Chương 2568. Có ta ở đây sao ngươi chết được
Chương 2568. Có ta ở đây sao ngươi chết được
Chương 2568: Có ta ở đây sao ngươi chết được
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Linh Nhi… ca ca không thể đi tìm ngươi nữa rồi! Đừng trách ca ca nhé… Ngươi nhất định phải sống thật tốt…”
Nói đến đây, hắn bỗng nhiên mở mắt nhìn về phía một cường giả Quy Nhất cảnh xông về phía mình, đoạn bật cười ha ha: “Tới đi!”
Dứt lời, hắn bắt đầu giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình!
Tư bạo!
Ở phía không xa, Lý Thu Hoành vội vàng nói: “Giết hắn! Giết chết hắn!”
Dứt lời, những cường giả phía sau hắn ta bèn xông lên.
Đúng lúc ấy, một giọng nói như tiếng gầm của dã thú truyền đến từ nơi nào đó: “Kẻ nào dám động vào hắn! Kẻ nào dám! A a a a a!”
Tinh không rung chuyển!
Nghe thấy giọng nói ấy, tất cả mọi người đều sững sờ!
Là ai?
Diệp Huyền cũng nghe thấy, hắn nhìn về phía tinh không xa xôi. Giọng nói này có hơi quen, nhưng nhất thời hắn chưa nhớ ra là ai!
Ở phía xa xa, Thiên Tôn không khỏi híp mắt lại.
Xuất hiện rồi!
Cuối cùng thế lực phía sau Diệp Huyền cũng xuất hiện!
Hồ Bất Quy của Quy Đạo Viện ngẩng đầu nhìn, hắn ta không khỏi chau mày: “Ta không cảm nhận được khí tức của nàng ta!”
Tiêu Bình Sinh của Tiêu tộc đứng bên cạnh cũng trầm giọng nói: “Đối phương còn chưa đến mà giọng nói đã đến trước rồi!”
Hồ Bất Quy khẽ bảo: “Xem ra người này không hề đơn giản đâu!”
Tiêu Bình Sinh nói: “Thêm chút độ khó cũng tốt, bằng không chuyến này sẽ vô vị lắm.”
Hồ Bất Quy mỉm cười: “Đúng vậy!”
Bọn họ tò mò về thế lực phía sau Diệp Huyền nhưng cũng không hề sợ!
Đùa à, nơi này quy tụ mấy chục cường giả Quy Nhất cảnh đấy!
Bọn họ cần gì phải sợ?
Đúng lúc đó, Lý Thu Hoành đột nhiên gằn giọng nói: “Cần gì quan tâm nàng ta là ai, cứ giết Diệp Huyền đi đã!”
Dứt lời, hắn ta bèn xông thẳng về phía Diệp Huyền.
Hiện giờ Diệp Huyền đang dần mất đi thế mạnh, đây là lúc tốt nhất để giết hắn!
Rất nhanh sau đó, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lý Thu Hoành đã tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó đánh một chưởng về phía đối phương!
Mà lúc này Diệp Huyền đã không còn sức mà phản kháng, bởi vì ban nãy hắn đã tiêu hao hết sức mạnh của mình!
Hắn chỉ có thể nhìn đối phương tấn công mình!
Đúng lúc ấy, Thiên Tru Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng rung lên, những tiếng kiếm minh vang vọng khắp đất trời. Cùng lúc đó, không gian trước mặt Diệp Huyền nứt ra, một nữ tử xuất hiện.
Nữ tử này mặc bạch bào, bên hông là một hồ lô đựng rượu.
Nữ tử xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn lên người nàng.
Ai đây?
Diệp Huyền trông thấy nữ tử xong chợt khẽ mỉm cười: “Thanh Nhi!”
Đây cũng là Thanh Nhi!
Thế nhưng không phải nữ tử váy trắng!
Lúc này, Lý Thu Hoành đã tới phía sau nữ tử.
Hắn ta nhìn chằm chằm nữ tử vừa xuất hiện, đoạn gằn giọng nói: “Ngươi cũng đi chết đi!”
Dứt lời, hắn ta bèn đánh một chưởng về phía nữ tử. Tuy nhiên ngay sau đó, hắn ta lại sững sờ.
Không chỉ Lý Thu Hoành sững sờ mà tất cả mọi người đều há hốc miệng!
Bởi vì không biết từ lúc nào mà một bàn tay ngọc ngà đã túm chặt lấy cổ Lý Thu Hoành.
Bàn tay ấy chính là tay của bạch bào nữ tử!
Không một ai trông thấy bạch bào nữ tử ra tay kiểu gì!
Kể cả Lý Thu Hoành lúc này cũng ngơ ngác, sao hắn ta lại bị tóm vậy?
Bạch bào nữ tử liếc nhìn Lý Thu Hoành, nàng tóm hắn ta như tóm một con gà rồi từ từ xách hắn ta lên, hai mắt đỏ rực: “Ngươi là cái thứ rác rưởi gì?”
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Vẻ mặt của các cường giả của Bà Sa Thế Giới cũng trở nên nghiêm trọng vô cùng!
Một cường giả Quy Nhất cảnh mà lại bó tay trước một nữ nhân?
Kẻ tuyệt vọng nhất chính là Lý Thu Hoành!
Hắn ta muốn phản kháng nhưng lúc này tất cả sức mạnh của hắn ta đều biến mất hết, hắn ta không thể phản kháng được!
Lúc này, bạch bào nữ tử khẽ siết chặt tay.
Răng rắc!
Một tiếng xương vỡ giòn tan vang lên!
Ngay sau đó, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, đầu của Lý Thu Hoành đã bị nàng bẻ gãy. Ngay sau đó, nàng xách đầu của hắn ta lên rồi ném sang một bên.
Rầm!
Ở phía xa xa, một cường giả Quy Nhất cảnh còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cái đầu kia đập trúng, thần hồn câu diệt!
Hắn ta đã bị miểu sát!
Một cường giả Quy Nhất cảnh bị miểu sát!
Khoảnh khắc ấy, sắc mặt mấy người Thiên Tôn bèn thay đổi!
Giờ khắc này bọn họ mới nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc!
Đối phương giết cường giả Quy Nhất cảnh cứ như giết gà vậy!
Bạch bào nữ tử không ra tay nữa mà quay người nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền ngoác miệng cười: “Ta sắp chết rồi!”
Lúc này, hắn cảm giác mình suy nhược vô cùng, nhất là linh hồn hắn yếu đến đáng sợ.
Huyết mạch chi lực còn đỡ, bởi hắn phát hiện mặc dù mình đã thiêu đốt huyết mạch chi lực nhưng không hề có tác dụng!
Chính hắn cũng không thể hủy diệt máu của mình!
Không thể không nói, điều này khiến hắn cảm thấy hơi vớ vẩn!
Máu của mình mà mình lại không thể làm gì được, chuyện này là sao chứ?
Bạch bào nữ tử nhìn Diệp Huyền, nước mắt bỗng tuôn trào: “Có ta đây, sao ngươi có thể chết được chứ?”
Nói đoạn, nàng khẽ đặt tay phải lên vai hắn. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh lập tức bao trùm lấy Diệp Huyền. Cùng lúc đó, nàng phất tay, Trấn Hồn Kiếm xuất hiện trong tay này. Bạch bào nữ tử liếc nhìn Trấn Hồn Kiếm, sau đó cắm mạnh vào ngực Diệp Huyền.