Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 721 - Chương 2411. Ngươi Đúng Là Không Đơn Giản

Chương 2411. Ngươi đúng là không đơn giản Chương 2411. Ngươi đúng là không đơn giản

Diệp Huyền nói: “Ta có lí do gì để giết thần nữ chứ? Hay là ta có thực lực để giết thần nữ một cách thần không biết quỷ không hay?”

Bạch Đế Tử mỉm cười: “Cũng chính bởi các loại dấu vết đều chứng minh không phải ngươi nên ngươi mới có khả năng giết người nhất!”

Diệp Huyền lạnh lùng nói: “Theo logic này của ngươi thì ta cũng có thể nói rằng các dấu vết đều chứng tỏ ta không phải cha của ngươi, như vậy ta là người có khả năng làm cha ngươi nhất, đúng chứ?”

Bạch Đế Tử khẽ nhíu mày: “Tố chất?”

Diệp Huyền xòe tay ra: “Tố chất là để đánh giá người khác. Theo như ta thì Đạo Đình các ngươi không phải người.”

Bạch Đế Tử nhíu mày: “Diệp Huyền, ngươi cũng coi như người có thể diện, có thể có chút phong phạm của một cường giả được không?”

“Phong phạm của một cường giả?”

Diệp Huyền gằn giọng nói: “Các ngươi giết thê tử mà ta vừa mới thành thân lại còn muốn ta phải có phong phạm của cường giả? Các ngươi đúng là buồn cười thật đấy!”

Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Thần nữ không phải do Đạo Đình giết!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vậy thì do ai giết?”

Bạch Đế Tử có hơi tức giận: “Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?”

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Chính là do ngươi giết!”

Bạch Đế Tử tức đến mức suýt chút nữa động thủ!

Mẹ kiếp, người này đúng là vô lại!

Lúc này, Chân Võ Thần Quân đột nhiên lên tiếng: “Theo như ta được biết thì Diệp công tử vừa mới quen biết với thần nữ, mà thần nữ vừa chết, Diệp công tử lại thề thốt đòi báo thù cho nàng ta. Diệp công tử, ngươi biểu hiện như vậy có phải hơi bị lố rồi không? Hay là nói ngươi đang chột dạ?”

Nghe vậy, La Hầu bèn nhín Diệp Huyền.

Diệp Huyền nói: “Thần nữ thích ta!”

Chân Võ Thần Quân: “…”

Bạch Đế Tử nở nụ cười lạnh lùng: “Thích ngươi? Nàng ta thích ngươi cái gì chứ?”

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Nàng ta thích ta cái gì ư? Bạch Đế Tử, không phải là Diệp Huyền ta tự khen mình đâu. Ta hỏi ngươi, trong lớp trẻ của Đạo Đình các ngươi có ai đẹp trai được như ta không? À không phải, có ai mạnh bằng ta không?”

Bạch Đế Tử nhìn chằm chằm vào hắn mà không lên tiếng.

Thực sự không có!

Đừng nói đến Đạo Đình, ngay cả Đạo Chủng chi địa cũng không có!

Diệp Huyền xòe tay ra: “Từ xưa đến nay mĩ nữ đều thích anh hùng, ta ưu tú như thế, thần nữ thích ta thì đã làm sao? Ta hỏi ngươi, đã làm sao hả?”

Sắc mặt Bạch Đế Tử khó coi vô cùng.

Diệp Huyền lại nói: “Còn một chuyện nữa, đó chính là thần nữ chủ động tới Ngũ Duy vũ trụ để cầu thân với ta! Đây là thần nữ chủ động đấy nhé, chứ không phải Diệp Huyền ta chủ động đâu! Bạch Đế Tinh Quân, Chân Võ Thần Quân, chẳng lẽ các ngươi chưa từng được nữ nhân theo đuổi bao giờ sao?”

Bạch Đế Tử nhìn Diệp Huyền mà không nói chuyện.

Chân Võ Thần Quân nhìn Diệp Huyền: “Thế ngươi thích thần nữ sao?”

Vẻ mặt Diệp Huyền rất bình tĩnh: “Có thích hay không còn quan trọng nữa sao?”

Chân Võ Thần Quân nhíu mày: “Chẳng lẽ không quan trọng sao?”

Diệp Huyền xòe tay ra: “Ta thấy không quan trọng nữa. Theo ta, thần nữ rất xinh đẹp, xứng với Diệp Huyền ta, đã thế nàng ta còn thích ta. Nếu thế ta ngủ với nàng ta thì đã làm sao? Làm sao hả?”

