Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 738 - Chương 2428. Lão Tử Không Biết

Chương 2428. Lão tử không biết Chương 2428. Lão tử không biết

Chương 2428: Lão tử không biết

Đạo Chủng chi địa chắc chắn sẽ liên thủ với Diệp Huyền để hủy diệt hoàn toàn chúng ta, sau đó độc chiếm khoáng mạch! Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ mấy người Phạm Thủy Thủy chắc chắn đang bàn cách để trừ khử chúng ta!”

Sắc mặt Quan Sơn khó coi vô cùng.

Lúc này, một nam tử đột nhiên lên tiếng: “Huyền huynh, thế theo ngươi chúng ta phải liều mạng với bọn họ kiểu gì đây?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Dù sao thì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nếu đã như vậy thì tại sao chúng ta không ra tay trước để chiếm ưu thế?”

Quan Sơn trầm mặc.

Liều chết ư?

Mặc dù Đạo Đình và Đạo Chủng chi địa vẫn luôn tranh đấu nhưng mà liều chết thì hiếm khi xảy ra lắm.

Mục đích chủ yếu của mọi người là rèn luyện và Tạo Hóa Thần Tinh, còn liều mạng? Mặc dù sẽ phải liều mạng thôi nhưng mà rất hiếm khi.

Có thể nói, hiện giờ chiến trường Luyện Ngục đã không còn giống như trước kia nữa, nó đã hòa hợp hơn ngày xưa một trước!

Trước kia nơi này thực sự lấy mạng ra để đánh, mà hiện giờ hai bên đều thầm mặc định khoáng mạch các ngươi một nửa, chúng ta một nửa, mọi người đều phát triển trong hòa bình.

Thế nên Diệp Huyền nói đến liều chết là Quan Sơn do dự ngay!

Thấy hắn ta do dự, Diệp Huyền bèn nói: “Chúng ta không ra tay thì bọn họ sẽ cũng sẽ ra tay thôi!”

Quan Sơn siết chặt hai tay lại.

Lúc này, Diệp Huyền lại tiếp tục nói: “Chúng ta có thể làm thế này, bảo Phạm Thủy Thủy giao Diệp Huyền ra, bởi vì Diệp Huyền đã giết Hi Nhược cô nương của chúng ta. Nếu Phạm Thủy Thủy không muốn quản chuyện này thì chúng ta chỉ nhằm vào Diệp Huyền thôi!”

Quan Sơn nhìn hắn: “Nếu hắn ta quản thì sao?”

Diệp Huyền đột nhiên phẫn nộ nói: “Diệp Huyền đã giết người của chúng ta, còn cướp Tạo Hóa Thần Tinh của chúng ta! Chẳng lẽ chỉ bởi Phạm Thủy Thủy quản chuyện này mà chúng ta sợ sao?

Quan Sơn huynh, ngươi nghĩ kĩ mà xem, dù chúng ta sợ thì Diệp Huyền và Phạm Thủy Thủy có tha cho chúng ta không?

Không! Bọn họ sẽ không! Bọn họ sẽ chỉ càng điên cuồng báo thù chúng ta thôi! Bây giờ chúng ta không ra tay thì sẽ đánh lỡ mất cơ hội. Đợi đến lúc bọn họ ra tay thì chúng ta sẽ rơi vào thế bị động!”

Quan Sơn trầm mặc.

Diệp Huyền lại nói: “Quan Sơn huynh, các ngươi cũng biết đấy, Diệp Huyền rất âm hiểm, nếu hắn cứ trốn mãi trong bóng tối giở trò thì chúng ta không đề phòng được đâu! Nếu đã vậy thì chi bằng chúng ta liều mạng với hắn luôn! Ta không tin Đạo Chủng chi địa sẽ khăng khăng bảo vệ Diệp Huyền. Mà dù bọn họ có khăng khăng bảo vệ Diệp Huyền thì cũng chẳng sao, giao thủ trực tiếp, chúng ta vẫn có phần thắng. Thế nhưng nếu cứ tiếp tục ở trong thế bị động thì chúng ta coi như xong!”

Một nam tử đột nhiên: “Huyền huynh nói chí phải, nếu chúng ta không chủ động ra tay thì sẽ mãi mãi ở thế bị động. Điều này bất lợi với chúng ta vô cùng! Nếu đã thế thì chi bằng chúng ta đi liều mạng với bọn họ luôn! Nếu Phạm Thủy Thủy không quan tâm đến Diệp Huyền thì chúng ta cứ nhắm vào Diệp Huyền. Còn nếu bọn họ khăng khăng muốn nhúng tay vào chuyện này thì mẹ kiếp, chúng ta liều mạng với bọn họ luôn!”

