Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 796 - Chương 2486. Ta Muốn Nữa

Chương 2486. Ta muốn nữa Chương 2486. Ta muốn nữa

Chương 2486: Ta muốn nữa

Diệp Huyền nghe vậy bèn liếc nhìn. Ở phía không xa, một nam tử mập mạp đang đánh một tên ăn mày.

Tên ăn mày kia co rúm trên mặt đất, ôm chặt một thứ gì đó. Nam tử mập mạp đánh hắn ta mà hắn ta không kêu một tiếng nào.

Tên ăn mày để tóc rất dài, rối tung, còn bẩn nữa, hoàn toàn không nhìn rõ gương mặt hắn ta.

Nam tử mập mạp đạp lên người tên ăn mày, mắng nhiếc: “Dám ăn trộm đồ của ta này, ta khinh…”

Nói đoạn, hắn ta lại tiếp tục dùng thanh gỗ đánh người.

Đúng lúc đó, Diệp Huyền xuất hiện trước mặt nam tử béo kia. Trông thấy hắn, nam tử mập mạp lập tức sợ sệt, bởi lẽ nhìn cách ăn mặc của Diệp Huyền là biết hắn không phải người thường, đã thế hắn còn mang theo kiếm.

Diệp Huyền ngồi xổm xuống trước mặt tên ăn mày rồi khẽ vén mái tóc rối rung bẩn thỉu của tên ăn mày ra. Khi trông thấy tên ăn mày, hắn không khỏi sững sờ.

Là một tiểu nữ hài!

Có điều gương mặt của nàng rất bẩn, còn có vết thương.

Tiểu nữ hài rất sợ hãi, hai tay nàng ôm chặt thứ gì đó, cơ thể run rẩy: “Đừng… đánh… ta… đau….”

Diệp Huyền khẽ nói: “Ngươi tên là gì?”

Tiểu nữ hài liếc nhìn hắn, nàng khẽ cúi đầu, môi mấp máy song không nói nên lời!

Diệp Huyền dịu giọng nói: “Đừng sợ, ta không đánh ngươi!”

Tiểu nữ hài bèn hơi ngẩng đầu, nàng liếc nhìn Diệp Huyền, song ngay sau đó lại cúi đầu, nói như muỗi kêu: “Niệm… Niệm… Ta tên là Niệm Niệm…”

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức sững sờ, cả người hóa đá.

Trong lòng tiểu nữ hài là một con cá đang giãy giụa…

Tiểu nữ hài ôm chặt con cá, cả người nàng đều tỏ vẻ sợ hãi.

Niệm Niệm!

Diệp Huyền nhìn tiểu nữ hài trước mặt, cả người giống như là bị rút mất hồn vậy!

Niệm tỷ?

Ý nghĩ này lóe lên trong đầu hắn!

Nhưng tiểu nữ hài trước mặt khác hoàn toàn so với Niệm tỷ!

Nhưng hắn lại cảm thấy tiểu nữ hài này rất quen thuộc, đó là lý do tại sao hắn đã dừng lại vào lúc trước đó!

Lúc này, nam tử mập mạp đột nhiên nói: "Ngươi là ai!"

Vừa nói, hắn ta vừa cầm cây gậy gỗ không ngừng đập vào lòng bàn tay, giống như là đang đe dọa.

Diệp Huyền đang định lên tiếng thì tiểu nữ hài đột nhiên ôm lấy đầu gối của mình, vùi đầu vào đầu gối, nói với giọng run rẩy: "Đừng... đánh... ta... đau...”

Vẻ tàn nhẫn lóe lên trong mắt nam tử mập mạp, hắn ta định nắm lấy tóc của tiểu nữ hài thì một thanh kiếm đột nhiên đâm vào giữa lông mày của hắn ta!

Xoẹt!

Máu bắn tung tóe!

Sắc mặt của những người có mặt ở đó đều nhanh chóng thay đổi, tất cả họ đều lùi về sau.

