Chương 2560. Chẳng khác gì cho không
Chương 2560. Chẳng khác gì cho không
Chương 2560: Chẳng khác gì cho không
Thấy Diệp Quân rời đi, mấy người còn lại cũng chẳng nói gì, càng không khuyên bảo gì.
Bọn họ đều chẳng để thực lực của Diệp gia vào mắt.
Lúc này, Lý Thu Hoành đột nhiên nói: “Bà Sa Tông có thái độ như thế nào?”
Bà Sa Tông!
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn Thiên Tôn.
Thái độ của Bà Sa Tông rất quan trọng, bởi vì Bà Sa Tông được coi là đệ nhất tông môn tại Bà Sa Thế Giới!
Phải biết rằng Bà Sa Tông đang nắm giữ quyển Đạo Kinh cuối cùng, thế nhưng từ lúc thành lập đến nay, chỉ dựa vào điều này thôi đã đủ để chứng minh sức mạnh của Bà Sa Tông rồi!
Thiên Tôn khẽ nói: “Thái độ của bọn họ không rõ ràng! Có điều, có thể chắc chắn rằng dù bọn họ không giúp chúng ta nhưng nhất định cũng sẽ không giúp Diệp Huyền!”
Lý Thu Hoành gật đầu: “Bà Sa Tông mặc dù mạnh nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không đối địch với chúng ta chỉ vì Diệp Huyền đâu! Có điều cũng phải cẩn thận, nhỡ đâu bọn họ thực sự giúp đỡ Diệp Huyền thì sự việc sẽ khó khăn hơn rất nhiều!”
Thiên Tôn gật đầu: “Để ta đi gặp bọn họ, thăm dò thái độ của bọn họ xem sao!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn Lý Thu Hoành: “Truyền Tống Trận của Huyền Cơ Môn khi nào thì xây xong?”
Lý Thu Hoành trầm giọng nói: “Nhiều nhất năm ngày nữa!”
Năm ngày!
Thiên Tôn gật đầu, sau đó nói: “Tiêu tộc cũng tham gia xây dựng Truyền Tống Trận đúng chứ?”
Lý Thu Hoành khẽ gật đầu: “Không chỉ có Tiêu tộc mà còn có cả Bà Sa Tông!”
Thiên Tôn mỉm cười: “Xem ra dã tâm của các ngươi rất lớn.”
Lý Thu Hoành mỉm cười: “Lần này tới đương nhiên không chỉ để lấy Đạo Kinh. Thiên Tôn, ngươi nói xem?”
Thien Tôn mỉm cười: “Đương nhiên rồi! Các ngươi nói chuyện đi, ta tới Bà Sa Tông xem xem thái độ của bọn họ như nào!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa Địa Tôn và tiên sư rời đi.
Lý Thu Hoành liếc nhìn Ngũ Duy vũ trụ phía dưới: “Chúng ta chuẩn bị thôi!”
Nói đoạn, mọi người bèn rời đi, tinh không trở nên yên lặng.
Đạo thành, bên trong Kiếm Điện.
Diệp Huyền và Quan Âm ngồi đối diện nhau.
Di Tôn ở bên cạnh Diệp Huyền.
Diệp Huyền đột nhiên nhìn hắn ta: “Gần đây có nhiều người đến không?”
Di Tôn gật đầu: “Trong tinh không Ngũ Duy vũ trụ, càng ngày càng có nhiều cường giả thần bí xuất hiện! Trong đó phần lớn đều tới từ Bà Sa Thế Giới!”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một lát rồi tiếp tục: “Chúng ta phải nghĩ đối sách thôi!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta biết rồi!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Quan Âm: “Hiện giờ tình cảnh Ngũ Duy vũ trụ thế nào rồi?”
Quan Âm trầm giọng nói: “Nội bộ không có vấn đề gì! Thế nhưng… nếu như Bà Sa Thế Giới và Ám Uyên thật sự liên thủ thì chúng ta…”
Diệp Huyền trầm mặc.
Quan Âm lại nói: “Dù thế nào thì cũng không thể giao thủ tại Ngũ Duy vũ trụ, bằng không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến Ngũ Duy vũ trụ!”
Di Tôn thở dài một hơi: “Mục đích của bọn họ chính là Ngũ Duy vũ trụ, thế nên chắc chắn bọn họ sẽ không dời chiến trường đến chỗ khác, hơn nữa chúng ta đang rất bị động.”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Đạo Chủ, ta thấy dù Cổ Thần Uyên giúp đỡ chúng ta nhưng chúng ta cũng không có phần thắng, hơn nữa một khi bọn họ phải trả một cái giá quá lớn, có khả năng họ sẽ rút lui!”
Diệp Huyền gật đầu: “Lần này chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.”
Di Tôn tính nói lại thôi.
Diệp Huyền khẽ nói: “Với tình hình hiện tại thì chúng ta không có bất cứ phần thắng nào, đúng không?”
Di Tôn trầm giọng nói: “Trừ phi Niệm Niệm cô nương khôi phục trí nhớ!”
Niệm Niệm!
Quan Âm nhìn Diệp Huyền, hiện giờ người có thể cứu Ngũ Duy vũ trụ chỉ có Niệm Niệm.
Chỉ cần Niệm Niệm khôi phục trí nhớ thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết.
Thế nhưng vấn đề là Niệm Niệm không hề có một chút dấu hiệu khôi phục trí nhớ nào!
Diệp Huyền đột nhiên đứng dậy rời đi. Bên trong điện, Di Tôn và Quan Âm đưa mắt nhìn nhau.
Hắn tới một tinh không rồi cúi đầu nhìn Ngũ Duy vũ trụ.
Đây chính là nơi mà Diệp Huyền hắn phải bảo vệ!
Hiện giờ Bà Sa Thế Giới và Ám Giới liên thủ, hắn còn có thể bảo vệ vũ trụ này hay không?
Hình như nhớ đến điều gì đó, hắn xòe tay ra, sáu quyển Đạo Kinh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ngươi định làm thế nào? Giao chúng ra sao?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Giao ra cũng vô dụng, bởi vì mục đích của bọn họ không chỉ có Đạo Kinh mà là cả vũ trụ này.”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngũ Duy vũ trụ và Đạo Đình quá yếu so với Bà Sa Thế Giới. Còn về Cổ Thần Uyên, như lời Di Tôn nói đấy, nếu như bọn họ phải trả một cái giá quá lớn thì có khả năng sẽ rút lui!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Có phải ngươi muốn dùng Đạo Kinh để khiến bọn họ tự tàn sát lẫn nhau không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không thể nào! Những người này không hề ngốc, nếu như ta làm vậy thì chẳng khác gì cho không Đạo Kinh!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Bà Sa Tông?”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Thực lực của Bà Sa Tông rất mạnh, thế nhưng bọn họ chỉ muốn Đạo Kinh của ta chứ không giúp đỡ ta. Mà dù có giúp thì cũng chỉ giúp một mình ta chứ không giúp cả Ngũ Duy vũ trụ! Thậm chí bọn họ còn giao Ngũ Duy vũ trụ ra để giữ quan hệ với những thế lực khác… Tóm lại, không thể dựa vào người khác được.”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ngươi có liên lạc được với nữ tử váy trắng không?”
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía tinh không xa xôi, hắn không cảm nhận được nữ tử váy trắng!
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Lần này so với trước kia, nếu hai bên thực lực quá khác biệt thì có thể nội bộ Ngũ Duy vũ trụ sẽ loạn.”
Diệp Huyền gật đầu, đây cũng là vấn đề mà hiện giờ hắn lo lắng nhất!