng lại không muốn!
Bởi vì Niệm tỷ đã chết!
Hắn sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai từng đối địch với mình.
Tam Sinh bước đến bên cạnh  Âm, A Âm nhìn nàng, trong mắt là vẻ cầu xin.
Tam Sinh lắc đầu.
Nàng biết, Diệp Huyền sẽ không bỏ qua cho Âm Gian. Thực ra, nàng cũng không muốn bỏ qua cho Âm Gian, có điều nàng không muốn hủy diệt Âm Gian. Trước đó nàng nói muốn tấn công Âm Gian cũng chỉ là nhằm vào Âm Gian chi chủ và những cường giả kia.
Mà hiện giờ điều Diệp Huyền muốn làm là hủy diệt Âm Gian!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Thanh Minh Đạo Quân không ở Âm Gian sao?”
Nam Tạng ở bên canh chắp tay nói: “Lúc hay tin Diệp công tử tới Âm Gian thì hắn ta đã rời đi rồi.”
Rời đi rồi!
Diệp Huyền khẽ gật đầu rồi biến mất ngay tại chỗ. Lúc hắn xuất hiện trở lại đã ở Phong Đô thành của Âm Gian.
Hắn bắt đầu điên cuồng tìm kiếm bảo vật của Âm Gian!
Hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ đang rất thiếu tài nguyên, bởi lẽ hắn cần bồi dưỡng rất nhiều cường giả siêu cấp!
Mà Âm Gian là một thế lực siêu cấp, bọn họ có thiếu bảo vật sao?
Không lâu sau, tất cả những bảo vật có giá trị ở Âm Gian đều bị hắn thu lại, trong đó có cả Hoàng Tuyền Hà.
Điều đáng chú ý là hắn đã có được hai mươi sáu giọt Hoàng Tuyền Thánh Thủy!
Hai mươi sáu giọt Hoàng Tuyền Thánh Thủy có thể nâng cao thần hồn của những người tu luyện, mà có hai mươi sáu giọt Hoàng Tuyền Thánh Thủy này thì thần hồn của mấy người A La sẽ thay đổi về chất!
Hình như nhớ ra điều gì đó, hắn bèn búng ngón tay, một giọt Hoàng Tuyền Thánh Thùy bay đến trước mặt Vô Tâm, Vô Tâm chớp mắt: “Cho ta ư?”
Diệp Huyền gật đầu.