Chương 2472. Giết ngươi cũng vậy thôi
Chương 2472. Giết ngươi cũng vậy thôi
Chương 2472: Giết ngươi cũng vậy thôi
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt lão giả lập tức thay đổi. Thế nhưng ngay sau đó, hắn ta lại sững sờ!
Bởi vì vô số đường kiếm khí đang dừng lại trước mặt Diệp Huyền!
Tất cả kiếm khí đều dừng lại trước mặt hắn!
Lão giả chớp mắt, kiếm khí thật sự không tấn công cái tên này sao?
Thấy kiếm khí dừng lại, Diệp Huyền cũng thở phào một hơi!
Những đường kiếm khí này mạnh vô cùng, nếu như thực sự nhắm vào hắn thì đúng là rắc rối to!
Bởi vì kiếm thể của hắn tạm thời vẫn chưa thể hấp thụ những đường kiếm khí này!
Không nghĩ ngợi gì nhiều, Diệp Huyền bèn thu hết kiếm khí lại.
Lúc này, lão giả kia bước tới bên cạnh Diệp Huyền rồi liếc nhìn hắn, sau đó kinh ngạc nói: “Tiểu hữu thật đúng là kì nhân!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, ngươi có cách ứng phó với hỗn trọc chi khí không?”
Lão giả gật đầu: “Hỗn trọc chi khí ở nơi này kém hơn rất nhiều so với bên trong Ám Giới, ta có thể đối phó được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế chúng ta vào thôi!”
Hai người bèn tiếp tục đi về phía trước. Dọc đường, lão giả khẽ phất tay phải, hỗn trọc chi khí bèn bị ngăn lại bởi một luồng sức mạnh thần bí.
Diệp Huyền liếc nhìn lão giả, thực lực của lão đầu này đúng là không phải mạnh bình thường thôi đâu!
Phía sau sơn môn là một vài tòa kiến trúc xưa cũ. Có điều, những tòa kiến trúc này đều cũ kĩ vô cùng, trong đó còn có một số tòa bị đổ nát, trở thành một đống bỏ đi!
Rất rõ ràng, nơi này từng xảy ra đại chiến!
Lúc này, hai người đã tới trước một tòa đại điện. Một nửa của đại điện đã bị phá hủy, chỉ còn lại một nửa, trông hoang tàn vô cùng.
Đúng lúc đó, lão giả bỗng nhiên lên tiếng: “Tiểu hữu cẩn thận!”
Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay phải. Một hắc ảnh bị đẩy lùi trước mặt Diệp Huyền!
Diệp Huyền siết chặt kiếm trong tay, hắn nhìn về phía hắc ảnh. Hắc ảnh tan đi, một nam tử trung niên dưới dạng hư ảnh xuất hiện!
Linh hồn thể!
Mặc dù chỉ là linh hồn thể song khí tức của đối phương lại mạnh vô cùng!
Trấn Hồn Kiếm bên trong cơ thể Diệp Huyền bắt đầu rục rịch!
Nam tử trung niên nhìn lão giả: “Thành Đạo!”
Lão giả chẳng tỏ vẻ gì cả nhưng sát ý trong mắt hắn ta lóe lên: “Một Ám Uyên âm hồn nhỏ bé mà cũng dám hỗn hào trước mặt bản tôn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn búng ngón tay, một luồng âm lãnh chi khí cuộn trào!
Ở phía xa xa, nam tử trung niên tái mặt, vội vàng đánh một chưởng.
Uỳnh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, nam tử trung niên liên tiếp lùi về phía sau cả trăm trượng!
Mà lão giả thì chẳng lùi một bước nào!
Diệp Huyền liếc nhìn lão giả, thực lực của lão giả này chắc chắn hơn cả mấy người La Hầu.
Thành Đạo cảnh!
Đúng là rất mạnh!
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm lão giả: “Ngươi biết ta tới từ Ám Uyên, ngươi là người của Cổ Thần Uyên!”
Lão giả đang định ra tay thì Diệp Huyền đột nhiên bật cười: “Tiền bối đợi đã!”
Lão giả nhìn hắn, Diệp Huyền nói: “Chắc tiền bối cũng rất muốn biết nơi đây đã từng xảy ra chuyện gì nhỉ?”
Lão giả trầm mặc hồi lâu rồi nhìn nam tử trung niên: “Nơi này đã xảy ra chuyện gì?”
Nam tử trung niên không đáp lời mà nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi là người của Kiếm Tông!”
Diệp Huyền chau mày: “Chỉ bởi vì ta là kiếm tu nên ngươi cho rằng ta là người của Kiếm Tông?”
Nam tử trung niên trầm mặc, không lên tiếng.
Diệp Huyền nhìn về phía lão giả: “Tiền bối, Ám Uyên là nơi nào? Là Ám Giới à?”
Lão giả lắc đầu: “Không phải, Ám Uyên là một nơi còn đáng sợ hơn cả Ám Giới!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn nam tử trung niên: “Các ngươi bị ai giết?”
Nam tử trung niên trầm giọng nói: “Một nữ tử!”
Nữ tử!
Lão giả nhíu mày: “Các ngươi đã chết bao nhiêu người?”
Nam tử trung niên siết chặt hai tay, vẻ mặt hung tợn: “Hơn ba mươi người!”
Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: “Hơn ba mươi cường giả Thành Đạo cảnh?”
Nam tử trung niên nhìn hắn: “Hai mươi cường giả Thành Đạo cảnh, mười tám cường giả Ngự Đạo cảnh đỉnh phong.”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn trầm mặc.
Trong lòng hắn chấn kinh vô cùng!
Đây là khái niệm gì?
Rốt cuộc Ám Uyên là một nơi như thế nào? Tại sao lại mạnh như vậy?
Lúc này, lão giả đột nhiên nói: “Các ngươi có hơn ba mươi người mà tất cả đều bị nữ nhân kia giết?”
Nam tử trung niên không quan tâm đến lão giả mà chỉ nhìn Diệp Huyền: “Kiếm khí của nàng ta lại không khiến ngươi bị thương, ngươi và nàng ta có quan hệ gì?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn có thể chắc chắn rằng chủ nhân của kiếm khí tuyệt đối không phải Thanh Nhi. Mà hiện giờ trong số những nữ nhân mà hắn quen biết thì chỉ có Thanh Nhi với Niệm tỷ là có kiếm khí mạnh như vậy!
Từ hai nữ nhân này ra thì hắn không quen nữ kiếm tu nào nữa!
Lúc này, nam tử trung niên lại nói: “Rốt cuộc ngươi và nàng ta có quan hệ gì?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Ngươi đoán xem!”
Lão giả: “…”
Nam tử trung niên sững sờ, sau đó trầm giọng nói: “Nàng ta giết rất nhiều người của chúng ta!”
Mí mắt Diệp Huyền giật giật: “Nàng ta giết chứ có phải ta giết đâu, liên quan gì đến ta?”
Nam tử trung niên nhìn hắn: “Nàng ta giết với ngươi giết thì có gì khác nhau?”
Diệp Huyền gân cổ lên cãi: “Ngươi có lộn không đấy? Nàng ta giết với ta giết có gì khác nhau? Các ngươi có bản lĩnh thì đi mà tìm nàng ta ấy!”
Nam tử trung niên chẳng tỏ vẻ gì cả: “Giết ngươi cũng vậy thôi!”