Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 816 - Chương 2506. Sợ Ngươi Không Tin

Chương 2506. Sợ ngươi không tin Chương 2506. Sợ ngươi không tin

Chương 2506: Sợ ngươi không tin

Trương Văn Tú trầm mặc.

Diệp Huyền kéo tay Trương Văn Tú, hắn khẽ nói: “Ta không thể hứa với ngươi điều gì, bởi vì có thể ngày mai ta sẽ chết!”

Trương Văn Tú lắc đầu: “Ta không cần ngươi phải hứa điều gì.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu như ta sống, chúng ta cùng sống, nếu chết, chúng ta cùng chết! Những gì ta nợ ngươi kiếp này, kiếp sau ta sẽ trả ngươi!”

Trương Văn Tú nói: “Nếu ngươi thua thì Đạo Đình sẽ để ngươi có kiếp sau sao?”

Diệp Huyền bật cười ha ha: “Cũng phải! Chắc chắn bọn họ sẽ khiến thần hồn ta tan nát!”

Trương Văn Tú nhìn hắn, trong mắt nàng là vẻ phức tạp: “Ngươi đã trưởng thành lên rất nhiều!”

Nàng vẫn còn nhớ ngày xưa Diệp Huyền lông bông, không nghiêm chỉnh chút nào cả!

Hiện giờ hắn đã là chủ của Ngũ Duy vũ trụ rồi!

Hình như Trương Văn Tú nhớ ra điều gì đó, nàng bỗng nhiên nắm lấy tay Diệp Huyền: “Ngươi biết không, trong khoảng thời gian này ta có hơi lo lắng, không phải lo lắng về Đạo Đình mà lo lắng ngươi cho ngươi, sợ ngươi đi quá nhanh!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Ta đi quá nhanh?”

Trương Văn Tú gật đầu: “Ngươi đi quá nhanh, nhanh đến mức ta không theo kịp bước chân của ngươi!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Trương Văn Tú nhìn hắn: “Không chỉ ta, các nàng cũng lo lắng như vậy.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta không thể không đi nhanh!”

Trương Văn Tú gật đầu: “Ta hiểu!”

Diệp Huyền lấy một nạp giới ra đặt vào tay nàng: “Trong này có một trăm vạn Tạo Hóa Thần Tinh và một vài bảo vật có thể giúp ích cho ngươi!”

Trương Văn Tú không từ chối mà cất nạp giới đi, rồi nói: “Có chuyện gì thì mọi người gánh vác cùng ngươi, đừng gánh vác một mình, ngươi hiểu chưa?”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”

Trương Văn Tú nhìn hắn: “Dù có phải chết thì cũng chết cùng nhau. Đương nhiên, sống là tốt nhất! Dẫu sao thì ngươi cũng nợ ta nhiều như vậy mà!”

Diệp Huyền khẽ kéo lấy tay nàng, hắn mỉm cười: “Những gì nợ ngươi cứ để kiếp này trả!”

Trương Văn Tú đột nhiên nhào vào lòng hắn. Nàng nhắm mắt, một lát sau lại lắc đầu: “Mùi của nam nhân khó ngửi thật đấy!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Bên trong điện, Diệp Huyền trầm mặc.

Đúng lúc đó, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trong điện.

Người tới chính là Thượng Chủ!

Diệp Huyền nhìn Thượng Chủ: “Tiền bối là Thượng Chủ của Đạo Chủng chi địa hả?”

Thượng Chủ mỉm cười: “Sao ngươi đoán được vậy?”

Diệp Huyền nói: “Người có thể khiến ta cảm nhận được nguy hiểm là Đạo Tổ, còn lại một người chính là Thượng Chủ đây!”

Thượng Chủ bật cười ha ha, sau đó nói: “Diệp Huyền, Đạo Đình không chỉ có một cường giả Thành Đạo cảnh!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng chỉ đoán mà thôi, nhưng giờ xem ra ta đã đoán đúng!”

Thượng Chủ nhìn hắn: “Lần này ta tới là muốn bàn chuyện hợp tác với ngươi!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối cứ nói!”

