Chương 2502. Đừng quên sơ tâm
Chương 2502. Đừng quên sơ tâm
Chương 2502: Đừng quên sơ tâm
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Chân Võ lại nói: “Chúng ta và Diệp Huyền tại sao lại kết thù? Bởi vì Đạo Kinh, bởi vì Lục công chúa! Lục công chúa là người bảo vệ đại đạo nhưng lại vì sở thích của riêng mình mà ảnh hưởng đến cả vạn năm của người khác… Bạch Đế Tử, ngươi thấy hành vi này của nàng ta có xứng đáng khi làm một người bảo vệ đại đạo không?”
Nói đoạn, hắn ta lại lắc đầu: “Chúng ta muốn thay đổi trật tự, để thế gian này giống như năm xưa, đại đạo có trật tự! Thế nhưng ta lại nhận ra rằng con đường chúng ta đi càng lúc càng lệch lạc, bởi vì những người bảo vệ đại đạo như chúng ta đã coi đại đạo như của riêng, đồng thời dùng nó để mưa cầu lợi ích riêng.”
Bạch Đế Tử đang định nói gì đó thì Chân Võ lại bảo: “Chúng ta muốn thay đổi thế giới này cho tốt hơn… thế nhưng thực chất chúng ta chỉ muốn bản thân chúng ta tốt hơn! Hiện giờ tại sao thực lực của Đạo Đình càng lúc càng yếu? Là bởi vì rất nhiều đại đạo đã từ bỏ chúng ta rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn thanh kiếm trong tay: “Ta đã từng chiến đấu vì tín ngưỡng, nhưng hiện giờ ta chiến đấu vì cái gì đây? Vì Đạo Đình sao? Đạo Đình ngày hôm nay có còn đáng để ta chiến đấu nữa không?”
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức thay đổi!
Chân Võ đang mơ hồ về tín ngưỡng đấy hả?
Bạch Đế Tử đang định nói gì đó thì bỗng một luồng khí tức bên trong cơ thể Chân Võ trào dâng, cùng lúc đó giữa trán hắn ta xuất hiện một ấn kí.
Thần Kì Chi Ấn!
Bạch Đế Tử sững sờ.
Chân Võ cũng sững sờ.
Bởi vì Thần Kì Chi Ấn này đã im lặng biết bao năm. Có thể nói, đã rất lâu rồi hắn ta không liên lạc với Thần Kì Chi Ấn của mình.
Lúc này, khí tức của Thần Kì Chi Ấn bỗng tăng lên!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Bạch Đế Tử ở bên cạnh bèn sững sờ, sau đó là mừng rơn!
Thần Kì Chi Ấn muốn dung hợp với Chân Võ!
Tất cả mọi người đều nhìn Chân Võ, Chân Võ sắp Thành Đạo rồi hả?
Phải biết rằng trên thế gian có hai kiểu thành đạo, một là tự mình Thành Đạo, hai là mượn sức Thần Kì Chi Ấn để Thành Đạo!
Nếu mượn sức Thần Kì Chi Ấn để Thành Đạo thì sẽ trở thành một trong ba ngàn đại đạo. Cách Thành Đạo này thực ra không khác biệt quá lớn so với cách thứ nhất, đương nhiên cách thứ nhất sẽ khó hơn rất nhiều, bởi vì nó tương đương với việc sáng tạo ra một đại đạo mới!
Lúc này, Diệp Huyền và Bạch Bào ở phía xa xa cũng dừng lại.
Diệp Huyền nhìn Chân Võ, hắn nhíu mày!
Chuyện quái quỷ gì vậy?
Cái tên này sắp đột phá à?
Đúng lúc đó, Thần Kì Chi Ấn kia bỗng nhiên biến mất
Uỳnh!
Một cột ánh sáng màu trắng đột nhiên bùng phát từ cơ thể của Chân Võ, cột ánh sáng ấy bay thẳng lên mây, khiến đất trời rung chuyển!
Khí tức cuồn cuộn bốn phía như phong ba bão táp. Các cường giả xung quanh Chân Võ không kịp đề phòng, phải lùi lại mấy trăm trượng!
Thực sự sắp Thành Đạo rồi!
Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người trong Đạo Đình đều vui mừng!
Bạch Bào thì tỏ vẻ phức tạp: “Ngươi vẫn đi trước ta một bước…”
Sắc mặt Diệp Huyền có hơi khó coi!
Lần này hắn định đột phá cho mình, ấy thế mà không ngờ Chân Võ lại đột phá!
Đã thế còn đột phá Thành Đạo!
Nếu Chân Võ mà lên Thành Đạo thì tức là Đạo Đình sẽ có ba cường giả Thành Đạo cảnh!
Ba người!
Hắn không đánh lại được!
Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, chuẩn bị đánh bài chuồn!
Lúc này, Bạch Bào đột nhiên nhìn hắn: “Định chạy sao?”
Cùng lúc đó, các cường giả Đạo Đình cũng bao vây. Rất rõ ràng, bọn họ không muốn để hắn đi.
Diệp Huyền trầm mặc.
Ca này hơi khó rồi!
Đúng lúc đó, Chân Võ bỗng liếc nhìn Diệp Huyền. Lúc này khí tức trên người hắn ta mạnh hơn bao giờ hết!
Thành Đạo!
Diệp Huyền trầm mặc.
Khí tức của Chân Võ mạnh như lão đầu Thành Đạo cảnh mà hắn gặp ở Ám Giới!
Rất rõ ràng, hắn ta đã đạt Thành Đạo!
Lúc này, Chân Võ đột nhiên nói: “Ngươi đi đi!”
Nghe vậy, mọi người bèn sững sờ.
Diệp Huyền cũng sững sờ.
Ở phía dưới, Bạch Đế Tử nhìn Chân Võ.
Chân Võ chầm chậm nhắm mắt lại: “Diệp Huyền, đợi đến khi ngươi đạt được Ngự Đạo cảnh thì ta sẽ đấu với ngươi một trận, trận đấu giữa kiếm tu và kiếm tu ấy, không liên quan đến điều gì khác!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người liếc nhìn xung quanh, ánh mắt có hơi phức tạp. Cuối cùng, hắn ta nhìn Bạch Đế Tử: “Bạch Đế Tử, đừng quên sơ tâm!”
Dứt lời, hắn ta bèn hóa thành một đường kiếm quang rồi biến mất!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức trở nên tái nhợt.
Chân Võ đi rồi!
Hắn ta biết, Chân Võ rời đi, hắn ta rời khỏi Đạo Đình!
Bởi vì hiện giờ Đạo Đình không còn là Đạo Đình mà Chân Võ coi là tín ngưỡng nữa!
Các cường giả Đạo Đình cũng đưa mắt nhìn nhau.
Chân Võ rời đi ư?
Mọi người nhìn Bạch Đế Tử.
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Lúc này, có người nói: “Không thấy Diệp Huyền đâu nữa rồi!”
Bạch Đế Tử quay phắt đầu lại, lúc này, đã không thấy Diệp Huyền đâu!
Hắn chạy rồi!
Cái tên này chạy rồi!
Sắc mặt Bạch Đế Tử đen như đít nồi, không biết đang nghĩ điều gì.
Hồi lâu sau, hắn ta đột nhiên nói: “Ai về làm việc của người nấy đi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Các cường giả Đạo Đình lại đưa mắt nhìn nhau.