Chương 2505. Đương nhiên là liều mạng rồi
Chương 2505. Đương nhiên là liều mạng rồi
Chương 2505: Đương nhiên là liều mạng rồi
Đạo Tổ mỉm cười: “Xem ra sư huynh cho rằng trong trận chiến này Đạo Đình chúng ta chắc chắn sẽ thua!”
Thượng Chủ lắc đầu: “Đây không phải điều mà ta quan tâm, điều mà ta quan tâm là ta phải lựa chọn thế nào mới có được lợi ích lớn nhất!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn lên bầu trời: “Ta sẽ không giúp Diệp Huyền đánh ngươi, mặc dù kết giao với hắn rất xứng đáng nhưng ta sẽ không cuốn vào vòng xoáy của hắn, dẫu sao thì hắn cũng mang ách nạn chi nhân trên người mà, cứ cách hắn xa một chút là tốt nhất! Nhưng ta cũng sẽ không giúp ngươi tấn công hắn, ngươi là một kẻ ăn cháo đá bát, giúp ngươi còn chẳng bằng giúp hắn kìa. Dẫu sao thì Diệp Huyền cũng trọng tình trọng nghĩa hơn ngươi.”
Nói đến đây, hắn ta lại nhìn Đạo Tổ, mỉm cười: “Ta cứ ngồi yên quan sát thôi!”
Đạo Tổ mỉm cười: “Nếu như ta thắng thì sao?”
Thượng Chủ chớp mắt: “Ngươi thắng thì ngươi sẽ có thể thu thập đủ Đạo Kinh sao? Sư đệ, ngươi đừng quên, chỗ ta cũng có một quyển Đạo Kinh, ngươi mà thắng, ngươi muốn thu thập đủ Đạo Kinh thì vẫn phải tới tìm ta thôi!”
Đạo Tổ nhìn Thượng Chủ mà không đáp lời.
Thượng Chủ mỉm cười: “Niệm tình sư phụ, ta cho ngươi một lời khuyên chân thành, sai không đáng sợ, đã sai càng thêm sai mới dáng sợ! Mộ Niệm Niệm đã sống lại, Diệp Huyền không còn thù hận với Đạo Đình nhiều như trước nữa! Ngươi chịu lùi bước, kết giao hữu hão với Ngũ Duy vũ trụ thì ta tin rằng, vấn đề không còn nghiêm trọng nữa. Dẫu sao thì Mộ Niệm Niệm cũng đã sống lại. Với Diệp Huyền mà nói, chỉ cần Mộ Niệm Niệm không chết thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được. Còn về Đạo Kinh… là của ngươi thì vẫn là của ngươi, không phải của ngươi thì ngươi cũng đừng cưỡng cầu!”
Đạo Tổ nhìn Thượng Chủ và mỉm cười: “Sư huynh, ngươi biết ngày xưa tại sao ngươi lại thua ta không?”
Không đợi Thượng Chủ trả lời, Đạo Tổ đã nói: “Bởi vì ta tranh đấu, cái gì ta cũng tranh đấu. Nếu đã bước chân vào con đường đại đạo thì bắt buộc phải tranh đấu! Ngươi cứ nhìn đi, lần này ta sẽ tranh đấu với Diệp Huyền!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người biến mất.
Trên đỉnh núi, Thượng Chủ trầm mặc một hồi, sau đó lắc đầu cười: “Tranh cái con khỉ, đúng là một tên ngu xuẩn!”
Ngũ Duy vũ trụ!
Diệp Huyền trở về Ngũ Duy vũ trụ, lúc này tâm trạng hắn nặng nề vô cùng!
Chân Võ Thần Quân đã đạt tới Thành Đạo cảnh!
Điều này đúng là tai hại đối với Ngũ Duy vũ trụ!
Hắn cũng buồn bực lắm, sao cái tên này lại đạt tới Thành Đạo cảnh vậy?
Chẳng lẽ là bởi hắn và Bạch Bào giao đấu nên đã gợi ý gì đó cho cái tên này?
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền không khỏi lắc đầu cảm thán.
Chuyến này đến Đạo Đình đúng là lỗ lớn!
Bên trong điện.
Diệp Huyền vừa mới vào trong Kiếm Điện thì đã trông thấy Quan Âm!
