Chương 2427. Không bao giờ
Chương 2427. Không bao giờ
Chương 2427: Không bao giờ
Đạo Chủng thành, trong một tòa đại điện chỉ có hai người, đó chính là A Khổ Vương và La Hầu.
A Khổ Vương khẽ nói: “Phạm Thủy Thủy nói Diệp Huyền tính kế bọn họ!”
La Hầu lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ hắn ta không biết tính kế lại?”
A Khổ Vương nhìn đối phương: “Ngươi định làm thế nào?”
La Hầu khẽ nói: “Diệp Huyền là một ‘hòn đá mài’, ‘hòn đá mài’ với những thiên tài của Đạo Đình, cũng là ‘hòn đá mài’ với thiên tài của Đạo Chủng chi địa chúng ta. Ngươi truyền lệnh cho Phạm Thủy Thủy, cứ nói chúng ta không quản chuyện của Diệp Huyền nữa, hắn muốn làm thế nào thì làm!”
A Khổ Vương có hơi lo lắng: “Chuyện này…”
La Hầu nhìn hắn ta: “Ngươi biết lần đầu tiên gặp Diệp Huyền ta đã nghĩ gì không?”
A Khổ Vương nói: “Ngươi cứ nói thẳng!”
La Hầu đứng dậy bước đi đến cửa đại điện, hắn ta nhìn bầu trời, khẽ nói: “Đầu tiên nói về thực lực của người này. Hắn còn trẻ tuổi như vậy mà kiếm đạo đã có thể đạt đến ‘Biến’, hơn nữa còn có bốn loại vực, như thế thì hắn phải đáng sợ đến mức nào chứ? Điều quan trọng nhất là người này dám làm dám chịu, vẻ độc ác trên người hắn khiến ta nhớ đến một người!”
A Khổ Vương nhíu mày: “Vô Thiên?”
La Hầu gật đầu, ánh mắt hiện vẻ phức tạp: “Vẻ độc ác trên người hắn quá giống với Vô Thiên!”
A Khổ Vương trầm mặc.
Vô Thiên!
Hắn ta là một trong tứ đại vương của Đạo Chủng chi địa. Với Vô Thiên, đừng nói là La Hầu, đến cả thượng chủ cũng phải đau đầu!
Bởi lẽ hắn ta thực sự vô pháp vô thiên!
Lúc này, La Hầu lại nói: “Lúc loạn thế không độc ác thì không thể sống được! Người này không những độc ác mà còn sát phạt rất quả quyết! Điều đáng sợ nhất là trí thông minh của hắn. Hắn giỏi mượn thế, hành sự cẩn thận, một chút cũng không ngông cuồng. Về điểm này thì Vô Thiên không bằng hắn.”
A Khổ Vương trầm giọng nói: “Mấy người Phạm Thủy Thủy có thể đối phó được hắn không?”
La Hầu khẽ nói: “Phạm Thủy Thủy có hai lựa chọn, một là kết giao với Diệp Huyền, làm bạn với hắn. Như vậy thì chiến trường Luyện Ngục sẽ trở thành địa bàn của Đạo Chủng chi địa chúng ta. Thứ hai, hắn ta có thể không quan tâm đến Diệp Huyền, cứ để Diệp Huyền đấu với mấy người Quan Sơn, sau đó làm ngư ông đắc lợi. Như vậy thì chiến trường Luyện Ngục vẫn là địa bàn của Đạo Chủng chi địa của chúng ta.”
A Khổ Vương khẽ nói: “Còn một lựa chọn thứ ba nữa! Đó chính là đối địch với Diệp Huyền!”
La Hầu gật đầu: “Mặc dù Diệp Huyền và thần nữ đã thành thân, thế nhưng Đạo Chủng chi địa chúng ta không hề coi hắn là người của mình, nhất là mấy người Phạm Thủy Thủy. Bọn họ nào có chấp nhận Diệp Huyền dễ thế. Theo bọn họ, Diệp Huyền là người ngoài, hơn nữa người ngoài này còn có thể uy hiếp đến địa vị của bọn họ!”
A Khổ Vương thở dài một hơi.
Sự tồn tại của Diệp Huyền chắc chắn sẽ khiến Phạm Thủy Thủy cảm nhận được nguy hiểm, bởi lẽ hắn ta sợ Diệp Huyền sẽ cướp đi vị trí của hắn ta!
