Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 877 - Chương 2567. Điều Duy Nhất Làm Hắn Tiếc Nuối

Chương 2567. Điều duy nhất làm hắn tiếc nuối Chương 2567. Điều duy nhất làm hắn tiếc nuối

Chương 2567: Điều duy nhất làm hắn tiếc nuối

Diệp Huyền không nghĩ nhiều nữa, hắn đột nhiên mở mắt. Ngay sau đó, hắn hóa thành một đường kiếm quang đỏ như lửa rồi xông lên trời!

Uỳnh!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kiếm của hắn đẩy lùi Lý Thu Hoành, Lý Thu Hoành không thể không lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Thiên Tôn trên bầu trời lập tức híp mắt lại. Thực lực của Diệp Huyền mạnh một cách bất thường!

Các cường giả còn lại cũng thấy nghiêm trọng. Hiện giờ thực lực của Diệp Huyền không hề thua kém một cường giả Quy Nhất cảnh!

Mặc dù hắn đã đánh đổi bằng mạng sống của mình, song như vậy cũng quá kinh khủng rồi!

Trên bầu trời, Lý Thu Hoành liếc nhìn ngực mình. Trên ngực hắn ta có một vết kiếm chém rất sâu, có thể thấy được cả xương trắng!

Sắc mặt hắn ta khó coi vô cùng!

Hắn ta không ngờ mình lại bị Diệp Huyền đả thương hai lần liên tiếp!

Đúng là nhục nhã!

Lý Thu Hoành nhìn Diệp Huyền phía dưới, đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng biến mất.

Uỳnh!

Một tiếng kiếm minh vang lên, một đường kiếm quang xộc lên và chém thẳng về phía Lý Thu Hoành!

Trông thấy đường kiếm quang, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi!

Đường kiếm quang này còn mạnh hơn cả đường kiếm quang trước đó!

Cái sau mạnh hơn cái trước!

Trên bầu trời, Lý Thu Hoành không dám lơ là, hắn ta chắp hai tay lại. Lúc kiếm của Diệp Huyền đến trước mặt hắn ta, hắn ta bèn lật tay, sau đó đẩy mạnh về phía trước.

Uỳnh!

Một luồng sức mạnh như núi lửa phun trào xuất hiện từ hai tay hắn ta!

Sức mạnh này vừa bùng phát thì cả bầu trời đều trở nên hư ảo!

Uỳnh!

Kiếm của Diệp Huyền đã bị chặn lại!

Thế nhưng sắc mặt của Lý Thu Hoành lại lập tức tái nhợt!

Lúc này, Diệp Huyền nhón chân, cầm kiếm xoay về phía trước.

Vụt!

Một tiếng nứt vỡ vang lên, đôi đồng tử của Lý Thu Hoành co lại. Hắn ta giơ tay lên chắn kiếm của Diệp Huyền!

Uỳnh!

Diệp Huyền chém kiếm xuống, Lý Thu Hoành lập tức lùi về phía sau cả ngàn trượng. Cùng lúc đó, một cánh tay của hắn ta đã bị Diệp Huyền chém vụn!

Ở phía xa xa, Thiên Tôn nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Lúc này, nàng bỗng phát hiện từ trước đến nay mình vẫn hơi coi thường hắn rồi.

Trước kia, mặc dù nàng thấy Diệp Huyền là một kì tài, song khi ấy hắn vẫn chưa thể uy hiếp đến nàng.

Thế nhưng hiện giờ nàng bỗng nhận ra suy nghĩ ngày xưa của mình đã sai!

Diệp Huyền mà tiến bộ thì đúng là không phải kinh khủng bình thường thôi đâu!

Các cường giả Bà Sa Thế Giới ở bên cạnh cũng nghiêm mặt, sức chiến đấu của Diệp Huyền vượt xa dự đoán của bọn họ. Có thể nói, đừng nói là ở Ngũ Duy vũ trụ, đến cả Bà Sa Thế Giới cũng khó có ai trẻ tuổi mà bằng hắn!

Diệp Huyền bắt buộc phải chết!

Khoảnh khắc ấy, dù là Ám Uyên hay Bà Sa Thế Giới đều có suy nghĩ như vậy!