Bên cạnh Quan Âm còn có một hắc y nhân, người này chính là Lý Tả.
Trông thấy Lý Tả, Diệp Huyền bèn sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Lý Tả tiền bối, ngươi trở về nhanh vậy?”
Lý Tả trầm giọng nói: “Ta đã gọi hai người tới, bọn họ đều là cường giả Ngự Đạo cảnh đỉnh phong. Có điều, bọn họ muốn ba vạn Tạo Hóa Thần Tinh cho một lần ra tay, có vấn đề gì không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không vấn đề gì cả!”
Hiện giờ thứ hắn không thiếu nhất chính là Tạo Hóa Thần Tinh!
Lý Tả khẽ gật đầu: “Không có vấn đề gì thì tốt! Bọn họ đều núp trong bóng tối, chỉ cần ngươi cần thì bọn họ sẽ ra tay bất cứ lúc nào! Đương nhiên, nếu như Ngũ Duy vũ trụ không có phần thắng thì bọn họ sẽ không liều mạng đâu, bọn họ sẽ lựa chọn rời đi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta có thể hiểu được!”
Dẫu sao thì người ta cũng vì tiền mà đến chứ không phải đến để liều mạng!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ cần đối phương giúp hắn kéo chân mấy cường giả trọng điểm của Đạo Đình mà thôi!
Lý Tả gật đầu, không nói gì nữa mà chỉ lặng lẽ rời đi!
Diệp Huyền nhìn Quan Âm, Quân Âm mỉm cười: “A La, A Tửu, An Lan Tú và Văn Tú đều xuất quan rồi!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, một nữ tử bước vào!
Người tới chính là Trương Văn Tú!
Trông thấy Trương Văn Tú, Quan Âm khẽ mỉm cười, đoạn lui ra.
Nàng biết, quan hệ giữa Diệp Huyền và Trương Văn Tú không giống như bình thường!
Diệp Huyền nhìn Trương Văn Tú, hắn mỉm cười: “Chúc mừng!”
Lúc này Trương Văn Tú đã đạt đến Chứng Đạo cảnh!
Trương Văn Tú đi đến trước mặt hắn, nàng quan sát hắn: “Tỉ thí không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi rất muốn đánh thắng ta hả?”
Trương Văn Tú trợn mắt nhìn hắn, nàng ngồi xuống bên cạnh rồi nói: “Xem ra là ta không đánh lại ngươi được rồi!”
Diệp Huyền ngồi bên cạnh nàng:: “Văn Tú, thư viện thế nào rồi?”
Trương Văn Tú mỉm cười: “Càng ngày càng tốt, hiện giờ thư viện có quy mô lớn hơn trước kia rất nhiều! Mỗi ngày phu tử cũng chỉ có dạy học, nàng ta rảnh rỗi lắm!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: “Ngươi thì sao? Sau này ngươi có dự định gì?”
Trương Văn Tú nhìn hắn mà không nói.
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Ta nói sai gì hả?”
Trương Văn Tú không lên tiếng, nàng quay người rời đi!
Diệp Huyền vội vàng kéo tay nàng lại. Trương Văn Tú giãy ra, nhưng nhục thân của Diệp Huyền quá mạnh nên nàng không giằng lại được.
Diệp Huyền khẽ nói: “Sao vậy?”
Vẻ mặt Trương Văn Tú lạnh lùng, nàng không lên tiếng.
Diệp Huyền vuốt ve tay nàng, hắn nói: “Ta biết, những ngày này ta đã bỏ quên mất ngươi, Diệp Huyền ta cũng không phải kẻ bạc tình, nhưng mà ngươi cũng phải hiểu, trong khoảng thời gian này Ngũ Duy vũ trụ xảy ra quá nhiều chuyện!”
Trương Văn Tú trầm mặc.
Nàng biết, từ lúc Mộ Niệm Niệm đi, Diệp Huyền đã phải gánh vác rất nhiều chuyện!
Hiện giơ an nguy của cả Ngũ Duy vũ trụ đều nằm trên vai hắn.
Diệp Huyền lại nói: “Nếu như ta đoán không nhầm thì tiếp theo đây Đạo Đình có thể sẽ liều mạng!”
Trương Văn Tú nhìn hắn: “Ngươi có dự định gì không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Còn dự định gì nữa? Đương nhiên là liều mạng với bọn họ rồi!”