Chương 2421. Đến Đạo Sơn đi
Chương 2421. Đến Đạo Sơn đi
Chương 2421: Đến Đạo Sơn đi
Nhìn thấy thần kỳ chi lực trong tay Diệp Huyền, trong mắt nam tử lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Thần kỳ chi lực! Ngươi đã nhận được truyền thừa của đại đạo rồi sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta là hộ đạo giả!”
Nam tử liếc mắt quan sát hắn: “Xưng hô với huynh đài thế nào vậy?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi đáp: “Dương Huyền!”
Dương Huyền!
Trong cơ thể Diệp Huyền, đột nhiên kiếm linh hơi rung lên.
“Dương Huyền?”
Nam tử lại quan sát Diệp Huyền thêm lần nữa: “Sao ngươi không đến Đạo Sơn?”
Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Ta đang tìm người!”
Nam tử hỏi: “Diệp Huyền?”
Diệp Huyền vội vàng gật đầu.
Nam tử thấp giọng bảo: “Huyền huynh, Quan Sơn đã có lời dặn dò, không một ai được đi tìm Diệp Huyền một mình hết!”
Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: “Tên Diệp Huyền đó rất mạnh sao?”
Nam tử gật đầu: “Nghe nói có thể đọ hơn trăm chiêu với Chân Võ Thần Quân mà không chết! Chân Võ Thần Quân với Bạch Đế Tinh Quân đã dặn rồi, tuyệt đối không được coi thường tên Diệp Huyền này!”
Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Hóa ra là như vậy à!”
Nam tử gật đầu: “Đi nào! Chúng ta đến Đạo Sơn đi!”
Diệp Huyền hỏi: “Xưng hô với các hạ thế nào đây?”
Nam tử cười đáp: “Tống Phi!”
Diệp Huyền gật đầu :”Tống huynh, vậy chúng ta tới Đạo Sơn thôi!”
Tống Phi nói: “Đi!”
Hai người khởi hành tiến đến Đạo Sơn!
Dọc theo đường đi, thi thoảng Diệp Huyền lại hỏi một câu, rất nhanh, hắn đã tìm hiểu được đôi chút về tình hình ở chiến trường Luyện Ngục này.
Toàn bộ chiến trường Luyện Ngục này chia thành hai trận doanh, một là Đạo Đình và một là Đạo Chủng chi địa. Đạo Đình do Quan Sơn dẫn đầu, mà Quan Sơn này chính là đệ nhất thiên tài ở Đạo Đình, thực lực đã đạt đến Chứng Đạo cảnh đỉnh phong, vô cùng mạnh mẽ!
Mà Đạo Chủng chi địa thì lại do đệ nhất thiên tài của bọn họ - Phạm Thủy Thủy dẫn đầu.
Điều đáng nhắc đến ở đây là trong chiến trường Luyện Ngục này có một khoáng mạch, chính là Tạo Hóa Thần Tinh kia, mà mục đích chính của đôi bên cũng chính là cướp đoạt Tạo Hóa Thần Tinh này!
Nhưng bây giờ, mục đích chính của Đạo Đình đã biến thành giết Diệp Huyền hắn!
Quan Sơn đã kêu gọi toàn bộ yêu nghiệt của Đạo Đình tới!
Mà trong chiến trường Luyện Ngục này có đến hơn một trăm vị yêu nghiệt từ Đạo Đình, thấp nhất trong số đó cũng là Độn Nhất cảnh!
Mà cả hơn một trăm người này đều là những người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Đạo Đình.
Đạo Đình thả bọn họ ở nơi này với mục đích chính là rèn luyện!
Lúc này, Tống Phi chợt cười bảo: “Huyền huynh, Chân Võ Thần Quân còn dặn nếu như lần này chúng ta có thể giết chết Diệp Huyền thì mỗi người sẽ được thưởng hai mươi viên Tạo Hóa Thần Tinh! Hai mươi viên lận đó! Chúng ta ở nơi này cả một năm ròng, nếu như may mắn cũng chỉ được có mười viên Tạo Hóa Thần Tinh thôi, không ngờ đầu của cái tên Diệp Huyền này lại đáng giá như thế!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Tống Phi huynh, lời này sai rồi.”
