Chương 2490. Đừng sợ, có ta ở đây rồi!
Chương 2490. Đừng sợ, có ta ở đây rồi!
Chương 2490: Đừng sợ, có ta ở đây rồi!
Ngũ Duy vũ trụ.
Kiếm Điện, Quan Âm đưa tiểu nữ hài đi ra ngoài, lúc này, tiểu nữ hài đã có diện mạo mới, mái tóc được Quan Âm tết thành một bím tóc, trông rất dễ thương!
Ngoại hình của tiểu nữ hài hoàn toàn khác so với Niệm tỷ, nhưng Diệp Huyền biết nàng chính là Niệm tỷ.
Nhìn thấy Diệp Huyền, Niệm Niệm chạy đến bên cạnh nắm lấy cánh tay của hắn, nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn : "Ăn cá!"
Ăn cá!
Diệp Huyền cười lớn: "Đi, ta sẽ nướng cá cho ngươi!"
Nói xong, hắn kéo Niệm Niệm đi ra ngoài đại điện.
Trong đại điện, Quan Âm im lặng, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Đương nhiên sự trùng sinh của Niệm tỷ là một điều tuyệt vời đối với Ngũ Duy vũ trụ. Nhưng có một vấn đề chí mạng, đó là Niệm tỷ bây giờ đã mất đi trí nhớ và sức mạnh!
Lúc này, Đạo Đình sẽ cho Niệm tỷ thời gian sao?
Chắc chắn là không!
Đạo Đình nhất định sẽ giết chết Niệm tỷ bằng mọi giá!
Sau đó Ngũ Duy vũ trụ sẽ không còn yên bình nữa.
Diệp Huyền đưa Niệm Niệm đến một bờ sông, đây là nơi hắn và Mộ Niệm Niệm gặp nhau lần đầu, lúc đó hắn không biết nữ nhân này chính là Thiên Đạo của Ngũ Duy!
Lúc đó Thanh Nhi cũng có mặt!
Sau khi Diệp Huyền bắt được vài con cá dưới sông, hắn nhìn về phía Niệm Niệm, cười nói: "Ngươi thích con nào?"
Niệm Niệm chỉ vào con lớn nhất!
Diệp Huyền cười lớn, hắn xử lý sạch sẽ con cá một cách rất thuần thục, sau đó bắt đầu nhóm lửa nướng cá.
Niệm Niệm đi đến bên cạnh hắn rồi ngồi xuống, hai mắt dán chặt vào con cá nướng trước mặt.
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Niệm Niệm, sao ngươi lại ở trên đường?"
Niệm Niệm lắc đầu: "Ta không biết!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: "Ngươi không nhớ tại sao ngươi lại ở trên đường sao?"
Niệm Niệm gật đầu.
Diệp Huyền im lặng.
Ký ức cuối cùng trong đầu của Niệm Niệm chắc là ở trên con đường đó!
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng, Niệm Niệm dùng hai tay ôm lấy cánh tay hắn, khẽ nói: "Ta... ta có thể đi theo ngươi không?"
Diệp Huyền cười nói: "Đương nhiên có thể!"
Niệm Niệm nhìn hắn: "Thật sao?"
Diệp Huyền gật đầu: "Thật! Sau này ngày nào ta cũng sẽ nướng cá cho ngươi!"
Niệm Niệm nhìn hắn, khóe miệng khẽ giương lên.
Chẳng mấy chốc, cá đã được nướng chín!
Diệp Huyền nằm trên mặt đất và nhìn về phía chân trời.
Giờ phút này, hắn cảm thấy cuộc sống thật sự rất đẹp!
Niệm tỷ vẫn ở đây!
Giờ phút này, hắn cũng rất vui mừng vì ngay từ đầu mình đã không làm chuyện gì ngu xuẩn, mà chữa trị thật tốt cho Ngũ Duy vũ trụ!
Ngũ Duy vũ trụ bây giờ đã tốt hơn bao giờ hết, các sinh linh của Ngũ Duy vũ trụ cũng có sự đoàn kết nhất từ trước đến nay.
Sẽ hạnh phúc biết bao nếu Niệm tỷ lấy lại trí nhớ và nhìn thấy Ngũ Duy vũ trụ của hiện tại?
