Chương 2494. Quyết một trận sống mái
Chương 2494. Quyết một trận sống mái
Chương 2494: Quyết một trận sống mái
Diệp Huyền nói: “Đám người A Tửu với A La đã xuất quan chưa?”
Quan Âm trầm giọng đáp: “Sắp rồi.”
Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì tốt!”
Sau khi dặn dò Quan Âm một vài chuyện xong thì nàng rời đi, Diệp Huyền tiếp tục nướng cá nhưng suy nghĩ của hắn thì đã trôi tận đẩu đâu rồi.
Đạo Đình có hai vị Thành Đạo cảnh!
Một người là Đạo Tổ và một người đã biến mất nhiều năm, cho dù là Đạo Chủng chi địa cũng không biết người đó là ai.
Mà bây giờ, người có thể đơn độc giết chết Diệp Huyền hắn cũng chỉ có loại cường giả ở cấp bậc Thành Đạo cảnh này.
Nếu hắn sử dụng huyết mạch chi lực thì có lẽ còn có thể đấu với một cường giả Thành Đạo cảnh một phen nhưng chắc hẳn phần thắng là ba bảy.
Nhưng nếu Đạo Đình có hai vị cường giả Thành Đạo cảnh cùng nhau ra tay vậy hắn sẽ không có một chút cơ hội nào hết!
Hai vị Thành Đạo Cảnh tuyệt đối không phải là người mà hắn của hiện tại có thể đối kháng được.
Dù sao thì hắn cũng chỉ có mỗi nhục thân đạt đến Ngự Đạo cảnh mà thôi, còn cảnh giới của bản thân vẫn chưa đạt đến Ngự Đạo, đừng nói là đối kháng với hai vị Thành Đạo cảnh mà cho dù là đối kháng với một vị cũng đã hơi tốn sức rồi!
Mà ngoại trừ cường giả Thành Đạo cảnh ra thì nếu đám cường giả ở cấp bậc như Chân Võ và Bạch Bào đánh hội đồng hắn thì hắn cũng không nắm chắc phần thắng quá lớn. Hai người này đều đã rất gần với Thành Đạo cảnh rồi!
Một lần này, Đạo Đình chắc chắn sẽ không cho hắn cơ hội mà nhất định sẽ chọn đánh hội đồng!
Mà trước mắt, những người khác ở Ngũ Duy vũ trụ, đặc biệt là cường giả ở cấp bậc Ngự Đạo cảnh này gần như là không có, mà Thần Quân của Đạo Đình lại có ước chừng đến bảy mươi sáu vị lận!
Đây là khái niệm gì?
Có nghĩa là Đạo Đình tương đương với có đến bảy mươi sáu vị cường giả Ngự Đạo cảnh!
Mà ở Đạo Đình còn có một trăm sáu mươi bảy vị cường giả Chứng Đạo cảnh dưới Ngự Đạo cảnh!
Một trăm sáu mươi bảy vị!
Có thể nói là về phương diện trận doanh, Đạo Đình hoàn toàn nghiền áp Ngũ Duy vũ trụ!
Hơn nữa, nhiêu đây mới chỉ là thực lực ngoài mặt của bọn họ mà thôi!
Đạo Đình còn con át chủ bài nào nữa không thì Đạo Chủng chi địa cũng không biết!
Thế còn đánh kiểu gì?
Trong điện, Diệp Huyền lặng lẽ nướng cá.
Lúc này, đột nhiên Niệm Niệm ôm cánh tay hắn, nhẹ giọng bảo: “Là ta liên lụy đến ngươi phải không?”
Diệp Huyền nhìn về phía nàng, cười đáp: “Không! Là ta liên lụy đến ngươi mới đúng!”
Không có Diệp Huyền hắn thì lúc đầu Niệm tỷ tuyệt đối sẽ không chết.
Niệm Niệm ngẩng đầu nhin hắn: “Mấy giấc mơ kia của ta thật ra không phải là mơ, đúng không?”
Diệp Huyền hơi do dự sau đó mới gật đầu.
Niệm Niệm chỉ mất trí nhớ chứ thật ra nàng cũng không hề ngốc chút nào.
Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền: “Ta mất trí nhớ rồi, phải không?”
Diệp Huyền lại gật đầu.
Niệm Niệm lại hỏi tiếp: “Trước đây ta lợi hại lắm sao?”
Diệp Huyền cười ha ha: “Lợi hại! Vô cùng, vô cùng lợi hại! Ngươi còn được gọi là đệ tứ kiếm trong nhân gian đấy!”
Niệm Niệm chớp mắt: “Đằng trước còn có ba kiếm?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Niệm Niệm hơi cúi đầu.
Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi: “Sao thế?”