Phải biết rằng hiện giờ thế hệ trẻ của Đạo Chủng chi địa chính là Phạm Thủy Thủy hắn ta.
Thế nhưng sau khi Diệp Huyền tới, vị trí này có hơi lung lay rồi!
A Khổ Vương nói: “Nếu hắn ta thực sự nghĩ như vậy…”
La Hầu chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Xem hắn ta chọn thế nào!”
A Khổ Vương trầm giọng nói: “Ngươi có từng nghĩ đến Diệp Huyền của mai sau không?”
Thực ra hắn ta cũng thấy hơi lo lắng!
Hiện giờ Diệp Huyền vẫn chưa thể uy hiếp đến bọn họ, thế nhưng sau này thì chưa chắc!
Hắn không những có thực lực mạnh mà trí thông minh cũng yêu nghiệt đến đáng sợ.
La Hầu mỉm cười: “Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì, nhưng ngươi có từng nghĩ đến việc Diệp Huyền càng mạnh thì ai sẽ là ngươi lo lắng nhất không?”
A Khổ Vương nói: “Đạo Đình!”
La Hầu gật đầu: “Đạo Đình còn lo lắng hơn chúng ta! Để Diệp Huyền trở thành một thanh kiếm sắc nhọn đấu với Đạo Đình cũng không có gì là không tốt cả…”
…
Chiến trường Luyện Ngục.
Mấy người Quan Sơn trở lại sơn động, lúc này vết thương của Diệp Huyền đã hồi phục được hai, ba phần.
Sắc mặt mấy người Quan Sơn không hề tốt một chút nào. Lần này không những tổn hại mất hơn hai mươi người mà còn mất cả hơn năm trăm viên Tạo Hóa Thần Tinh!
Đúng là lỗ lớn!
Hình như nhớ ra điều gì đó, Quan Sơn nhìn Diệp Huyền: “Huyền huynh, ngươi và Diệp Huyền đã giao thủ, kiếm của hắn thực sự đáng sợ như vậy sao?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi trầm giọng nói: “Hiện giờ nhớ lại ta phát hiện ra một chuyện, đó chính là Diệp Huyền đã đánh úp! Nếu hắn không đánh úp thì Hi Nhược cô nương không thể bị hắn miểu sát và ta cũng không đến nỗi trọng thương thế này!”
Quan Sơn híp mắt lại: “Đánh úp?”
Diệp Huyền gật đầu: “Hắn ẩn náu bên trong sơn động, khi đó ta và Hi Nhược cô nương đều không đề phòng, thế nên…”
Quan Âm khẽ nhắm hai mắt lại.
Nếu như là đánh úp mà lại không phòng bị thì hắn ta cũng có thể miểu sát Hi Nhược!
Dù sao cũng là đánh úp mà!
Nghĩ như vậy, trong lòng Quan Sơn thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Phải biết rằng nếu như Diệp Huyền thực sự có thể miểu sát Hi Nhược dưới tình thế giao thủ trực tiếp thù thực lực của hắn thực sự quá kinh khủng!
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh đột nhiên trầm giọng nói: “Xem ra Đạo Chủng chi địa đã liên thủ với Diệp Huyền, hiện giờ tình cảnh của chúng ta không ổn một chút nào!”
Nghe vậy, sắc mặt mấy người Quan Sơn lập tức trở nên nghiêm trọng.
Diệp Huyền đã gia nhập Đạo Chủng chi địa, điều này khác gì hổ mọc thêm cánh?
Bên trong sơn động, mọi người rơi vào trầm mặc.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngồi dậy, hắn gằn giọng nói: “Chư vị, Đạo Chủng chi địa và Diệp Huyền chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nếu đã như vậy thì chi bằng chúng ta liều mạng với bọn họ luôn!”
Nghe vậy, mọi người đều nhìn hắn.
Quan Sơn trầm giọng nói: “Liều mạng?”
Diệp Huyền gật đầu: “Quan Sơn huynh, ngươi thử nghĩ mà xem, hiện giờ Đạo Chủng chi địa đã có Diệp Huyền, ngươi nói xem bọn họ sẽ bỏ qua cho chúng ta không?
Không bao giờ!