Cách tốt nhất để đối phó với thiên tài là giết chết hắn!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền phía xa xa lại xông về phía Lý Thu Hoành. Kiếm quang đi qua đâu là nơi ấy đều bị hủy diệt!

Lý Thu Hoành trợn mắt, vội vàng nói: “Ra tay!”

Lúc này, hắn ta không dám một mình đối đầu với Diệp Huyền!

Hắn ta vừa dứt lời thì hai cường giả Quy Nhất cảnh của Huyền Ngoa Tông bèn xuất hiện!

Diệp Huyền không hề lui bước!

Hắn chém kiếm về phía trước!

Hai cường giả kia biến mất!

Uỳnh uỳnh!

Bầu trời rung chuyển dữ dội. Hai cường giả Quy Nhất cảnh liên thủ khiến Diệp Huyền phải lùi mạnh về phía sau. Thế nhưng ngay sau đó hắn bỗng nhiên dừng lại, sau đó lại chém kiếm về phía trước.

Vụt!

Một đường kiếm quang đỏ như máu xé gió bay đi!

Uỳnh!

Đường kiếm quang này khiến hai cường giả Quy Nhất cảnh kia phải lùi lại!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mấy người Thiên Tôn phía không xa đều trở nên khó coi!

Thực lực của Diệp Huyền đang không ngừng tăng lên!

Hắn càng lúc càng mạnh!

Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Khi hắn xuất hiện trở lại thì đã đứng ngay trước mặt một cường giả Quy Nhất cảnh. Giống với trước đó, hắn lại chém kiếm xuống!

Cường giả Quy Nhất cảnh kia không dám lơ là, hắn ta đang định dốc toàn lực ra tay thì đúng lúc ấy có dị biến xảy ra. Chỉ thấy trên đỉnh đầu hắn ta xuất hiện một hắc bạch thái cực đồ. Chỉ trong chớp mắt, cảnh giới của hắn ta đã bị ép xuống thành Thành Đạo cảnh!

Cùng lúc đó, bốn loại vực của Diệp Huyền cũng bao trùm lấy lão giả!

Biến cố đột ngột xảy ra khiến sắc mặt lão giả thay đổi. Hắn ta muốn lùi lại nhưng không còn kịp nữa.

Kiếm của Diệp Huyền đã chém xuống.

Vụt!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kiếm của hắn đâm thẳng từ đỉnh đầu lão giả xuống.

Vụt!

Đường kiếm chém đến tận cùng, cơ thể của lão giả bị chia làm hai nửa.

Thần hồn câu diệt!

Trông thấy cảnh tượng ấy, bầu không khí lập tức trở nên tĩnh lặng!

Diệp Huyền đã giết một cường giả Quy Nhất cảnh!

Phải biết rằng lúc này Diệp Huyền mới chỉ đạt đến Ngự Đạo cảnh thôi đấy!

Hắn giết được kẻ địch trong khi mình kém hơn hai bậc?

Ở phía không xa, các cường giả Bà Sa Thế Giới nhìn Diệp Huyền như nhìn một con quái vật vậy!

Lúc này, Hồ Bất Quy đứng bên cạnh Thiên Tôn đột nhiên lên tiếng: “Người này quá yêu nghiệt! Giết hắn thôi!”

Thiên Tôn gật đầu: “Giết hắn!”

Nàng vừa dứt lời thì mười mấy cường giả Quy Nhất cảnh đồng loạt xông lên, mục tiêu chính là Diệp Huyền!

Thấy mười mấy cường giả Quy Nhất cảnh xông tới, Diệp Huyền quay đầu nhìn. Hắn trông thấy An Lan Tú, Niệm Niệm, Trương Văn Tú, Liên Vạn Lý, Tiểu Đạo, và cả Thiên Mạt…

Điều duy nhất khiến hắn tiếc nuối là hắn không thấy Diệp Linh!

Nhưng mà như vậy cũng tốt, Diệp Linh không ở đây, nàng vẫn có thể sống!

Chỉ cần sống thôi là tốt rồi!
Bình Luận (0)
Comment