Tống Phi nhìn về phía hắn, Diệp Huyền lại đường hoàng đáp: “Tống Phi huynh, tại sao đám người Thần Quân lại đưa ra một phần thưởng hấp dẫn như vậy?
Chỉ có một cách giải thích mà thôi, đó chính là tên Diệp Huyền này không dễ đối phó! Hơn nữa, đám người Thần Quân kêu chúng ta liên thủ với nhau là có ý gì? Ý là bọn họ rất coi trọng tên Diệp Huyền này, mà một tên Diệp Huyền ấy đã có thể khiến Thần Quân coi trọng rồi, vậy ngươi nghĩ thử mà xem hắn phải yêu nghiệt cỡ nào chứ?”
Tống Phi gật đầu: “Huyền huynh nói có lý đấy, nghe nói Diệp Huyền này có thể giết cả Chứng Đạo cảnh, huyết mạch còn vô cùng lớn mạnh nữa chứ… không thể coi thường hắn được đâu!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, lúc đối phó với Diệp Huyền, chúng ta nhất định phải thận trọng mới được!”
Tống Phi cười bảo: “Cơ mà, ta lại muốn được gặp tên Diệp Huyền ấy một lần ghê, muốn xem rốt cuộc hắn ta có bản lĩnh thế nào!”
Ngạo khí!
Tuy rằng Chân Võ Thần Quân đã kêu bọn họ coi trọng Diệp Huyền nhưng người có thể sống sót được ở nơi này nào có ai không phải yêu nghiệt trong yêu nghiệt đâu?
Chân Võ Thần Quân coi trọng một người trẻ tuổi như thế thật ra cũng đã khiến trong lòng rất nhiều người thấy hơi không phục rồi.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Tống Phi mà không nói gì cả.
Chưa qua một lúc, hai người đã tới được Đạo Sơn.
Đạo Sơn chính là một ngọn núi nhỏ, lúc này, trên đỉnh ngọn núi nhỏ này đã có sáu, bảy mươi người tập trung, tất cả đều là thiên tài yêu nghiệt của Đạo Đình!
Diệp Huyền liếc mắt nhìn mấy yêu nghiệt của Đạo Đình này, không thể không nói, mấy người này đúng là rất mạnh đấy. Phần lớn bọn họ đều là Chứng Đạo cảnh, hơn nữa, xét từ mặt khí tức mà nói thì trên cơ bản đều là loại rất vững chắc kia!
Nếu mấy người trước mặt này cùng nhau liên thủ vậy hắn chắc chắn không đánh lại được.
Mấy người họ đều thân kinh bách chiến cả!
Đặc biệt là trong này còn có vài đạo khí tức vô cùng hùng hậu!
Mấy người đó đã đạt đến Ngự Đạo cảnh!
Lúc này, đột nhiên một nam tử xuất hiện trong sân, hắn ta mặc một bộ trường bào màu đen, tóc dài xõa tung, trong tay cầm một cây quạt gấp, nhìn có vẻ rất phong độ và tiêu sái.
Bên cạnh nam tử đó còn có một nữ tử nữa, đó chính là Hi Nhược từ Đạo Đình tới đây.
Quan Sơn liếc mắt nhìn đám người có mặt ở đó rồi nói: “Chắc hẳn các vị đã biết mục đích triệu tập mọi người tới đây lần này rồi chứ!”
Lúc này, đột nhiên một nam tử lên tiếng: “Tên Diệp Huyền kia thật sự mạnh đến mức cần tất cả chúng ta phải liên thủ lại sao?”
Quan Sơn liếc mắt nhìn hắn ta: “Lý Sinh, ngươi có thể đọ được trăm chiêu với Chân Võ Thần Quân mà không chết không?”
Nam tử tên là Lý Sinh kia trầm giọng đáp: “Hắn thật sự có thể đọ được trăm chiêu với Chân Võ Thần Quân mà không chết sao?”