Chương 2522. Tiểu ấn
Chương 2522. Tiểu ấn
Chương 2522: Tiểu ấn
Chẳng mấy chốc, Diệp Huyền đã đến lối vào của Trùng Thiên thứ ba mươi tư.
Năm đó, Niệm tỷ đã từng đến đây nhưng không đi vào.
Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là Niệm tỷ đã cảm nhận được sự tồn tại của Triệu Tri Thanh này. Thực lực của nàng chắc chắn không yếu hơn Triệu Tri Thanh nhưng lúc đó nàng chỉ còn chưa đến ba mươi phần trăm thực lực, hơn nữa khi ấy mục đích chính của Niệm tỷ vẫn là Đạo Tổ!
Diệp Huyền thu hồi lại suy nghĩ, đi về phía Trùng Thiên thứ ba mươi tư!
Đám người Di Tôn không đi theo.
Chẳng mấy chốc, Diệp Huyền đã đến Trùng Thiên thứ ba mươi tư, toàn bộ Trùng Thiên thứ ba mươi tư trống rỗng, không có bất cứ một thứ gì cả.
Diệp Huyền sững sờ.
Chẳng lẽ Triệu Tri Thanh đang lừa mình?
Đúng lúc này, ở nơi cách đó không xa trước mặt hắn, không gian đột nhiên trở nên rung chuyển, sau đó, một chiếc hộp màu đen bay ra từ trong không gian đó.
Chiếc hộp!
Vẻ mặt của Diệp Huyền có chút kỳ quái, trong hộp này chắc là không có một tiểu tử màu trắng đâu nhỉ?
Hắn mở hộp ra, bên trong hộp có một con dấu đen trắng hình tròn!
Một nửa đen, một nửa trắng!
Diệp Huyền cầm ấn lên nhìn một chút, lông mày hơi nhíu lại, đây là cái gì?
Hắn nghiên cứu một lúc lâu mà vẫn không nghiên cứu ra cái gì, vì vậy đành cầm nó rời khỏi Trùng Thiên thứ ba mươi tư.
Diệp Huyền đưa ấn đến trước mặt Di Tôn: "Đây là?"
Khi nhìn thấy hắc bạch ấn này thì sắc mặt của Di Tôn đột nhiên thay đổi!
Diệp Huyền biết đối phương có biết về hắc bạch ấn này!
Di Tôn trầm giọng nói: "Đây là Đạo Ấn!"
"Đạo Ấn?"
Diệp Huyền cảm thấy hơi tò mò: "Đạo Ấn là cái gì?"
Di Tôn nhìn hắn với vẻ mặt phức tạp: "Đại đại chi ấn!"
Diệp Huyền lại hỏi: "Có ích lợi gì?"
Di Tôn do dự một chút rồi lắc đầu: "Ta cũng không biết!"
Diệp Huyền cạn lời, nói cả nửa ngày rồi mà cái tên này cũng không biết đại đạo chi ấn có tác dụng gì!
Di Tôn lại nói: "Mặc dù ta không biết thứ này có tác dụng gì, nhưng thứ này là bảo vật của Đạo Đình ta, nó cũng có linh, không bằng tiểu hữu giao tiếp với linh hồn của vật này xem sao, chắc là ngươi sẽ có thu hoạch gì đó!"
Linh hồn của Đạo Ấn!
Diệp Huyền gật đầu rồi nhìn Đạo Ấn: "Chúng ta nói chuyện một chút đi?"
Không có phản ứng!
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó lại cất đại đạo chi ấn vào trong hộp, lúc này, trong hộp đột nhiên vang lên một giọng nói tức giận: "Mau thả ta ra ngoài!"
Khóe miệng Diệp Huyền khẽ nhếch lên, hắn mở hộp ra, Đạo Ấn bay ra ngoài, cùng lúc đó, một tiểu nam hài bay ra khỏi Đạo Ấn.
Trông tiểu nam hài chỉ mới năm hoặc sáu tuổi, tết một bím tóc, trông rất dễ thương!