Hắn vừa nói câu này thì Chân Võ Thần Quân lập tức trợn mắt há mồm.

Bạch Đế Tử cũng nhìn Diệp Huyền một cách khó có thể tin được, đây là lời mà con người có thể nói ra sao?

Con người có thể nói ra những lời này sao?

La Hầu ở một bên nhịn không được mà liếc nhìn Diệp Huyền.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên bảo: “Nam tử hán đại trượng phu, có nhiều nữ nhân thì đã làm sao? Hơn nữa thần nữ và ta thành thân rồi thì ta có thể mượn sức của Đạo Chủng chi địa để đối đầu với Đạo Đình, tại sao ta không làm chứ?”

Bạch Đế Tử lắc đầu: “Cái thứ khốn khiếp vô liêm sỉ! Thần nữ coi trọng ngươi đúng là bất hạnh của nàng ta mà!”

Diệp Huyền nở nụ cười lạnh lùng: “Diệp Huyền ta hành sự dám làm dám nhận, ta có mục đích gì thì cũng dám nhận nhé. Ta và thần nữ thành thân, trừ việc bởi nàng ta xinh đẹp, trừ việc ngủ với nàng ta ra thì ta còn muốn mượn sức của Đạo Chủng chi địa để đối phó với Đạo Đình. Đây chính là mục đích của Diệp Huyền ta, Diệp Huyền ta dám thừa nhận đấy!”

La Hầu nhìn Diệp Huyền, hắn ta không có hảo cảm gì với đối phương, tuy nhiên không thể không nói hắn đúng là dám làm dám nhận thật. Chỉ điểm này thôi là hắn đã hơn rất nhiều người rồi!

Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Ta và thần nữ không có tình cảm sâu đậm, thế nhưng nàng ta đã thành thân với ta, vậy thì là người của Diệp Huyền ta rồi. Mà nàng ta lại bị các ngươi giết, chẳng lẽ ta không nên báo thù cho nàng ta sao? Hơn nữa các ngươi còn cướp cả Đạo Kinh của ta nữa!”

Đương nhiên, trong câu nói này của Diệp Huyền, La Hầu còn có được một thông tin nữa. Đó chính là Diệp Huyền và thần nữ đã thành thân, việc này chỉ có lợi chứ không có hại. Có được mĩ nhân còn được Đạo Chủng chi địa giúp đỡ, trong tình huống ấy Diệp Huyền hắn phải ngu xuẩn đến mức nào mới giết thần nữ!

Đạo Kinh!

La Hầu thu hồi tâm tư rồi nhìn Bạch Đế Tử và Chân Võ Thần Quân.

Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Diệp Huyền, ngươi đừng có ngậm máu phun người. Chúng ta không hề giết thần nữ, cũng không cướp Đạo Kinh của ngươi!”

Diệp Huyền đột nhiên gằn giọng nói: “Vậy thì là ai?”

Bạch Đế Tử cũng thấy hơi bực mình: “Sao Đạo Đình chúng ta biết được là ai…”

Nói đến đây, hắn ta bỗng nhận ra được điều gì đó nên dừng lại.

Ban nãy chẳng phải hắn ta cứ đinh ninh Diệp Huyền là hung thủ sao?

Diệp Huyền nở nụ cười lạnh lùng.

Bạch Đế Tử nhìn hắn: “Diệp công tử, ngươi đúng là không hề đơn giản!”

Diệp Huyền quay đầu nhìn La Hầu: “La Hầu tiền bối, ta không muốn phí lời với bọn họ nữa, người là do bọn họ giết, Đạo Kinh cũng là do bọn họ cướp! Hiện giờ ta chỉ muốn liều chết một trận với bọn họ để tế linh hồn của Bán Chi!”

Nói đoạn, hắn bèn nhấc kiếm quay người rời đi.

La Hầu nhíu mày: “Ngươi định đi đâu?”

Bên ngoài điện, Diệp Huyền còn chẳng thèm quay đầu: “Lão tử muốn tới thiên cung đấu với bọn họ đến chết thì thôi!”

Rất nhanh sau đó, hắn bèn biến mất.

Bên trong điện, Chân Võ Thần Quân nhìn Bạch Đế Tử: “Ngươi thực sự không phái người đi giết thần nữ đó chứ?”

Bạch Đế Tử: “…”
Bình Luận (0)
Comment