Chương 2406. Báo thù
Chương 2406. Báo thù
Chương 2406: Báo thù
Vẻ mặt Diệp Huyền dữ tợn vô cùng, trên người tỏa ra sát ý.
Vẻ mặt các cường giả Đạo Chủng chi địa cũng khó coi vô cùng!
Đạo Đình lại dám ra tay!
Lúc này, Chu Kiến Thâm đột nhiên nói: “Diệp công tử, ngươi có thể nói rõ tình hình hơn được không?”
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại rồi run rẩy nói: “Ta đã nói rồi! Ta và Bán Chi vừa vào mật thất thì cường giả thần bí đó đã xuất hiện trước mặt hai người chúng ta. Bán Chi đang định gọi người nhưng cường giả thần bí đó đã ra tay rồi! Sau đó thì biến thành như vậy đó.”
Chu Kiến Thâm trầm giọng nói: “Nhưng mà chúng ta không phát hiện ra cường giả Đạo Đình nào!”
Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng: “Đối phương rất mạnh, bởi vì ta và Bán Chi đều không kịp ra tay!”
Nói đoạn, hắn bèn lắc đầu: “Nếu nhục thân của ta không đủ mạnh thì e là thần hồn đã tan nát rồi!”
Chu Kiến Thâm liếc nhìn cơ thể Diệp Huyền. Không thể không nói, Diệp Huyền đã bị thương rất nghiêm trọng.
Một lát sau, Chu Kiến Thâm nói: “Diệp công tử, ngươi cứ trị thương trước đi!”
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên tái mặt: “Không hay rồi! Không thấy Đạo Kinh đâu nữa!”
Đạo Kinh!
Chu Kiến Thâm nhíu mày: “Đạo Kinh?”
Diệp Huyền gật đầu, mặt mày tỏ vẻ kinh hãi: “Đúng vậy, trước khi ta đến có mang theo năm quyền Đạo Kinh, nhưng hiện giờ không thấy chúng đâu nữa! Không thấy đâu hết!”
Nghe vậy, các cường giả Đạo Chủng chi địa bèn nhìn nhau.
Lúc này, một lão giả đột nhiên trầm giọng nói: “Chắc chắn là Đạo Đình!”
Một cường giả khác cũng gật đầu: “Trừ Đạo Đình ra thì làm gì còn người nào khác nữa! Lần này chúng ta đã sơ suất lớn rồi!”
Chu Kiến Thâm đột nhiên nói: “Diệp công tử, ngươi cứ trị thương trước đi! Trị thương cho tốt đã!”
Diệp Huyền nhìn hắn ta rồi chắp tay, đoạn quay người rời đi.
Diệp Huyền rời đi xong, Chu Kiến Thâm chầm chậm nhắm mắt lại.
Lúc này, lão giả bên cạnh Chu Kiến Thâm đột nhiên nói: “Ngươi không tin hắn?”
Chu Kiến Thâm lắc đầu: “Chuyện này có uẩn khúc! Thế nhưng hắn cũng không có lí do gì để giết Bán Chi cả! Hơn nữa dù có lí do thì hắn cũng không thể giết Bán Chi trong chốc lát được. Người ra tay chắc chắn có thực lực vượt qua Bán Chi. Hơn nữa vết thương của hắn cũng không phải giả, đúng là hắn đã bị thương rất nặng, suýt chút nữa còn tan nát cả nhục thân. Ngoài ra hắn là kiếm tu, mà sức mạnh ban nãy không có một chút kiếm khí và kiếm ý nào cả…”
Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía bầu trời xa xa, đoạn khẽ nói: “Các vết tích đều cho thấy người ra tay không phải hắn… Nhưng ta vẫn cảm giác chuyện này có uẩn khúc gì đó!”
Lão giả trầm giọng nói: “Dù hắn có năng lực giết Bán Chi thì cũng không có lí do để giết nàng ta! Hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ đã có kẻ địch lớn là Đạo Đình, Diệp Huyền không ngu xuẩn đến mức lúc này lại đi giết Bán Chi để phải đối địch với Đạo Chủng chi địa. Thế nên ta cho rằng người ta tay chính là Đạo Đình. Mà sở dĩ đối phương ra tay là bởi họ không muốn Đạo Chủng chi địa liên hôn với Diệp Huyền. Hay nói một cách khác, đối phương không muốn Đạo Kinh rơi vào tay Đạo Chủng chi địa!”
