Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 780 - Chương 2470. Ta Thấy Không Nguy Hiểm

Chương 2470. Ta thấy không nguy hiểm Chương 2470. Ta thấy không nguy hiểm

Chương 2470: Ta thấy không nguy hiểm

Diệp Huyền gật đầu rồi bước về phía chiến hạm. Lúc lại gần chiến hạm, hắn lại cảm nhận được một luồng khí tức cực mạnh!

Diệp Huyền dừng bước, trong lòng đầy vẻ phòng bị!

Khi hắn định rời đi thì tinh hạm bỗng nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, có tiếng bước chân vang lên bên trong chiến hạm.

Khóe miệng Diệp Huyền giật giật.

Có người!

Hắn liếc nhìn chiến hạm. Dưới ánh mắt của hắn, một lão giả bước ra từ bên trong chiến hạm. Lão giả này mặc trường bào màu xám khá rộng, trong tay cầm quải trượng. Khí tức trên người lão giả như có như không, cực kì quỷ dị!

Diệp Huyền nhìn lão giả mà không lên tiếng.

Còn lúc này, lão giả cũng đang nhìn hắn.

Một lúc sau, lão giả đột nhiên khàn khàn nói: “Tại sao ngươi không sợ những đường kiếm khí kia?”

Diệp Huyền giơ thanh kiếm trong tay lên: “Ta cũng là kiếm tu!”

Lão giả nhìn chằm chằm vào hắn: “Trình độ kiếm đạo của ngươi kém xa chủ nhân của kiếm khí này!”

Diệp Huyền nói: “Kiếm tu thiên hạ đều là người một nhà, người nhà mình ai lại đánh nhau!”

Lão giả khẽ chau mày: “Nói nhăng nói cuội gì vậy?”

Diệp Huyền: “…”

Lão giả nói: “Những đường kiếm khí kia không khiến ngươi bị thương! Ngươi và chủ nhân của kiếm tu này có quan hệ gì?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một hồi rồi nói: “Lần đầu tiên ta tới đây, ta cũng không biết tạo sao kiếm khí lại không làm ta bị thương!”

Lần này hắn không hề nói dối.

Đùa hả, nhỡ đâu chủ nhân kiếm khí này có thù hận với lão đầu này thì chẳng phải hắn tự tìm cái chết sao?

Lão giả nhìn Diệp Huyền, hắn ta không nói chuyện.

Diệp Huyền quan sát xung quanh rồi nói: “Tiền bối, nơi này là?”

Lão giả đáp: “Ám Giới!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối tới từ Ám Giới?”

Lão giả lắc đầu: “Ta từ bên ngoài tới Ám Giới!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Bên ngoài?”

Lão giả nhìn hắn mà không lên tiếng.

Diệp Huyền không khỏi ngạc nhiên.

Mẹ kiếp, lão đầu này định giết hắn!

Bởi vì hắn cảm nhận được sát khí!

Mặc dù sát ý của lão đầu này rất kín kẽ, song hắn vẫn phát hiện ra! Bởi vì hắn đã tự sát để đạt được Chứng Đạo nên vô cùng nhạy cảm với sát ý!

Bên trong tay áo rộng lớn của lão giả là bàn tay phải khẽ siết chặt lại.

Lúc này, Diệp Huyền bỗng nói: “Tiền bối, thực không dám giấu, ta tới tìm cha ta!”

Lão giả nhíu mày: “Cha ngươi?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, tiền bối à, ngươi có từng gặp hắn ta chưa?”

Lão giả nhìn hắn: “Chưa!”

Mẹ kiếp, ai biết cha ngươi là ai?

Lúc này, Diệp Huyền xòe tay ra, chỉ trong chớp mắt huyết dịch khắp người hắn bắt đầu sục sôi.

Huyết mạch chi lực!

Lúc thấy huyết mạch chi lực của hắn, sắc mặt lão giả bèn thay đổi!

Diệp Huyền nhìn lão giả: “Huyết mạch của cha ta giống y như ta, tiền bối gặp ai có huyết mạch như thế này chưa?”

Lão giả nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ mặt nghiêm trọng vô cùng.

Không thể không nói, lúc này trong lòng lão giả đang cực kì chấn động.

Đây là huyết mạch gì thế này?

Sao nó mạnh vậy?

Người trước mắt này rốt cuộc là ai?

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên thu lại huyết mạch chi lực của mình. Hắn chắp tay với lão giả và hỏi: “Không biết tiền bối đã từng gặp hay chưa?”

Lão giả trầm mặc một hồi rồi lắc đầu: “Chưa từng gặp!”

Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một lát rồi nói: “Tiểu hữu, huyết mạch chi lực của ngươi rất đặc biệt!”

Lúc này sát ý của lão giả đã không còn.

Cả đời hắn ta tu hành sợ nhất là điều gì?

Sợ nhất chính là kết ác nhân, kết nghiệt duyên!

Thế giới này quá nguy hiểm, hành sự ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận.

Nhất là một vài người không thể chọc vào được. Nếu chọc vào họ thì chẳng khác gì chọc phải tổ ong vò vẽ, đánh nhỏ xong thì lớn kéo tới, đánh lớn xong thì một đám lớn nữa lại tới…

Người trước mắt này vừa nhìn đã biết có chỗ dựa, hơn nữa còn không phải chỗ dựa bình thường thôi đâu!

Nếu giết hắn thì hậu họa khó lường!

Diệp Huyền mỉm cười nói: “Khí tức của tiền bối thâm sâu như biển, chắc là đã đạt tới Thành Đạo cảnh rồi nhỉ?”

Lão giả gật đầu.

Thành Đạo cảnh!

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Huyền bèn giật giật.

Mẹ kiếp, lão đầu này là cường giả Thành Đạo cảnh, chẳng trách hắn lại cảm nhận được nguy hiểm!

Ấy thế mà hắn lại gặp phải cường giả Thành Đạo cảnh!

Phải biết rằng, dù là Đạo Đình hay Đạo Chủng chi địa có gộp lại thì cũng chưa có đến bốn cường giả Thành Đạo cảnh!

Lúc này, lão giả đột nhiên nói: “Với thực lực của tiểu hữu thì không nên bước vào nơi này.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, rốt cuộc Ám Giới là một nơi như thế nào?”

Lão giả do dự một lát rồi nói: “Ngươi không biết mà còn dám tới…”

Diệp Huyền chớp mắt, đoạn nói: “Nơi này rất nguy hiểm sao?”

Lão giả nhìn hắn: “Chẳng lẽ không nguy hiểm?”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh và mỉm cười: “Cảm giác không nguy hiểm lắm!”

Lão giả cạn lời. Không nguy hiểm ư? Ban nãy lão tử suýt chút nữa đã giết ngươi đấy! Ngươi còn nói không nguy hiểm!

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Đại ca ta nói rồi! Người trẻ tuổi không sợ chết, phải trải nghiệm nhiều vào!”

Lão giả nhìn Diệp Huyền: “Đại ca ngươi?”

Diệp Huyền gật đầu, hắn lấy thanh kiếm trong đỉnh tháp ra: “Đây là kiếm đại ca cho ta!”

Là thanh kiếm của vị kiếm tu mặc trường bào màu trắng kia!

Thấy thanh kiếm của sư tổ Trích Tiên đảo, sắc mặt lão giả gần như lập tức trở nên nghiêm trọng.

Người càng mạnh khi trông thấy tam kiếm thì càng cảm nhận được sức mạnh của tam kiếm!
Bình Luận (0)
Comment