Chương 2407. Thề độc
Chương 2407. Thề độc
Diệp Huyền chầm chậm siết chặt hai tay, mặt mày hắn dữ tợn: “Niệm tỷ, ngươi yên tâm, trừ ngươi ra thì ta sẽ không bị nữ nhân khác tính kế đâu. Ai tính kế ta thì ta sẽ khiến người đó chết không được yên!”
Đúng lúc đó, một luồng sức mạnh lớn đột nhiên ập xuống phòng Diệp Huyền.
Uỳnh!
Căn phòng của hắn lập tức sụp đổ!
Cùng lúc đó, một giọng nói đột nhiên vang lên từ Đạo Chủng Sơn: “Cái tên tạp chủng Diệp Huyền kia, ngươi đi chết cho lão tử!”
Đồ Minh!
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Chu Kiến Thâm bèn thay đổi, hắn ta vội vàng xông đến chỗ Diệp Huyền.
Trên hư không, Diệp Huyền bước ra.
Ở phía cách hắn không xa là một nam tử, nam tử này mặc trường bào màu đen, cơ thể cao lớn, trên người tỏa ra khí tức khiến người ta rét run.
Diệp Huyền liếc nhìn nam tử này rồi lạnh lùng nói: “Chắc ngươi là Đồ Minh chứ gì!”
Đồ Minh híp hai mắt lại: “Ngươi biết ta!”
Diệp Huyền đột nhiên phẫn nộ chỉ vào Đồ Minh: “Cái tên nhu nhược nhà ngươi!”
Đồ Minh nhíu mày, ánh mắt toát lên sát ý: “Nhu nhược?”
Diệp Huyền gằn giọng nói: “Chẳng lẽ ngươi không phải một kẻ nhu nhược sao? Bán Chi bị ai giết chết? Là Đạo Đình! Ngươi không dám tới tìm Đạo Đình mà lại tới tìm ta gây phiền phức, ngươi chẳng phải kẻ nhu nhược thì là gì?”
Đồ Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi không xứng với nàng ấy!”
Diệp Huyền tỏ vẻ hung dữ: “Đúng là nực cười, nàng ta đã chết rồi mà ngươi lại chạy tới đây nói với ta xứng hay không xứng! Ta hỏi ngươi, nếu ngươi thật lòng yêu nàng ta thì ngươi dám báo thù cho nàng ta không? Ngươi dám không?”
Đồ Minh nhìn hắn: “Đương nhiên là ta phải báo thù cho nàng ấy rồi! Có điều ngươi làm phu quân của nàng ấy, chẳng lẽ ngươi không báo thù cho nàng ấy sao?”
Diệp Huyền giơ tay phải lên: “Diệp Huyền ta thề bằng linh hồn này, đời này không tiêu diệt Đạo Đình thì thần hồn ta sẽ tan nát!”
Nghe vậy, các cường giả Đạo Chủng chi địa bèn nhìn nhau, trong lòng bọn họ kinh ngạc vô cùng!
Thề bằng linh hồn của mình!
Không tiêu diệt Đạo Đình thì thần hồn tan nát!
Không thể không nói, mọi người thực sự có hảo cảm với Diệp Huyền hơn rất nhiều.
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nhìn Đồ Minh: “Ngươi có dám lập lời thề không?”
Đồ Minh nhìn hắn với vẻ mặt u ám.
Những người có mặt cũng nhìn Đồ Minh.
Con người ấy à, chỉ sợ bị so sánh.
Mà nếu so sánh, ai là người gượng gạo thì người đó tự biết!
Lúc này, Đồ Minh đột nhiên giơ tay phải lên. Hắn ta đang định thề thì một lão giả bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta và ngăn lại!
Đồ Minh trầm giọng nói: “Gia gia!”
Người này chính là Đồ Cang của Đồ gia, cũng chính là cường giả mạnh nhất hiện giờ của Đồ gia.
Ngự Đạo cảnh đỉnh phong!
Đồ Cang nhìn Diệp Huyền: “Các hạ nếu có lòng báo thù cho Bán Chi thì tại sao không tới Lưỡng Giới Uyên?”
Diệp Huyền lạnh lùng cười: “Các hạ yên tâm, chỉ cần ta trị thương xong thì sẽ lập tức tới Lưỡng Giới Uyên!”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn Đồ Minh, nói: “Chẳng trách Bán Chi không xem trọng ngươi. Đến quyết tâm báo thù cho nàng ta mà ngươi cũng không có, vậy mà còn nói thích nàng ta, ngươi xứng sao? Ngươi không xứng!”
Sắc mặt Đồ Cang khó coi vô cùng.
Lúc này, Diệp Huyền lại liếc nhìn xung quanh: “Chư vị, hôm nay Diệp Huyền ta tỏ rõ thái độ ở đây, nếu Diệp Huyền ta đã thành hôn với Bán Chi thì ta cũng được coi là một nửa của Đạo Chủng chi địa. Ngày mai ta sẽ tới Lưỡng Giới Uyên, ta thề độc rằng nếu đời này ta không tiêu diệt Đạo Đình thì thần hồn ta sẽ tan nát.”
Nghe vậy, các cường giả bèn kính phục không thôi.
Chu Kiến Thâm liếc nhìn hắn, đoạn nói: “Diệp công tử, ngươi…”
Diệp Huyền phất tay: “Bán Chi đã nói với ta, nàng ta nói Đạo Chủng chi địa rất phức tạp, mà ta cũng không muốn nhúng tay vào chuyện của Đạo Chủng chi địa! Chư vị yên tâm, mặc dù ta và Bán Chi đã thành hôn, song ta sẽ không quan tâm đến bất cứ chuyện gì của Đạo Chủng chi địa, ta chỉ muốn báo thù cho Bán Chi, còn về tranh đoạt lợi ích gì đó thì các ngươi cứ tự nhiên.”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Sắc mặt mọi người bèn trở nên gượng gạo.
Nhất là Đồ Minh!
Diệp Huyền vừa rồi còn dám thề độc!
Hủy diệt Đạo Đình, bằng không thần hồn sẽ tan nát!
Lời thề này phải độc đoán đến mức nào!
Phải biết rằng, Đạo Chủng chi địa và Đạo Đình đã tranh đấu bao nhiêu năm nay. Hủy diệt Đạo Đình? Nói thì dễ!
Lời thề này mà đã nói ra, nếu không cố gắng thực hiện thì sau này chắc chắn sẽ nảy sinh tâm ma, cả đời khó mà tiến bộ.
Đây cũng là lí do tại sao Đồ Cang ngăn cản Đồ Minh!
Loại lời thề độc này không thể nói ra một cách dễ dàng được, hơn nữa còn là lời thề tiêu diệt Đạo Đình nữa.
Thế nhưng Diệp Huyền lại dám!
Ở phía không xa, Chu Kiến Thâm đột nhiên nói: “Hắn nghiêm túc đấy ư?”
Thực ra hắn ta cũng rất để ý đến lời thề độc của Diệp Huyền.
Đây là lời thế độc đấy!
Người có tu vi càng cao thì càng không dám nói lời thề độc, bởi lẽ một khi không làm được thì sẽ sinh ra tâm ma, để lại hậu họa khó lường!
Thế nhưng Diệp Huyền lại thề mấy lần!
Cái tên này nghiêm túc sao?
Hồi lâu sau, Diệp Huyền bỗng cầm kiếm rời khỏi Đạo Chủng chi địa.
Một người một kiếm đi thẳng về Lưỡng Giới Uyên.
Không một ai ngăn cản, ngược lại có rất nhiều người tiễn hắn…