Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 760 - Chương 2450. Vô Địch

Chương 2450. Vô địch Chương 2450. Vô địch

Chương 2450: Vô địch

Để kiểm soát hai loại sức mạnh này, Diệp Huyền bắt đầu dùng Kiếm Vực của mình để trấn áp. Tuy nhiên, hắn nhận ra dù là Kiếm Vực cũng khó có thể trấn áp hai loại sức mạnh này, thế nên hắn lại dùng cả Tử Vực và Huyết Vực!

Dưới sự trấn áp của ba loại vực, hắn bắt đầu dần dần khống chế được sức mạnh của Đạo Quyền và sức mạnh kiếm đạo của mình!

Đạo Quyền!

Bên trong một quyền ẩn chứa đại đạo.

Mà sau khi sức mạnh này dung hợp với kiếm, kiếm của Diệp Huyền đương nhiên đã trở thành đạo kiếm, trong kiếm ẩn chứa đại đạo.

Bên trong đại điện, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại. Trong ba loại vực của hắn, một luồng sức mạnh cực lớn không ngừng cuộn trào.

Cũng may có ba loại vực trấn áp, bằng không tòa đại điện này đã hóa thành tro bụi rồi.

Cứ thế, Diệp Huyền bắt đầu chầm chậm thử khống chế hai loại sức mạnh…



Lưỡng Giới Uyên.

Mặc dù bị Diệp Huyền cướp mất hai cực phẩm linh mạch, đã thế còn cướp mất hơn hai mượn vạn Tạo Hóa Thần Tinh, thế nhưng Đạo Đình vẫn không hề có hành động báo thù.

Bên ngoài Lưỡng Giới Uyên, trong một tòa thiên cung, Bạch Đế Tử ngồi trên ghế, trầm tư không lên tiếng.

Ở bên cạnh hắn ta là Chân Võ Thần Quân.

Bọn họ đã biết chuyện ở Lưỡng Giới Uyên từ lâu.

Lúc này, Chân Võ Thần Quân đột nhiên nói: “Còn đợi sao?”

Bạch Đế Tử mở mắt nhìn ra phía bên ngoài, khẽ nói: “Đợi!”

Chân Võ Thần Quân nhìn hắn ta: “Ngươi đang đợi gì?”

Thực ra hắn ta và Bạch Bào đều đã chuẩn bị để ra tay, bọn họ sẽ bất chấp tất cả để giết Diệp Huyền.

Bọn họ không muốn thấy Diệp Huyền đạt tới Ngự Đạo cảnh!

Một khi Diệp Huyền đạt tới Ngự Đạo cảnh thì muốn giết hắn sẽ rất khó!

Có điều kế hoạch này của hắn ta và Bạch Bào đã bị Bạch Đế Tử ngăn lại!

Bạch Bào cũng chọn cách tôn trọng sự kiên trì của Bạch Đế Tử.

Bạch Đế Tử đứng dậy bước về phía cửa đại điện, hắn ta khẽ nói: “Thiên Lý và Thần Phong chắc cũng sắp tìm được rồi!”

Nghe vậy, Chân Võ Thần Quân bèn hiểu ngay.

Nữ tử váy trắng!

Trước đó Bạch Đế Tử có nói đã phái người đi tìm nữ tử váy trắng!

Chân Võ Thần Quân đột nhiên nói: “Tìm được thì thế nào?”

Bạch Đế Tử khẽ nói: “Chân Võ, ta biết ngươi lo lắng điều gì, thế nhưng thứ lỗi ta nói thẳng, Đạo Đình chúng ta sao lại rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay? Là bởi trước đó chúng ta đã đánh giá thấp Mộ Niệm Niệm! Ta không muốn đánh giá thấp bất cứ ai! Nhất là nữ tử váy trắng! Không tìm được nàng ta thì trong lòng ta bất an vô cùng!”