Thượng Chủ mỉm cười: “Ngươi là một người thẳng thắn, ta cũng không vòng vo tam quốc nữa! Ý của ta rất đơn giản, lần này chuyện giữa ngươi và Đạo Đình, Đạo Chủng chi địa chúng ta sẽ không ra tay.”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối cứ nói tiếp đi!”

Thượng Chủ tiếp tục nói: “Sau này nếu như ngươi có thể thu thập đủ Đạo Kinh thì Đạo Chủng chi địa sẽ đưa quyển Đạo Kinh của chúng ta cho ngươi, để ngươi triệu hồi đại đạo chi linh! Có điều, để đáp lại, ngươi cần phải chia sẻ Đạo Kinh hoàn chỉnh với chúng ta? Có vấn đề gì không?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, trước đó ta đã bàn chuyện này với La Hầu tiền bối, chúng ta đã thương lượng xong rồi!”

Thượng Chủ nhìn hắn: “Ta chỉ muốn xác nhận thôi!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối cứ yên tâm, nếu như ta thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh thì ta sẵn sàng chia sẻ với tiền bối!”

Thượng Chủ mỉm cười: “Đa tạ!”

Nói đoạn, hắn ta bèn rời đi.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, chúng ta có thể thương lượng hợp tác cái khác không?”

Thượng Chủ quay người nhìn hắn: “Ngươi định lừa ta à!”

Diệp Huyền: “…”

Thượng Chủ mỉm cười: “Mặc dù ta biết ngươi định lừa ta nhưng ta vẫn muốn nghe ngươi lừa một lần xem sao, coi như cho ngươi mặt mũi vậy! Dẫu sao thì vẫn phải nể mặt ngươi mà!”

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Tiền bối, ta muốn mượn vài người bên tiền bối!”

Thượng Chủ chớp mắt: “Ta nói rồi, Đạo Chủng chi địa chúng ta sẽ không nhúng tay vào!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, Niệm tỷ đã đạt trên cả Thành Đạo!”

Nụ cười trên mặt Thượng Chủ dần biến mất.

Diệp Huyền lại nói: “Quan hệ của Niệm tỷ với ta rất tốt!”

Nói đoạn, hắn bèn nhìn Thượng Chủ: “Tiền bối có muốn cược một ván không?”

Thượng Chủ trầm mặc.

Đương nhiên là hắn ta hiểu ý của Diệp Huyền!

Nếu như Diệp Huyền thắng, Mộ Niệm Niệm khôi phục kí ức, đến khi ấy hắn ta hoàn toàn có thể thỉnh giáo Mộ Niệm Niệm!

Nếu như có thể được Mộ Niệm Niệm chỉ giáo thì Đạo Kinh hoàn chỉnh đã là gì?

Dựa vào đâu mà Mộ Niệm Niệm chỉ đạo cho hắn ta?

Rất đơn giản!

Diệp Huyền!

Nếu như Diệp Huyền giúp thì điều này rất đơn giản!

Ai chẳng biết quan hệ giữa Diệp Huyền và Mộ Niệm Niệm?

Một lát sau, Thượng Chủ bỗng nhiên nói: “Ta sẽ cử sáu cường giả Ngự Đạo cảnh, sáu người này đều được bồi dưỡng âm thầm, đến La Hầu cũng không biết đến sự tồn tại của họ. Thực lực của sáu người này chỉ kém La Hầu với Si Yểu Yểu thôi!”

Nói đoạn, phía sau hắn ta bèn xuất hiện sáu hắc bào nhân.

Sáu người này đều đạt tới Ngự Đạo cảnh đỉnh phong.

Thượng Chủ nhìn Diệp Huyền: “Hiện giờ sáu người bọn họ sẽ nghe lời ngươi!”

Diệp Huyền nói: “Đa tạ!”

Thượng Chủ đột nhiên mỉm cười: “Ngươi có thể trao đổi với ta không?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Trao đổi gì?”

Thượng Chủ nói: “Ví dụ như là lai lịch thực sự của ngươi, rồi cả những người phía sau ngươi nữa!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Tiền bối, nói ra thì ngươi cũng không tin đâu!”

Thượng Chủ mỉm cười: “Ngươi không nói ra thì sao ta tin được?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Thực ra ta là vị diện chi tử của Cửu Duy vũ trụ!”

Thượng Chủ chớp mắt: “Cút!”

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Bình Luận (0)
Comment