Đạo Kinh!
Chu Kiến Thâm trừng mắt: “Suýt chút nữa thì ta bỏ qua mất điều này… Đạo Kinh! Diệp Huyền không có lí do để ta tay với Bán Chi, nhưng Đạo Đình thì có!”
Nói đến đây, sắc mặt hắn ta bèn khó coi vô cùng: “Chúng ta quá ngu ngốc rồi! Lần này Diệp Huyền tới đây không phải đi tay không mà có mang theo năm quyển Đạo Kinh, năm quyền Đạo Kinh đó! Đạo Đình sao có thể để năm quyển Đạo Kinh rơi vào tay chúng ta, nếu như ta là bọn họ thì ta cũng sẽ ra tay ngăn cản bằng bất cứ giá nào.”
Lão giả gật đầu: “Lần này chúng ta quá bất cẩn rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Chu Kiến Thâm: “Giờ phải làm sao đây?”
Chu Kiến Thâm gằn giọng nói: “Thông báo cho La Hầu, cứ nói thần nữ bị cường giả Đạo Đình giết!”
Lão giả gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Chu Kiến Thâm trầm mặc.
Thực ra hắn ta cũng nghi ngờ Diệp Huyền, phải nói là ngay từ đầu hắn ta đã nghi ngờ Diệp Huyền rồi. Thế nhưng Diệp Huyền thực sự không có lí do gì để giết Bán Chi cả!
Diệp Huyền phải ngu xuẩn đến mức nào thì mới giết Lý Bán Chi vào lúc này chứ?
Hơn nữa dù hắn muốn giết Lý Bán Chi thì cũng không thể giết nàng một cách im hơi lặng tiếng như vậy!
Thực lực của Lý Bán Chi không yếu hơn so với hắn, dù Diệp Huyền có ra tay với nàng thì nàng cũng không đến mức không thể đánh trả!
Người giết Lý Bán Chi chắc chắn phải là cường giả tầm cỡ Chân Võ Thần Quân!
Nghĩ đến đây, Chu Kiến Thâm bèn quay người rời đi.
…
Diệp Huyền trở về phòng của mình rồi ngồi xuống, bắt đầu trị thương.
Lúc này, giọng nói của Diệp Tri Mệnh vang lên trong đầu hắn: “Rất nguy hiểm!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ta không ngờ ngươi lại giết nàng ta, ta tưởng ngươi sẽ tiếp tục hợp tác với nàng ta chứ!”
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Nữ tử này không ngốc đâu, lần này nếu không trừ khử nàng ta thì sau này hậu họa lắm.”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc.
Nàng nhận ra hắn thực sự thay đổi rồi.
Nếu như là ngày xưa thì chắc chắn Diệp Huyền sẽ không giết nữ nhân này mà nhất định sẽ hợp tác với nàng ta.
Thế nhưng hiện giờ hắn lại giết luôn nàng ta.
Mộ Niệm Niệm!
Sau khi Mộ Niệm Niệm rời đi, tính cách của Diệp Huyền có thay đổi rất lớn, hắn đã trở nên độc đoán hơn ngày xưa.
Lúc này Diệp Tri Mệnh bỗng thấy may mắn, may mắn vì mình đã gặp Diệp Huyền từ ngày xưa. Nếu giờ mà gặp hắn thì… hắn chắc chắn sẽ giết nàng mà không hề do dự.
Diệp Tri Mệnh thu hồi tâm tư: “Tiếp theo đây ngươi có dự định gì?”
Diệp Huyền khẽ nói: “Báo thù cho Bán Chi! Bán Chi bị Đạo Đình đánh đến mức thần hồn tan nát. Với tư cách là phu quân của nàng ta, sao ta có thể không giúp nàng ta báo thù! Đời này Diệp Huyền ta lấy tiêu diệt Đạo Đình làm mục tiêu, không giúp Bán Chi báo được thù thì thề không thôi!”
Diệp Tri Mệnh: “…”