Chương 2424. Vì một câu nói
Chương 2424. Vì một câu nói
Chương 2424: Vì một câu nói
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát, hắn đang định nói thì Hi Nhược ở một bên lại bảo: “Chúng ta có thể làm thế này, truyền tin tức ra, cứ nói khoáng mạch đột nhiên sản sinh ra hàng trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh!”
Quan Sơn nhíu mày: “Như vậy thì chắc chắn Đạo Chủng chi địa cũng biết tin mà tới!”
Hi Nhược gật đầu: “Đúng vậy, nhưng mà chắc chắn Diệp Huyền cũng sẽ tới!”
Quan Sơn nhìn Hi Nhược: “Hi Nhược cô nương thấy thế nào?”
Hi Nhược trầm giọng nói: “Theo ta biết thì Diệp Huyền vừa mới gia nhập Đạo Chủng chi địa, hơn nữa quan hệ giữa Đạo Chủng chi địa và hắn cũng không quá tốt. Sở dĩ La Hầu giữ hắn lại là bởi muốn lợi dụng hắn để đối phó với Đạo Đình chúng ta mà thôi!
Còn về Diệp Huyền với mấy người Phạm Thủy Thủy thì ta tin rằng, Phạm Thủy Thủy chắc chắn sẽ không vì Diệp Huyền mà liều chết với chúng ta. Diệp Huyền vừa mới tới đây, hắn không thể có tình cảm sâu đậm thân thiết với bọn họ được, cộng thêm thân phận đặc biệt của hắn nữa nên ta cho rằng bọn họ chắc chắn sẽ không liều mạng với chúng ta vì tên Diệp Huyền đó đâu!”
Quan Sơn nghĩ ngợi một hồi rồi nhìn Diệp Huyền: “Huyền huynh, ngươi thấy sao?”
Hi Nhược cũng nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền gật đầu: “Hi Nhược cô nương nói có lí lắm, cách này cũng được, nhưng mà Tạo Hóa Thần Tinh…”
Hi Nhược mỉm cười: “Câu cá đương nhiên cần phải có mồi rồi!”
Nói đoạn, nàng liếc nhìn mọi người: “Chư vị chắc cũng tích lũy được không ít, mỗi người góp năm viên Tạo Hóa Thần Tinh. Sau khi xong việc, năm viên Tạo Hóa Thần Tinh sẽ trả lại nguyên vẹn cho chư vị!”
Mọi người do dự một lát rồi lấy năm viên Tạo Hóa Thần Tinh ra.
Không lâu sau, cả đám đã góp được hơn năm trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh.
Không thể không nói, đây đúng là một món “vốn” lớn!
Hơn năm trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh xuất hiện, một luồng linh khí cực kì tinh khiết đột nhiên lan tràn khắp không gian.
Diệp Huyền liếc nhìn đống Tạo Hóa Thần Tinh, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, Quan Sơn đột nhiên nói: “Tới khoáng mạch!”
Rất nhanh sau đó, mọi người bèn biến mất.
Một lúc sau, bọn họ tới lưng chừng núi. Trên đường đi, Diệp Huyền được biết tạo hóa khoáng mạch kéo dài cả tám trăm dặm, bốn trăm dặm trước là do Đạo Chủng chi địa quản lí, bốn trăm dặm sau là do Đạo Đình quản lí!
Mỗi năm tạo hóa khoáng mạch đều sản sinh ra khoảng mấy nghìn viên Tạo Hóa Thần Tinh. Con số này thực ra cũng không ít, thế nhưng để chia ra thì mỗi người cũng chẳng được bao nhiêu! Phải biết rằng một khoáng mạch một năm chỉ sản sinh được vài nghìn viên Tạo Hóa Thần Tinh, mà mấy nghìn viên này còn phải chia đôi cho Đạo Đình và Đạo Chủng chi địa!
Quan Sơn đặt hơn năm trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh vào trong một sơn động. Chỉ trong chớp mắt, sơn động đó đã tràn ngập linh khí. Ở nơi này mà tu luyện thì nhanh hơn bên ngoài không biết bao nhiêu lần!
Khoảnh khắc ấy, cuối cùng Diệp Huyền cũng hiểu tại sao Đạo Chủng chi địa và Đạo Đình lại tranh chấp Lưỡng Giới Thiên rồi!