Chân Võ trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi nói xem, nữ tử váy trắng này liệu có mạnh hơn cả Mộ Niệm Niệm không?”

Bạch Đế Tử chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Trên lý thuyết thì chắc là không… Ta không tin trên thế giới này lại có nữ nhân mạnh hơn cả Mộ Niệm Niệm… Dù có thì cũng không thể đen đủi đến mức để chúng ta gặp được!”

Kiểu người như Mộ Niệm Niệm đã là linh rồi!

Chẳng lẽ còn có nữ nhân mạnh hơn cả nàng ư?

Có đánh chết Bạch Đế Tử cũng không tin!

Chân Võ Thần Quân đang định nói gì đó thì lúc này, Bạch Đế Tử bỗng nhiên mở mắt: “Bọn họ tìm được nàng ta rồi!”



Ở một tinh không xa xôi nào đó, hai nam tử trung niên đang chạy như bay trong tinh không.

Một nam tử trong đó hưng phấn nói: “Thần Phong, ta đã cảm nhận được khí tức của nàng ta! Nhanh thôi là có thể thấy nàng ta rồi!”

Nam tử tên Thần Phong cũng hưng phấn nói: “Một tháng truy lùng không ngừng nghỉ, cuối cùng chúng ta cũng tìm được rồi!”

Hắn ta vừa dứt lời thì tốc độ của hai người cũng tăng nhanh chóng…

Ở một tinh không nào đó, bầu trời ở đây cao cao, tinh quang dày đặc giao nhau, liếc mắt nhìn nơi đây như một bức họa, khiến người ta mãn nhãn.

Tinh không rất đẹp, nhưng cũng khiến người ta sợ hãi.

Bởi vì nó thần bí!

Tinh không này không có điểm kết thúc, cũng không ai biết được tinh không này có những gì.

Ở một nơi nào đó trên tinh không, một nữ tử cầm kiếm chầm chậm bước đi.

Nữ tử này mặc váy trắng không nhiễm một hại bụt trần. Nàng cứ đi chầm chậm như một kẻ độc hành vậy.

Không ai biết mục đích của nàng là nơi nào!

Đến cả nàng cũng không biết!

Có điều, nàng không hoang mang một chút nào.

Khi một người quan tâm đến một người nào đó thì sinh mệnh của người đó mới có ý nghĩa.

Trường sinh?

Từ trước đến nay nàng chưa từng nghĩ đến việc trường sinh. Năm xưa, sinh mệnh dài dằng dặc cũng chỉ mang lại sự cô độc cho nàng.

Vô địch?

Nàng đã vô địch lâu lắm rồi!

Còn về vũ trụ vô cùng vô tận này hay võ đạo vô tận, nàng chẳng tò mò một chút nào.

Nàng không thể sáng tạo ra vũ trụ vô cùng vô tận, thế nhưng lại có thể hủy diệt nó. Vũ trụ có mạnh đến mức nào đi chăng nữa thì không không đỡ nổi một đường kiếm của nàng.

Còn về võ đạo, nếu như võ đạo thực sự có điểm dừng thì liệu nó có ngăn được kiếm của nàng không?

Hiện giờ nàng chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là bước đến điểm dừng đó, giết người đó.

Tới khi ấy, có lẽ nàng sẽ dừng lại ngắm nhìn phong cảnh của thế giới này.

Thế nhưng hiện giờ trừ người đó ra thì mọi thứ đều là thừa thãi trong mắt nàng.

Đúng lúc đó, nữ tử váy trắng bèn dừng bước.

Ở phía trước mặt nàng không xa là một tòa kim tự tháp màu đen. Kim tự tháp màu đen này cao cả vạn trượng, đứng sừng sững giữa tinh không.

Trước tòa kim tự tháp này còn có một bức tượng nam tử. Nam tử này cầm trường mâu, ngẩng đầu nhìn tinh không.
Bình Luận (0)
Comment