Lại một nam tử nữa nói: “Đúng vậy, không thể cứ bị động mãi thế được, liều mạng với bọn họ luôn!”

Rất nhanh sau đó, mọi người bèn nhìn về phía Quan Sơn.

Quan Sơn trầm mặc một hồi rồi nói: “Được, vậy thì liều mạng với bọn họ! Đi thôi!”

Nói đoạn, hắn ta bèn dẫn mọi người rời đi.

Lúc này, Diệp Huyền đứng lên.

Quan Sơn nhìn hắn: “Huyền huynh, ngươi cũng muốn đi sao?”

Diệp Huyền gằn giọng nói: “Lúc này sao có thể thiếu ta được? Ta phải đồng sinh cộng tử với chư vị, Diệp Hu…”

Nói đến đây, hắn bỗng im bặt.

Mẹ kiếp, diễn sâu quá, suýt chút nữa thì nói tên thật ra luôn rồi!

Rất nhanh sau đó, mọi người bèn đi tìm Phạm Thủy Thủy.

Giết Diệp Huyền!

Diệp Huyền cũng ở trong đám người này, hắn vẫn luôn âm thầm quan sát Quan Sơn. Từ lúc ra khỏi sơn động, vẻ mặt của Quan Sơn rất bình tĩnh, không biết hắn ta đang nghĩ gì.

Từ trước đến nay Diệp Huyền không hề cho rằng mình rất thông minh, cho rằng hắn có thể chơi đùa người khác trong lòng bàn tay.

Trước đó bị Hi Nhược vạch trần càng khiến hắn hành sự cẩn trọng hơn!

Mà mặc dù Quan Sơn ít nói nhưng chắc chắn hắn ta không phải kẻ ngốc.

Nếu đối phương là một kẻ ngốc thì hoàn toàn không thể sinh tồn ở nơi này lâu như vậy. Có điều cũng may, người biết rõ Diệp Huyền nhất là Hi Nhược đã chết. Nếu Quan Sơn cũng điều tra hắn như Hi Nhược thì e là hiện giờ hắn đã bại lộ rồi!

Rất nhanh sau đó, mọi người đã tới một sơn cốc. Đây là căn cứ địa của mấy người Phạm Thủy Thủy!

Mấy người Quan Sơn vừa mới đến thì Phạm Thủy Thủy đã đưa các thiên tài của Đạo Chủng chi địa xuất hiện trước mặt bọn họ.

Phạm Thủy Thủy lạnh lùng nói: “Quan Sơn, ngươi thực sự ngu xuẩn vậy sao?”

Quan Sơn nhìn hắn ta: “Diệp Huyền đâu?”

Phạm Thủy Thủy phẫn nộ nói: “Lão tử không biết!”

Quan Sơn nhíu mày: “Ngươi không biết?”

Phạm Thủy Thủy trầm giọng nói: “Quan Sơn, mặc dù tên Diệp Huyền đã tới Luyện Ngục chi địa nhưng hắn không hề ở chỗ chúng ta! Trước đó ta nói mình biết tung tích của Diệp Huyền là để dụ ngươi thôi. Còn về hiện giờ Diệp Huyền ở đâu thì ta thực sự không biết!”

Quan Âm trầm mặc.

Phạm Thủy Thủy lại nói: “Nếu như các ngươi tìm được hắn thì ta bảo đảm với các ngươi rằng Đạo Chủng chi địa chúng ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào!”

Quan Sơn khẽ nhắm hai mắt lại, không biết đang nghĩ gì.

Phạm Thủy Thủy lại nói: “Quan Sơn, Diệp Huyền không hề đơn giản. Hắn đã giết người, đoạt mất Thần Tinh lại còn giá họa cho Đạo Chủng chi địa. Mục đích của hắn rất đơn giản, đó chính là muốn hai bên chúng ta liều chết với nhau. Ngươi nghĩ mà xem, nếu hai bên chúng ta liều chết với nhau thì khi đó, hắn lại xuất hiện…”

Đúng lúc đó, Diệp Huyền ở phía không xa bỗng đứng lên: “Phạm Thủy Thủy, ngươi đang nói đùa đấy à?”

Phạm Thủy Thủy nhìn hắn: “Sao?”

Diệp Huyền nở nụ cười lạnh lùng: “Phạm Thủy Thủy, Diệp Huyền có phải là người Đạo Chủng chi địa các ngươi không?”

Phạm Thủy Thủy nhìn hắn: “Ngươi muốn nói gì?”
Bình Luận (0)
Comment