Chương 2504. Ngươi nói xem
Chương 2504. Ngươi nói xem
Chương 2504: Ngươi nói xem
Thượng Chủ lại nói: “Dù có hủy cả Đạo Đình các ngươi thì cũng có nghĩa lý gì chứ? Ba ngàn đại đạo ở thế giới này cũng chẳng khác gì con kiến đối với vài người nào đó.”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Đạo Tổ, mỉm cười nói: “Ta muốn đi nơi khác xem xem rốt cuộc vũ trụ này lớn đến mức nào, xem những cường giả khác ra sao! Ngươi thì sao?”
Đạo Tổ trầm mặc.
Thượng Chủ mỉm cười: “Ta biết, ngươi muốn giết Diệp Huyền, giết nữ nhân đó, rồi còn muốn đạt được Đạo Kinh! Hiện giờ Diệp Huyền có năm quyển Đạo Kinh, Đạo Đình ngươi có hai quyển, cộng thêm một quyển của Đạo Chủng chi địa chúng ta nữa. Nếu như ngươi đạt được hết thì cũng chỉ có tám quyển Đạo Kinh, còn quyển ở Bà Sa Thế Giới kia ngươi có lấy được không?”
Đạo Tổ nói: “Nhỡ đâu ta đạt được thì sao?”
Thượng Chủ trầm mặc.
Đạo Kinh!
Có đủ Đạo Kinh tức là gì?
Tức là có thể triệu hồi đại đạo chi linh…
Không thể không nói, điều này vô cùng hấp dẫn!
Đạo Tổ nhìn Thượng Chủ: “Sư huynh, chẳng lẽ ngươi không động lòng sao?”
Thượng Chủ mỉm cười mà không đáp lời.
Đạo Tổ lại nói: “Sư huynh, nếu như ngươi thu thập đủ Đạo Kinh và triệu hồi đại đạo chi linh thì ngươi và ta chắc chắn sẽ bước lên một tầm cao mới.”
Thượng Chủ trầm mặc.
Đạo Tổ lại nói: “Chẳng lẽ ngươi không muốn thấy Đạo Kinh hoàn chỉnh ư?”
Thượng Chủ nhìn hắn ta: “Diệp Huyền không đơn giản đâu!”
Đạo Tổ mỉm cười: “Chỗ dựa lớn nhất của hắn là Mộ Niệm Niệm, mà hiện giờ người này đã mất trí nhớ. Chúng ta muốn giết nàng ta dễ như trở bàn tay, chẳng lẽ không phải sao?”
Thượng Chủ lại nói: “Người phía sau hắn thì sao?”
Đạo Tổ trầm mặc.
Bởi vì đến hiện giờ Đạo Đình vẫn chưa rõ rốt cuộc sau lưng Diệp Huyền có những ai.
Thượng Chủ mỉm cười: “Không nói những thứ khác, chỉ xét về nữ tử váy trắng thôi, sư đệ, ngươi thấy nữ tử váy trắng là cường giả cấp bậc nào chứ?”
Đạo Tổ khẽ nói: “Sư huynh, thực ra ngươi đã có quyết định rồi, đúng không?”
Thượng Chủ mỉm cười: “Quyết định gì?”
Đạo Tổ nhìn hắn ta: “Ngươi sẽ không từ bỏ Đạo Kinh!”
Thượng Chủ bật cười ha ha: “Sư đệ, ngươi không được lựa chọn, bởi vì ngươi đã kết thù với Diệp Huyền. Thế nhưng ta thì có thể lựa chọn, bởi vì Đạo Chủng chi địa ta với Diệp Huyền còn có một phần thiện duyên! Ngươi nói xem?”
Đạo Tổ mỉm cười: “Sư huynh, ban nãy ngươi nói ngươi muốn rời đi, ngươi đi đâu? Tới Cổ Thần Uyên sao?”
Thượng Chủ nói: “Không được sao?”
Đạo Tổ nhìn hắn ta: “Tới phụ thuộc vào người khác à?”
Nụ cười trên mặt Thượng Chủ dần biến mất.
Đạo Tổ mỉm cười: “Sư huynh, ngươi và ta đã đạt đến trình độ này rồi, có thể nói là đã đến cực hạn của chính mình. Mặc dù chúng ta đều là kì tài, song Thành Đạo cảnh là cực hạn của chúng ta. Đừng nói chúng ta, năm xưa chẳng phải sư phụ cũng như vậy sao? Với ta và ngươi, muốn thay đổi vận mệnh, muốn bước lên tầng cao mới thì chỉ có một cách, đó chính là thu thập đầy đủ Đạo Kinh, triệu hồi đại đạo chi linh, ngươi nói xem?”
