Chương 2471. Cứ như về nhà
Chương 2471. Cứ như về nhà
Chương 2471: Cứ như về nhà
Lão giả nhìn hắn: “Đây là… kiếm của đại ca ngươi?’
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Lão giả do dự rồi nói: “Tiểu hữu, ngươi…”
Không thể không nói, lúc này hắn ta kinh ngạc vô cùng.
Rốt cuộc người này là ai?
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Tiền bối, ngươi đi tiếp vào trong Ám Giới bao giờ chưa?”
Lão giả lắc đầu: “Ta chưa từng vào nơi sâu nhất, hỗn trọc chi khí ở đó là thứ mà người bình thường không chịu nổi đâu!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Tốt nhất là ngươi đừng đi, hỗn trọc chi khí ở nói đó mạnh lắm, ngươi không thể chống chọi được đâu!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta không đi!”
Lão giả chắp tay: “Tiểu hữu, ta còn có việc, cáo từ trước nhé!”
Rất rõ ràng, hắn ta muốn mời Diệp Huyền xuống khỏi chiến hạm!
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ngươi có biết lai lịch của kiếm khí này không?”
Lão giả lắc đầu: “Ta không biết, ta chỉ biết nơi đây đã từng xảy ra đại chiến.”
Nói đến đây, hình như hắn ta nghĩ ra điều gì đó nên lại nhìn Diệp Huyền: “Tiểu hữu, kiếm khí này không thể khiến ngươi bị thương sao?”
Diệp Huyền ngoác miệng cười rồi lấy một đường kiếm khí ra: “Kiếm khí này không đả thương ta, ta cũng không biết vì sao nữa!”
Nhìn kiếm khí trong tay Diệp Huyền, lão giả trầm mặc.
Kiếm khi này lại không hề phản kháng!
Thứ gì thế này?
Lão giả thấy hơi khó hiểu!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, ta mạo muội hỏi một câu, ngươi tới đây làm gì?”
Lão giả đap: “Làm một vài chuyện!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, thứ lỗi vãn bối lắm miệng, chắc ngươi không phải người của Đạo Đình hay Đạo Chủng chi địa đâu, đúng chứ?”
Lão giả gật đầu: “Không phải! Có điều, ta đã từng nghe nói đến hai thế lực này! Ngươi là người của Đạo Đình hay là Đạo Chủng chi địa?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta là người của Ngũ Duy vũ trụ, hiện giờ tạm thời liên minh với Đạo Chủng chi địa để đánh Đạo Đình!”
Lão giả nhíu mày: “Theo như ta được biết thì thực lực của Đạo Tổ Đạo Đình cũng rất được, còn phụ thân và đại ca ngươi chắc cũng không có áp lực gì khi giết hắn ta đâu!”
Diệp Huyền cười khổ: “Hết cách thôi, bọn họ muốn rèn giũa ta, để ta tự đối mặt với tất cả! Trừ lúc vạn bất đắc dĩ, bằng không bọn họ sẽ không ra tay đâu!”
Lão giả trầm mặc.
Có chỗ dựa cũng tốt, có thể tùy ý hành sự!
Lão giả thu hồi tâm tư, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Tiểu hữu, ta còn có việc, cáo từ đây!”
Diệp Huyền khẽ nở nụ cười: “Tiền bối, cáo từ!”
Nói đoạn, hắn bèn rời khỏi chiến hạm.
Lão giả chắp tay, đang định rời đi thì lúc này, hình như hắn ta lại nhớ đến điều gì đó. Lão giả do dự một lát rồi nói: “Tiểu hữu, phía trước có một di tích, ngày xưa nơi đó có một thế lực lâu đời. Lần này ta đến đây là vì di tích đó. Thế nhưng di tích cổ xưa đó có hơi đặc biệt, bên ngoài không những tràn ngập hỗn trọc chi khí mà còn có kiếm khí cực kì mạnh đan xen. Đến cả ta cũng không chịu nổi sức mạnh của những kiếm khí ấy.”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Tiểu hữu, ngươi có hứng thú thì tới xem một chút?”
