Chương 2523. Ta muốn lập lại trật tự
Chương 2523. Ta muốn lập lại trật tự
Chương 2523: Ta muốn lập lại trật tự
Diệp Huyền im lặng.
Hắn cũng hiểu rồi!
Đại đạo chi ấn này chính là thần vật hỗ trợ!
Trấn áp đối thủ, tăng cường bản thân!
Với thứ này, hắn không còn phải sợ hãi cường giả Thành Đạo cảnh nữa!
Nên nói là cường giả Thành Đạo cảnh phải sợ hắn rồi!
Lúc này, Tiểu Ấn kia đột nhiên khịt mũi lạnh lùng: "Ta lợi hại chứ?"
Diệp Huyền cười nói: "Lợi hại! Vô cùng lợi hại!"
Tiểu Ấn rời khỏi người hắn rồi nhìn Diệp Huyền: "Ngươi có thể thả ta đi được không?”
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: "Ngươi không thể tự mình đi sao?"
Tiểu Ấn khẽ cúi đầu, trên người ngươi có ấn đó.
Diệp Huyền đã hiểu!
Thần Kỳ Chi Ấn!
Đạo Ấn này bị Thần Kỳ Chi Ấn trói buộc!
Hắn cố gắng liên hệ với Thần Kỳ Chi Ấn, quả nhiên đã cảm nhận được Tiểu Ấn thông qua Thần Kỳ Chi Ấn.
Tiểu Ấn lại nói: "Nữ nhân đó, nàng ta đã nhốt ta lại bằng cái ấn tồi tàn đó..."
Nói rồi, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Ngươi có thể thả ta đi được không?"
Diệp Huyền không lên tiếng mà xòe lòng bàn tay ra, một vài tử khí xuất hiện trong tay hắn.
Ánh mắt của Tiểu Ấn sáng lên sau khi nhìn thấy những tử khí này, hắn ta chớp mắt: "Ngươi có thể đưa cho ta không?"
Diệp Huyền cười nói: "Đương nhiên có thể!"
Nói xong, hắn búng ngón tay một cái, những tử khí kia bay về phía Tiểu Ấn.
Sau khi hấp thu những tử khí kia, Tiểu Ấn đột nhiên lộ ra vẻ mặt say sưa, một lúc sau, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Còn không?"
Diệp Huyền cười nói: "Hôm nay không còn nữa!"
Tiểu Ấn chớp mắt: "Ý là ngày mai sẽ có sao?"
Diệp Huyền giơ ngón tay cái lên: "Thông minh! Thế này thì sao, ngươi đi theo ta, mỗi ngày ta sẽ cho ngươi ba mươi sợi tử khí loại này, ngươi thấy sao?"
Tiểu Ấn do dự, sau đó nói: "Ngươi muốn ta đi theo ngươi, giúp ngươi chiến đấu sao?"
Diệp Huyền gật đầu: "Ta muốn ngươi đi theo ta, nhưng ta không muốn ngươi giúp ta chiến đấu! Ngươi đi theo ta, lúc ta gặp khó khăn thì ngươi có thể giúp ta một chút là được rồi, ngươi thấy thế nào?"
Tiểu Ấn nhìn hắn: "Để ta suy nghĩ một chút có được không?"
Diệp Huyền cười nói: "Mỗi ngày ta sẽ cho ngươi năm mươi sợi tử khí! Hơn nữa, mỗi ngày còn cho ngươi một ngàn viên Tạo Hóa Thần Tinh!"
Vừa nói, hắn vừa lấy ra một đống Tạo Hóa Thần Tinh đặt trước mặt Tiểu Ấn.
Hắn biết Tạo Hóa Thần Tinh cũng rất hữu dụng đối với những linh này.
Tiểu Ấn nhìn những viên Tạo Hóa Thần Tinh kia xong cũng rất lung lay!
Diệp Huyền cười nói: "Ta là một người tốt, bình thường sẽ không đánh nhau!"
Di Tôn: "..."
Tiểu Ấn nhìn Diệp Huyền, vẫn có chút do dự.
Diệp Huyền đột nhiên lấy ra một cây kẹo hồ lô đưa cho Tiểu Ấn.