Diệp Huyền nhìn cậu bé: "Ngươi tên là gì?"
Tiểu nam hài nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền cười nói: "Ta tên là Diệp Huyền, ngươi thì sao?"
Tiểu nam hài khịt mũi lạnh lùng: "Không nói cho ngươi biết!"
Diệp Huyền cười lớn: "Ngươi không nói ta cũng biết, ngươi tên là Tiểu Ấn đúng không?"
Chân mày của tiểu nam hài nhíu lại: "Làm sao ngươi biết!"
Sắc mặt Diệp Huyền cứng đờ, chết tiệt, tên này thật sự tên là Tiểu Ấn sao?
Ai là người đặt tên vậy?
Tiểu Ấn nhìn Diệp Huyền: "Ngươi gọi ta ra đây có chuyện gì?"
Diệp Huyền chớp mắt, cười nói: "Ta chỉ muốn hỏi một chút là ngươi có lợi hại không?"
Tiểu Ấn khịt mũi: "Đương nhiên là ta rất lợi hại rồi!"
Diệp Huyền chỉ vào Di Tôn: "Ngươi có đánh được hắn ta không?"
Di Tôn: "..."
Tiểu Ấn nhìn Di Tôn, hắn ta do dự một chút rồi lắc đầu: "Ta không đánh được!"
Diệp Huyền cười nói: "Xem ra ngươi không cũng không lợi hại cho lắm!"
Tiểu Ấn lập tức trở nên tức giận, rồi nói: "Ai nói vậy? Ta nói cho ngươi biết, ta rất, rất lợi hại!"
Diệp Huyền nhún vai mà không lên tiếng, nhưng biểu cảm đó rõ là đang nói: Ta không tin đâu!
Tiểu Ấn đột nhiên chắp hai tay lại với nhau, sau đó hắn ta lập tức hóa thành một luồng sáng đen, chui vào giữa lông mày Diệp Huyền.
Ầm!
Thân thể của Diệp Huyền run rẩy dữ dội, ngay sau đó, một luồng khí tức mạnh mẽ cuốn ra khỏi cơ thể hắn ta, luồng khí tức này mạnh đến mức lập tức chấn động đến đám người Di Tôn ở xung quanh, khiến bọn họ liên tục lùi về phía sau!
Trong chốc lát, cường giả Đạo Đình xung quanh Diệp Huyền lập tức bị đẩy lùi nghìn trượng!
Mà dưới chân Diệp Huyền lại xuất hiện một hắc bạch thái cực đồ khổng lồ.
Giờ phút này, bản thân hắn cũng có chút sững sờ!
Thứ này là cái gì?
Lúc này, Tiểu Ấn đột nhiên nói: "Ngươi đánh nhau với hắn ta đi!"
Diệp Huyền nhìn Di Tôn ở phía xa rồi xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru Kiếm xuất hiện trong tay hắn, ngay khi Thiên Tru Kiếm vừa xuất hiện, sau đó, trên đỉnh đầu Di Tôn ở phía xa xa đột nhiên xuất hiện một thái cực đồ, sự xuất hiện của thái cực đồ khiến cảnh giới của Di Tôn đã lập tức bị trấn áp đến Ngự Đạo cảnh!
Bị trấn áp từ Thành Đạo cảnh xuống Ngự Đạo cảnh!
Mà khí tức của Diệp Huyền đang tăng lên một cách điên cuồng, mặc dù hắn chưa lập tức đạt tới Thành Đạo cảnh nhưng khí tức của hắn lại đang tăng vọt vô tận!
Vô cùng gần với Ngự Đạo cảnh!
Không chỉ bản thân hắn sững người, mà tất cả mọi người trong sân cũng đều cảm thấy sững sờ!
Đây là cái gì?
Sao lại ghê gớm như vậy?
Lúc này, Di Tôn ở phía xa đột nhiên nói: "Ta biết rồi! Vai trò của hắn ta là hỗ trợ!"