Diệp Huyền phớt lờ bọn họ, hắn ngồi xổm xuống trước mặt tiểu nữ hài, khẽ nói: "Ngươi yên tâm, sẽ không có ai đánh ngươi đâu!"

Dường như tiểu nữ hài rất sợ hãi, cả người co rụt lại thành một dúm, nhưng nàng vẫn luôn cầm con cá trên tay, ngay cả khi bị đánh rất thậm tệ nhưng nàng vẫn không buông con cá xuống.

Thấy tiểu nữ hài vẫn còn rất sợ hãi, Diệp Huyền không hiểu sao lại có chút đau lòng, như đang nghĩ đến điều gì đó, lòng bàn tay hắn ấn nhẹ xuống đất, trong chốc lát, trên mặt đất lập tức xuất hiện một ngọn lửa!

Ngón trỏ của hắn cong lên nhẹ nhàng, một con cá ở trong cái thùng phía xa xa bay vào tay hắn, hắn thuần thục xử lý sạch sẽ con cá, sau đó bắt đầu nướng cá!

Một lúc sau, mùi cá nướng thoang thoảng ở trong sân.

Lúc này, tiểu nữ hài hơi ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy con cá nướng trong tay Diệp Huyền thì chớp mắt, nhưng lại nhanh chóng vùi đầu vào chân mình.

Rõ ràng là vẫn rất sợ hãi!

Diệp Huyền vội vàng lấy ra một ít gia vị cho vào cá nướng, chẳng mấy chốc, mùi cá nướng trở nên càng ngày càng thơm hơn!

Tiểu nữ hài thỉnh thoàng lại lén về phía nhìn con cá nướng.

Diệp Huyền đưa cá nướng cho Niệm Niệm, nhẹ giọng nói: "Nào, cái này là của ngươi!"

Tiểu nữ hài ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn Diệp Huyền rồi nuốt nước miếng, nhưng nàng không dám nhận.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, nói một cách nhẹ nhàng: "Đừng sợ, có ta ở đây thì sẽ không có ai dám đánh ngươi đâu!"

Tiểu nữ hài do dự một lát, sau đó chầm chậm vươn tay ra lấy cá nướng.

Diệp Huyền cố hết sức nở một nụ cười ôn hòa!

Hắn chưa bao giờ phải cẩn thận như vậy!

Tiểu nữ hài cầm lấy cá nướng, Diệp Huyền vội vàng buông tay, tiểu nữ hài nuốt nuốt nước bọt, nàng rất muốn ăn, Diệp Huyền thấy vậy mới vội vàng nói: "Cẩn thận bỏng đấy!"

Vừa nói, hắn vội vàng thổi vào con cá nướng.

Tiểu nữ hài nhìn hắn, sau đó cắn nhẹ một miếng, thịt cá đã vào miệng, nàng chớp mắt, sau đó cắn liên tiếp mấy miếng.

Diệp Huyền ở bên cạnh ngồi xổm xuống, hắn cứ nhìn tiểu nữ hài trước mặt như vậy.

Là Niệm tỷ sao?

Hắn không biết.

Nhưng hắn hy vọng là đúng!

Một lúc sau, tiểu nữ hài đã ăn hết con cá nướng.

Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi còn muốn ăn không?"

Tiểu nữ hài gật đầu.

Diệp Huyền lại tiếp tục bắt đầu nướng, một lúc sau, hắn đưa cá nướng cho tiểu nữ hài: "Đây!"

Tiểu nữ hài nhìn hắn, trong mắt đã không còn quá sợ hãi nữa!

Nàng nhận lấy con cá nướng, như nghĩ đến điều gì đó mà bèn xé một miếng thịt cá rồi đưa cho Diệp Huyền.

Tay nàng rất bẩn!

Diệp Huyền nhìn mà rất đau lòng, hắn cầm miếng thịt cá cho vào miệng, sau khi ăn xong, hắn chớp mắt, cười nói: "Ta muốn nữa!"
Bình Luận (0)
Comment