Thượng Chủ mỉm cười: “Ngươi muốn ta với ngươi liên thủ à?”
Đạo Tổ nhìn thẳng vào hắn ta: “Đúng vậy!”
Thượng Chủ khẽ mỉm cười: “Sư đệ, ngươi có biết lòng tham sẽ hại chết con người ta không?”
Đạo Tổ lạnh lùng nói: “Nếu không thể bước lên tầm cao mới, ngươi và ta có thể sống được thêm bao nhiêu năm nữa? Vạn năm? Ngàn năm?”
Thượng Chủ trầm mặc.
Đạo Tổ tiếp tục nói: “Còn một chuyện nữa, chẳng lẽ sư huynh không muốn biết tại sao Mộ Niệm Niệm lại mạnh như vậy sao? Người này không có Đạo Kinh hoàn chỉnh mà còn trên cả Thành Đạo cảnh! Ta tin rằng chắc chắn sư huynh cũng rất tò mò, đúng chứ?”
Thượng Chủ mỉm cười: “Đúng là rất tò mò!”
Đạo Tổ nói: “Muốn làm rõ điều này thì rất đơn giản, bắt người này lại là xong còn gì?”
Thượng Chủ không lên tiếng mà chầm chậm bước đến bên bờ vực, không biết hắn ta đang nghĩ gì.
Đạo Tổ nói tiếp: “Sư huynh đang lo lắng về người phía sau hắn sao?”
Thượng Chủ mỉm cười: “Chẳng lẽ không nên lo lắng một chút sao?”
Đạo Tổ trầm giọng nói: “Chuyện gì cũng sẽ có rủi ro!”
Thượng Chủ khẽ nói: “Rủi ro này hơi lớn đấy!”
Đạo Tổ đang định nói gì đó thì hắn ta lại bảo: “Theo như ta được biết thì Diệp Huyền và Đạo Chủng chi địa chúng ta đã có ước định. Sau khi hắn có được Đạo Kinh sẽ chia sẻ với Đạo Chủng chi địa chúng ta!”
Nghe vậy, sắc mặt Đạo Tổ bèn sầm lại: “Sư huynh tin à?”
Thượng Chủ nhìn Đạo Tổ: “Tại sao ta lại không tin? Diệp Huyền có được Đạo Kinh xong có thể hào phóng chia sẻ cả năm quyển Đạo Kinh với những người bên cạnh hắn!”
Đạo Tổ nói: “Cũng chỉ là muốn mua chuộc lòng người thôi!”
Thượng Chủ bật cười ha ha: “Mua chuộc lòng người? Sư đệ à, ngươi vẫn đánh giá người khác như trước kia, thích có thành kiến với người ta! Đôi khi thừa nhận một người ưu tú khó lắm sao?”
Vẻ mặt Đạo Tổ lạnh lùng.
Thượng Chủ lại nói: “Sư đệ, ta khác so với ngươi, ngươi không có đường lui bởi vì ngươi không giết Diệp Huyền thì Diệp Huyền sẽ hủy diệt cả Đạo Đình! Còn ta, ta chẳng có lí do gì để đối địch với hắn cả! Tại sao ta phải đối địch với hắn? Đạo Chủng chi địa chúng ta vốn đã kết thiện duyên với hắn, tại sao chúng ta phải biến thiện duyên thành ác duyên?
Đương nhiên, ta cũng động lòng, thu thập đủ Đạo Kinh và triệu hồi đại đạo chi linh, bước lên tầm cao mới! Thế nhưng dù ta động lòng cũng hoàn toàn không cần thiết phải đối địch với Diệp Huyền. Tại sao? Bởi vì sau khi Diệp Huyền thu thập đủ Đạo Kinh, hắn sẽ chia sẻ, ta thấy không có vấn đề gì hết!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Đạo Tổ: “Bảo ngươi chia sẻ còn khó chứ bảo Diệp Huyền chia sẻ thì ta thấy không khó chút nào! Người này trọng tình trọng nghĩa, điều quan trọng nhất là hắn không quan tâm đến Đạo Kinh. Tới khi ấy, sau khi hắn thu thập đủ tám quyển Đạo Kinh, ta sẽ đưa cho hắn quyển Đạo Kinh của Đạo Chủng chi địa. Ta tin rằng hắn sẽ chia sẻ Đạo Kinh hoàn chỉnh, điều này không hề khó một chút nào, ngươi nói xem?”