Tiểu Ấn có chút tò mò: "Đây là cái gì?"
Diệp Huyền mở tờ giấy da ra, sau đó đưa cho hắn ta: "Ngươi liếm thử xem!"
Tiểu Ấn do dự sau đó liếm cây kẹo hồ lô, ngay sau đó, hai mắt của hắn ta đột nhiên mở to, trong mắt tràn đầy hoài nghi: "Đây là cái gì?"
Diệp Huyền nói một cách nghiêm túc: "Kẹo hồ lô!"
Tiểu Ấn lại liếm và cảm thấy rất hưng phấn, hay nói đúng hơn là có chút kích động, bởi vì hắn ta chưa từng ăn thứ này!
Một lúc sau, Tiểu Ấn nhìn Diệp Huyền, hưng phấn nói: "Ta có thể đi theo ngươi, nhưng mỗi ngày ngươi đều phải cho ta một cây kẹo hồ lô!"
Diệp Huyền: "…"
Thấy hắn không lên tiếng, Tiểu Ấn vội vàng nói: "Nửa cây cũng được! Nửa cây, không thể ít hơn được nữa đâu!"
Diệp Huyền: "..."
Đám người Di Tôn ở bên cạnh không thể chịu đựng được nữa...
Diệp lừa đảo tán tận lương tâm!
Cứ như vậy, Diệp Huyền đã thành công trong việc giữ chân Tiểu Ấn chỉ bằng kẹo hồ lô.
Mà có sự tồn tại của Đạo Ấn này rồi có thể nói Diệp Huyền của bây giờ không sợ cường giả Thành Đạo cảnh một chút nào!
Sau khi thu phục được Tiểu Ấn, hắn ngẩng đầu nhìn lên, sau Trùng Thiên thứ ba mươi tư vẫn còn hai trùng thiên nữa.
Tổng cộng có ba mươi sáu Trùng Thiên!
Hai Trùng Thiên phía sau này sẽ có gì đây?
Lúc này, dường như Di Tôn nhìn ra Diệp Huyền đang suy nghĩ gì, đột nhiên nói: "Đạo Chủ, trong ba mươi lăm Trùng Thiên này đều là linh vị tiên tổ của Đạo Đình ta, cũng là nơi an nghỉ của bọn họ, không có gì khác. Về phần Trùng Thiên này thứ ba mươi sáu này, trong này có một tòa trận pháp siêu cấp, trận pháp này là đại trận bảo vệ Đạo Đình ta, nó sẽ chỉ được mở ra khi Đạo Đình gặp nguy hiểm lớn.”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Không có bảo vật nào khác sao?"
Di Tôn cười khổ: "Thật sự không có!"
Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Vậy thì thôi!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Lúc này, Di Tôn đột nhiên nói: "Đạo Chủ, ngươi không ở Đạo Đình sao?"
Diệp Huyền nhìn mọi người trong sân, cười nói: "Hay là như này, ta sẽ không làm chủ của Đạo Đình này nữa, chuyện của Đạo Đình, ngươi tự mình làm chủ đi, thấy thế nào?"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sững sờ.
Di Tôn vội vàng nói: "Không thể như thế được, nếu tiên tổ đã chọn ngươi làm Đạo Chủ thì không ai có thể thay đổi điều này!"
Đạo Đình tiên tổ, đó là người như thế nào?
Nếu nàng đã để Diệp Huyền làm chủ của Đạo Đình thì chắc chắn có thâm ý.
Hơn nữa, sau khi tiếp xúc với Diệp Huyền, bọn họ phát hiện hắn thật sự không đơn giản!
Nếu bây giờ hắn không trở thành chủ của Đạo Đình vậy thì Đạo Đình sẽ giống như rồng mất đầu, tương lai vận mệnh sẽ rất đáng lo ngại!
Diệp Huyền suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Ngươi sẽ nghe lời ta nói đúng không?"
Di Tôn vội vàng gật đầu: "Đương nhiên!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Ta muốn xây dựng lại trật tự của thiên địa, nhưng chuyện này cần tất cả mọi người trong Đạo Đình chúng ta phải tạo ra thay đổi!"