Diệp Huyền chớp mắt, hắn không đáp lời.
Tại sao lão đầu này lại mời hắn tới nơi đó?
Có vẻ như lão giả biết được Diệp Huyền đang nghĩ gì, hắn ta bèn mỉm cười: “Ta không có ác ý với tiểu hữu, thực không dám giấu, mấy năm nay ta vẫn luôn ở bên ngoài điều tra một việc, đúng lúc điều tra được di tích đó. Thế nhưng kiếm khí ở nơi đó quá mạnh, kể cả ta cũng không chịu đựng nổi! Ta cũng định từ bỏ, nhưng sau khi gặp được tiểu hữu…”
Nghe vậy thì Diệp Huyền hiểu ngay!
Lão giả mỉm cười, nói: “Kiếm khí này không đả thương tiểu hữu, nếu như tiểu hữu vào di tích đó thì chắc không có vấn đề gì đâu!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lão giả lại bảo: “Tiểu hữu yên tâm, ta sẽ không lấy tiền tài trong đó, lần này ta tới chỉ là để điều tra một chuyện mà thôi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vậy sao được? Ta và tiền bối cùng đi, tiền tài phải chia đôi chứ!”
Lão giả khẽ mỉm cười: “Thực không dám giấu, lão phu cũng không phải tán tu, tiền tài đối với ta mà nói chỉ như phù du mà thôi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi mỉm cười: “Tiền bối, chúng ta đi thôi!”
Nói đoạn, hắn bèn ngồi tinh hạm của lão giả và tiếp tục đi về phía trước.
Không lâu sau, có một thạch môn xuất hiện trước tầm mắt của hắn.
Bên trên thạch môn ấy có hai chữ lớn: Kiếm Tông!
Kiếm Tông!
Lúc trông thấy hai chữ này, Diệp Huyền không khỏi sững sờ.
Kiếm Tông?
Với hắn mà nói, đến Kiếm Tông cứ như trở về nhà vậy!
Thân thiết vô cùng!
Kiếm Tông!
Ở xung quanh thạch môn là những luồng hỗn trọc chi khí bay lượn. Ngoài ra còn có một ít kiếm khí.
Những kiếm khí này vô cùng mạnh!
Lão giả nhìn thấy những đường kiếm khí kia thì vẻ nghiêm trọng trong mắt càng tăng lên.
Trước đó hắn ta đã tới đây một lần nhưng không dám đi vào!
Hỗn trọc chi khí còn đỡ, hắn ta có thể chống đỡ được, thế nhưng những đường kiếm khí kia thì mạnh đến mức có thể giết cả hắn ta. Nếu như chỉ là kiếm khí bình thường thôi thì hắn ta vẫn chống đỡ được, thế nhưng nơi này cực kì quỷ dị, hắn ta không muốn mạo hiểm.
Thực ra lúc đầu khi hắn ta tới đây, trong lòng đã ngạc nhiên vô cùng!
Rốt cuộc đây là kiếm khí của ai, sao trải qua cả vạn năm mà vẫn mạnh như vậy!
Lão giả thầm thở dài một hơi, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn!
Lúc này, Diệp Huyền bước về phía thạch môn, lão giả vội vàng nói: “Tiểu hữu, cẩn thận đấy!”
Diệp Huyền gật đầu rồi lại gần thạch môn. Mặc dù hắn có cân nhắc trong lòng song vẫn không dám lơ là!
Lúc cách thạch môn khoảng mười mấy trượng, kiếm khí bay xung quanh thạch môn bỗng nhiên dừng lại. Ngay sau đó, những đường kiếm khí ấy bỗng hóa thành từng đường kiếm quang rồi chém về phía Diệp Huyền!