Chương 2559. Còn sống là tốt nhất
Chương 2559. Còn sống là tốt nhất
Chương 2559: Còn sống là tốt nhất
“Bà Sa Thế Giới?”
Ánh mắt lão giả bỗng trở nên hoang mang, đó là nơi nào?
Ngũ Duy vũ trụ.
Ở một tinh không nào đó, Thiên Tôn đứng trong yên lặng. Phía sau nàng là tiên sư và Địa Tôn.
Bên phải Thiên Tôn còn có một nam tử trung niên, người này chính là Lý Thu Hoành của Huyền Ngoa Tông.
Đối diện Lý Thu Hoành là một nam tử trung niên khác, người này chính là Diệp Quân đã từng bị Diệp Huyền phá vỡ nhục thân.
Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Lý Thu Hoành liếc nhìn lão giả, hắn ta mỉm cười: “Hóa ra là Hồ Bất Quy trưởng lão của Quy Đạo Viện.”
Lão giả tên Hồ Bất Quy lạnh lùng nói: “Nghe nói các ngươi chuẩn bị liên thủ đối phó với thế lực phía sau Diệp Huyền?”
Thiên Tôn mỉm cười: “Đúng vậy!”
Hồ Bất Quy nhìn nàng: “Tính cả Quy Đạo Viện chúng ta nữa!”
Thiên Tôn khẽ mỉm cười: “Chào mừng!”
Lý Thu Hoành ở bên cạnh đột nhiên nhìn nàng: “Thiên Tôn, thế lực phía sau Diệp Huyền thực sự mạnh đến vậy sao?”
Thiên Tôn khẽ nói: “Chư vị, nữ tử xuất hiện lúc trước và giúp Diệp Huyền đã giết tam đệ ngay tại cấm địa của Ám Uyên. Tam đệ ta là cường giả Quy Nhất cảnh, đã thế đối phương còn chỉ là một phân thân!”
Nghe vậy, sắc mặt mọi người bèn trở nên nghiêm trọng.
Phân thân!
Một phân thân mà lại giết được một cường giả Quy Nhất cảnh!
Thiên Tôn lại nói: “Với cả các ngươi chắc đã biết, trên người Diệp Huyền có ách nạn chi nhân, thế nhưng hắn vẫn có thể sống đến bây giờ. Nếu như ta đoán không nhầm thì chắc chắn có người đã ngăn chặn ách nạn chi nhân giúp hắn!”
Ở phía xa xa, Hồ Bất Quy nhíu mày nói: “Rốt cuộc là thế lực như thế nào?”
Thiên Tôn lắc đầu: “Không biết nữa, thế nhưng có thể chắc chắn rằng đó là một thế lực cực kì mạnh!”
“Cực kì mạnh?”
Hồ Bất Quy nở nụ cười lạnh lùng: “Liệu có nói quá không đấy?”
Thiên Tôn nhìn Hồ Bất Quy, nàng mỉm cười: “Ngươi có thể giết chết một cường giả Quy Nhất cảnh chỉ bằng một phân thân không?”
Hồ Bất Quy trầm mặc.
Hắn ta không thể!
Hồ Bất Quy nhìn nàng: “Nhưng ta không cho rằng sẽ có nhiều cường giả như vậy!”
Thiên Tôn hỏi: “Nếu như có nhiều thì sao?”
Hồ Bất Quy nhíu mày: “Sao có thể, cường giả cấp bậc như thế đến cả Bà Sa Thế Giới chúng ta còn chẳng có nhiều nữa là…”
Thiên Tôn mỉm cười: “Nhỡ đâu thì sao?”
Lúc này, Lý Thu Hoành ở bên cạnh đột nhiên nói: “Thiên Tôn nói không sai đâu, nhỡ có thì sao? Dù không nhiều, nhưng nhỡ có tầm hai, ba người thì sao?”
Hồ Bất Quy trầm mặc.
Thiên Tôn mỉm cười: “Ám Uyên chúng ta khinh thường hắn nên mới lỗ một vố như vậy đấy!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn xuống phía dưới, khẽ nói: “Chư vị, muốn giết Diệp Huyền, đoạt được Đạo Kinh thì chúng ta buộc phải giải quyết những người phía sau hắn. Thế nên lần này chư vị đừng che giấu nữa! Có bao nhiêu cường giả thì cứ gọi hết ra!”
Hồ Bất Quy ở bên cạnh khẽ nhíu mày: “Nếu như chúng ta gọi quá nhiều cường giả, ngộ nhỡ những người phía sau hắn không xuất hiện thì chẳng phải tổn thất nặng nề sao?”
Thien Tôn đáp: “Cũng phải…”
Trong tinh không, Lý Thu Hoành lại nói: “Chúng ta có thể làm thế này, gọi nhiều cường giả tới một chút, thế nhưng để các cường giả Quy Nhất cảnh ẩn mình. Một khi những người phía sau Diệp Huyền xuất hiện thì chúng ta sẽ tập kích tiêu diệt!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn mọi người: “Các ngươi thấy thế nào?”
Hồ Bất Quy mỉm cười: “Ta thấy được đó!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Thiên Tôn: “Thiên Tôn các hạ, ngươi thấy sao?”
Thiên Tôn trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Ta thấy chúng ta vẫn không nên coi thường những người phía sau hắn, cẩn thận lật thuyền.”
Lý Thu Hoành mỉm cười: “Ta biết Thiên Tôn đang lo lắng điều gì, thế nên để đề phòng vạn nhất, Huyền Ngoa Tông sẽ phái sáu cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong và hai mươi cường giả Thành Đạo cảnh tới Ngũ Duy vũ trụ!”
Hồ Bất Quy cũng nói: “Quy Đạo Viện chúng ta cũng sẽ phái sáu cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong và hai mươi cường giả Thành Đạo cảnh!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta rút lui!”
Rút lui?
Mọi người nhìn hắn ta.
Diệp Quân nói: “Chư vị, Diệp gia ta không mạnh bằng các ngươi, ta không tham dự nữa!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Diệp gia mặc dù không quá yếu tại Bà Sa Thế Giới, song bọn họ cũng không quá mạnh!
Ban đầu sở dĩ hắn ta tới tìm Diệp Huyền là bởi không biết thực lực Diệp Huyền ra sao. Thế nhưng hiện giờ sau khi nghe Thiên Tôn nói, hắn ta phát hiện Diệp Huyền không hề đơn giản!
Đến cả Ám Uyên và Bà Sa Thế Giới phải liên thủ đối phó thì có thể tưởng tượng, thế lực phía sau Diệp Huyền mạnh đến mức nào!
Lúc này Diệp gia mà còn nhúng tay vào thì đúng là ngu xuẩn tột cùng.
Hơn nữa, dù cuối cùng có chiến thắng thì Diệp gia cũng chẳng được chút lợi lộc gì, bởi lẽ so với mấy thế lực kia thì thực lực của Diệp gia quá yếu!
Thế nên dù thắng hay thua thì Diệp gia cũng không có lợi ích gì cả!
Rời đi là lựa chọn tốt nhất!
Còn về mối thù Diệp Huyền phá vỡ nhục thân của hắn ta… hắn ta đã không còn quan tâm nữa!
Con người ta sống là tốt nhất!