Cường giả là nòng cốt, song thực chất Tạo Hóa Thần Tinh mới là nòng cốt thật sự!
Bởi lẽ Tạo Hóa Thần Tinh có thể bồi dưỡng ra cường giả!
Lúc này, một nam tử đột nhiên nói: “Mấy người Phạm Thủy Thủy đến rồi! Ở ngay bên ngoài!”
Quan Sơn khẽ nói: “Đến nhanh thật đấy!”
Nói đoạn, hắn ta bèn liếc nhìn mọi người: “Chúng ta phải ra ngoài thôi, chỉ để lại một người ở đây, bởi vì tất cả chúng ta mà ở đây thì Diệp Huyền sẽ không xuất hiện! Thế nên…”
Cuối cùng, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Huyền huynh, ngươi ở lại trấn thủ thần tinh. Nếu Diệp Huyền xuất hiện thì ngươi phải lập tức thông báo cho chúng ta. Nếu hắn không xuất hiện thì ngươi cất thần tinh đi.”
Lúc này, Hi Nhược đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng lên tiếng: “Hay là thế này đi, để Hi Nhược cô nương ở lại với ta, thực lực của tên Diệp Huyền kia mạnh như vậy, một mình ta ở đây cũng không đủ tự tin đối phó được với hắn đâu! Nếu như Hi Nhược cô nương cũng ở đây thì dù Diệp Huyền xuất hiện, hắn cũng không thể giết ta và Hi Nhược cô nương trong chớp mắt được!”
Quan Sơn nghĩ ngợi một hồi rồi gật đầu: “Được! Hai người các ngươi cẩn thận! Nếu như ta ở bên ngoài không nhìn thấy Diệp Huyền sẽ lập tức thông báo cho các ngươi. Hai người các ngươi bắt buộc phải chuẩn bị thông báo cho bọn ta mọi lúc! Nếu ta phát hiện ra Diệp Huyền cũng sẽ thông báo cho các ngươi, tới khi đó các ngươi cất thần tinh đi nhé!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu!”
Rất nhanh sau đó, mấy người Quan Sơn bèn rời đi.
Bên trong sơn động chỉ còn lại Diệp Huyền và Hi Nhược cùng một đống thần tinh tỏa ra linh khí nồng đậm.
Lúc này, Hi Nhược bỗng nhiên nhìn Diệp Huyền, nàng cứ nhìn chằm chằm vào hắn: “Huyền huynh, tại sao ngươi lại đeo mặt nạ vậy?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Đẹp trai quá, sợ nữ tử nhìn thấy lại làm lỡ cả đời!”
Hi Nhược: “…”
Bên trong sơn động, vẻ mặt Hi Nhược có hơi kì lạ.
Quá đẹp trai?
Nàng quan sát Diệp Huyền rồi mỉm cười: “Huyền huynh, ngươi nói xem Diệp Huyền liệu có xuất hiện hay không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta cũng không biết! Có điều, chắc hắn sẽ không từ chối mấy trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh như thế này đâu!”
Hi Nhược gật đầu: “Đúng vậy!”
Nói đoạn, nàng bèn quay đầu nhìn ra bên ngoài sơn động: “Huyền huynh, ta ra ngoài xem một lát, ngươi cứ ở lại đây.”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Nhiều Thần Tinh thế này, một mình ta canh giữ thì hơi lo!”
Hi Nhược mỉm cười: “Huyền huynh yên tâm, nếu Diệp Huyền xuất hiện thì ngươi lập tức thông báo cho ta, chỉ trong chốc lát thôi là chúng ta có thể xuất hiện tại đây!”
Nói đoạn, nàng bèn bước ra ngoài sơn động.
Thế nhưng đúng lúc đó, một thanh kiếm bỗng đè trước trán nàng!
Diệp Huyền ra tay rồi!
Hi Nhược chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Diệp Huyền mỉm cười: “Hi Nhược cô nương phát hiện ra ta từ lúc nào thế?”
Hi Nhược mở mắt, nhìn Diệp Huyền xuất hiện trước mặt mình: “Từ lúc ngươi nói câu nói ấy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Câu nào?”
Hi Nhược đáp: “Quá đẹp trai, sợ nữ tử nhìn cái là lầm lỡ cả đời!”