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cảm thấy có chút tự hào.
Lúc này, Niệm Niệm đột nhiên nói: "Nướng chín rồi!"
Nói xong, nàng nhặt con cá nướng lên, sau đó xé một miếng thịt cá đưa đến bên miệng Diệp Huyền: "Ăn đi!"
Diệp Huyền cười, sau đó cắn miếng thịt cá.
Niệm Niệm chớp mắt: "Có ngon không?"
Diệp Huyền gật đầu nói: "Đương nhiên là ngon rồi, ngươi cũng không nhìn xem là ai nướng cá!"
Niệm Niệm cười hi hi: "Kỳ cục!"
Diệp Huyền cười lớn.
Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện bên bờ sông.
Người đến là Bạch Đế Tử.
Diệp Huyền nhìn Bạch Đế Tử rồi tiếp tục ăn cá.
Niệm Niệm có chút đề phòng, nàng ôm chặt cánh tay hắn.
Bạch Đế Tử nhìn Niệm Niệm: "Đó là sai lầm của ta! Đáng lẽ ngay từ đầu ta nên phá hủy thân thể của ngươi!"
Ngũ Duy Thiên Đạo không phải nhân loại, nàng sinh ra là vì Ngũ Duy vũ trụ, chết đi cũng là vì Ngũ Duy vũ trụ, cuộc sống của nàng có quan hệ mật thiết với Ngũ Duy vũ trụ, Ngũ Duy vũ trụ không chết thì nàng có thể sinh ra là vì Ngũ Duy vũ trụ!
Đương nhiên điều quan trọng nhất là sức mạnh của nàng vẫn còn đó!
Thân thể của nàng cũng vẫn còn ở đó, mặc dù linh hồn của nàng đã bị phân tán trong trời đất nhưng vẫn chưa bị phá vỡ, Ngũ Duy vũ trụ đã ngưng tụ lại linh hồn của nàng!
Diệp Huyền quay đầu nhìn Niệm Niệm, cười nói: "Đừng sợ! Có ta ở đây!"
Niệm Niệm khẽ gật đầu, ôm chặt lấy cánh tay của hắn.
Bạch Đế Tử ở phía xa xa nhìn Diệp Huyền: "Diệp Huyền, giao nàng ta cho chúng ta, nếu không, Đạo Đình sẽ ngọc nát đá tan cùng với ngươi!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta, cười nói: "Cứ việc!"
Bên bờ sông, Bạch Đế Tử cứ nhìn Diệp Huyền như vậy.
Diệp Huyền cười nói: "Nếu Đạo Đình ngươi muốn ngọc nát đá tan, vậy thì Diệp Huyền ta luôn luôn sẵn sàng tiếp đón!"
Bạch Đế Tử cười nói: "Ngươi cho rằng Đạo Chủng Chi Địa sẽ giúp ngươi sao? Diệp Huyền, ngươi..."
Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía hắn ta: "Cút!"
Vừa dứt lời, hắn nhặt thanh kiếm bên cạnh chém ra một nhát.
Đồng tử của Bạch Đế Tử ở phía xa xa đột nhiên co rụt lại, hắn ta lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại thì hắn ta đã cách xa mấy vạn dặm rồi!
Bên bờ sông, Diệp Huyền lắc đầu, không phải hắn không muốn giết Bạch Đế Tử này mà là người này không dễ giết!
Người này có thể không giỏi đánh nhau, nhưng chạy trốn thì lại là hạng nhất!
Ngay khi chém ra phát kiếm này, Bạch Đế Tử này đã cách xa mấy vạn dặm rồi!
Kiếm khí không thể đuổi kịp!
Lúc này, Niệm Niệm bên cạnh hắnđột nhiên nói: "Hắn... tại sao hắn lại muốn giết ta?"
Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Niệm Niệm rồi cười nói: "Đừng sợ, có ta ở đây rồi!"
Niệm Niệm gật đầu, khẽ nói: "Được!"
Diệp Huyền kéo nàng đứng dậy rời đi.
Lúc này, Si Yểu Yểu đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người bọn họ.
Nàng nhìn Niệm Niệm một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền: "Chúng ta nói chuyện một chút được chứ?"
Diệp Huyền cười nói: "Được!"