Hai tay Niệm Niệm ôm chặt lấy cánh tay hắn: “Tại sao ta lại không nhớ ra được?”
Diệp Huyền cười đáp: “Không sao cả! Không nhớ ra được thì đừng cưỡng ép mình phải nhớ!”
Niệm Niệm nhìn hắn: “Nhưng ta muốn giúp ngươi mà!”
Diệp Huyền xoa nhẹ cái đầu nhỏ của nàng: “Ngươi đã giúp ta rất nhiều rồi! Lần này hãy để ta giúp ngươi một lần, có được không?”
Niệm Niệm nhìn hắn nhưng không nói gì cả.
Đúng lúc này, Diệp Huyền chợt ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt hắn nhìn lên tinh không và trông thấy một lão giả quen thuộc.
Bạch Đế Tử!
Tới rồi!
Trong điện, Diệp Huyền nở nụ cười sau đó kéo Niệm Niệm đứng dậy đi ra khỏi điện.
Niệm Niệm nắm tay hắn: “Ta có thể gọi ngươi là ca ca được không?”
Cách đằng xa, Diệp Huyền lắc đầu: “Không được!”
Niệm Niệm có hơi khó hiểu: “Tại sao chứ?”
Diệp Huyền đáp: “Ta sợ lúc ngươi khôi phục ký ức rồi sẽ đánh ta!”
Niệm Niệm chớp mắt: “Ngươi không đánh lại được ta sao?”
Diệp Huyền hơi chần chừ, đang định nói gì đó thì đột nhiên Niệm Niệm bảo: “Ngươi đã đồng ý với ta rồi, không được phép lừa ta!”
Diệp Huyền có hơi bất đắc dĩ: “Ta không đánh lại ngươi! Một quyền của ngươi có đánh Đạo Thể của ta bét nhè đấy!”
Niệm Niệm cười hì hì, nàng nắm chặt lấy tay hắn: “Đừng sợ, sau này ta nhất định sẽ không đánh ngươi đâu!”
Diệp Huyền vội vàng bảo: “Nói phải giữ lời đấy nhé!”
Niệm Niệm nghiêm túc đáp: “Ngoắc tay!”
Nói rồi, nàng giơ một ngón tay ra.
Diệp Huyền cười ha ha sau đó cũng giơ một ngón tay ra.
Cứ như vậy, hai ngón tay ngoắc nhẹ vào nhau.
Bên ngoài điện cũng không biết là ai thốt lên một câu: “Sau này, ta sẽ bảo vệ ngươi!”
Trong tinh không ở Ngũ Duy vũ trụ, Bạch Đế Tử nhìn xuống Ngũ Duy vũ trụ bên dưới với vẻ mặt bình tĩnh.
Mộ Niệm Niệm!
Vào một khắc biết được Mộ Niệm Niệm trùng sinh, hắn ta thật sự rất hoảng loạn!
Không đúng, phải là sợ hãi mới phải!
Mộ Niệm Niệm!
Lúc trước nữ nhân chỉ dùng ba thành thực lực đã có thể đánh nát nhục thân của Đạo Tổ rồi!
Một khi nữ nhân hồi phục ký ức thì khi ấy, nàng muốn hủy diệt Đạo Đình cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!
Mà cũng may mà bây giờ nữ nhân này đã mất đi ký ức và thực lực!
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền xuất hiện trước mặt Bạch Đế Tử, bên cạnh hắn còn có Niệm Niệm.
Bạch Đế Tử liếc mắt nhìn Diệp Huyền sau đó lại nhìn về phía Niệm Niệm.
Lần này Niệm Niệm đã không còn sợ hãi nữa!
Nàng nhìn Bạch Đế Tử, tay phải thì nắm chặt lấy tay của Diệp Huyền.
Bạch Đế Tử đột nhiên nhìn sang Diệp Huyền: “Chỉ một mình ngươi thôi sao?”
Diệp Huyền cười đáp: “Đương nhiên không phải rồi!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Ta rất mong đợi đấy.”
Vừa dứt lời, mảnh tinh không phía sau hắn ta chợt nứt ra, ngay đó là vô số luồng khí tức lớn mạnh kéo tới như thủy triều xâm lấn!
Người dẫn đầu là Bạch Bào và Chân Võ, mà sau lưng hai người họ còn có bảy mươi sáu vị Thần Quân!
Tất cả đều là Ngự Đạo cảnh!
Mà đằng sau bảy mươi sáu người này còn có một trăm sáu mươi bảy vị cường giả Chứng Đạo cảnh!
Có thể nói là toàn bộ cường giả Đạo Đình đều ra quân hết!
Một lần này, Đạo Đình muốn quyết một trận sống mái đây!