Chương 2569. Ngươi có tin không?
Chương 2569. Ngươi có tin không?
Chương 2569: Ngươi có tin không?
Uỳnh!
Lấy kiếm trấn hồn!
Linh hồn sắp sửa tiêu tan của Diệp Huyền đã được trấn trụ bởi sức mạnh của nàng và Trấn Hồn Kiếm!
Bạch bào nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cần phải bồi bổ!”
Nói đoạn, nàng quay người nhìn mấy người Thiên Tôn, gằn giọng nói: “Linh hồn của ca ca ta đang suy nhược, các ngươi còn không biết điều mà xông tới?”
Dứt lời, nàng bèn đánh một quyền về phía trước!
Cách đó trăm trượng, một cường giả Quy Nhất cảnh lập tức bỏ mạng!
Thấy vậy, tất cả mọi người đều hóa đá!
Khoảnh khắc ấy, ánh mắt mấy người Thiên Tôn đã chuyển từ nghiêm trọng sang sợ hãi!
Một quyền này đã giết chết một cường giả Quy Nhất cảnh!
Đó là cường giả Độn Nhất cảnh đấy!
Cường giá chí cao trong thế gian!
Không chỉ mấy người Thiên Tôn mà mấy người Tô Triết của Cổ Thần Uyên nấp trong bóng tối cũng sững sờ.
Tô Triết nuốt nước bọt, hắn ta nhìn Diệp Huyền phía dưới, run rẩy nói: “Muội muội của Diệp công tử đều là thần tiên gì vậy…”
Ở một bên khác, mấy người Thượng Chủ cũng trầm mặc không lên tiếng.
Nhất là La Hầu và A Khổ Vương, lúc này hai người này còn đang toát mồ hôi lạnh.
Ban đầu bọn họ còn muốn giết chết Diệp Huyền để có được Đạo Kinh!
Nếu như thật sự giết chết Diệp Huyền…
Hai người họ không dám nghĩ đến hậu quả!
Si Yểu Yểu nhìn Diệp Huyền suy yếu phía xa xa, nàng nói: “Vẫn đánh giá thấp người phía sau hắn rồi!”
Không chỉ nàng mà tất cả mọi người đều đánh giá thấp người phía sau Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, bạch bào nữ tử đánh chết một cường giả Quy Nhất cảnh bằng một quyền xong thì phất tay phải, linh hồn của cường giả Quy Nhất cảnh đó bị nàng túm trong tay. Ngay sau đó, nàng quay người đặt linh hồn đó trước mặt Diệp Huyền, nói: “Hấp thụ đi!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Thiên Tôn ở phía xa xa trầm giọng nói: “Các hạ, chuyện giữa chúng ta và Diệp Huyền chỉ là một hiểu lầm!”
Bạch bào nữ tử đột nhiên quay người, ngay sau đó nàng xuất hiện trước mặt Thiên Tôn. Đôi đồng tử của Thiên Tôn co lại, nàng còn chưa kịp phản ứng thì bạch bào nữ tử đã đánh một quyền.
Uỳnh!
Đầu của Thiên Tôn lập tức nổ tung như một trái dưa!
Bạch bào nữ tử túm lấy linh hồn của Thiên Tôn, lạnh lùng nói: “Đây cũng là hiểu lầm!”
Linh hồn Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào bạch bào nữ tử: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Bạch bào nữ tử không trả lời Thiên Tôn mà đưa linh hồn Thiên Tôn đến trước mặt Diệp Huyền: “Hấp thụ đi!”
Diệp Huyền: “…”
Thiên Tôn đột nhiên nở nụ cười trào phúng: “Nực cười! Đúng là nực cười thật mà!”
Từ trước đến nay mục đích của nàng chính là đối phó với người phía sau Diệp Huyền, mà lúc này nàng mới nhận ra ý nghĩ này của mình thật nực cười biết bao!
Người trước mắt này chắc chắn đã vượt xa Quy Nhất cảnh, thậm chí còn đạt đến một cảnh giới mà nàng không biết!
Sở dĩ người phía sau Diệp Huyền không ở thế giới này là bởi người ta quá mạnh, thế giới này quá yếu!
Người ta không muốn chơi ở thế giới này mà thôi!
Giờ thì hay rồi!
Mấy người bọn họ liên thủ ép người ta quay về!
Tự tìm đường chết?
Nàng đang tự tìm đường chết!
Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Các hạ, chuyện này ngươi định làm đến cùng thật sao?”
Nghe vậy, Thiên Tôn bèn ngẩng đầu.
Trên bầu trời có hai lão giả!
Một người mặc bạch bào, một người mặc hắc bào!
Là Âm Dương nhị thần của Ám Uyên!
Trông thấy hai người này, Thiên Tôn vốn đã buông bỏ đối kháng lập tức mở to mắt. Khoảnh khắc ấy, nàng ta trông thấy hi vọng!
Âm Dương nhị thần!
Hai người này đã đạt tới Quy Nhất cảnh đỉnh phong từ cả vạn năm trước!
Còn về hiện tại thực lực của hai người này thâm sâu khó lường, có là nàng cũng không biết rõ!
Lúc này, bạch bào nữ tử ngẩng dầu nhìn Âm Dương nhị thần, trong đó lão giả mặc bạch bào cũng đang nhìn nàng: “Đừng ức hiếp người khác quá đáng!”
Bạch bào nữ tử nhếch khóe miệng tỏ vẻ trào phúng: “Ức hiếp người khác quá đáng? Ta cho các ngươi xem thế nào mới là ức hiếp người quá đáng nhé!”
Dứt lời, nàng bèn biến mất.
Trên bầu trời, sắc mặt Âm Dương nhị thần lập tức thay đổi, bạch bào lão giả dẫn đầu nhanh chóng đánh một chưởng!
Một chưởng này của hắn ta khiến tinh không rung chuyển như sắp vỡ tan đến nơi, đáng sợ vô cùng!
Mà lúc này, bạch bào nữ tử đột nhiên đánh một quyền.
Uỳnh!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, sức mạnh của bạch bào lão giả tan thành mây khói trong chốc lát. Cùng lúc ấy, hắn ta lùi về phía sau cả vạn trượng. Khi hắn ta vừa dừng lại thì nhục thân đã nứt vỡ, chỉ còn lại linh hồn!
Cùng lúc đó, bạch bào nữ tử lại đánh tiếp một quyền nữa. Có điều, lần này mục tiêu của nàng là hắc bào lão giả ở bên cạnh!
Hắc bào lão giả chưa kịp phản ứng thì nhục thân của hắn ta đã tan nát!
Bị miểu sát tiếp!
Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đều hóa đá!
Thiên Tôn phía dưới cũng tuyệt vọng!
Thực sự tuyệt vọng!
Âm Dương nhị thần chẳng có sức phản kháng trước mặt nữ nhân này!
Rốt cuộc nữ nhân này mạnh đến mức nào?
Bạch bào nữ tử xách linh hồn của Âm Dương nhị thần tới trước mặt Diệp Huyền. Nàng nhìn Diệp Huyền, dịu dàng nói: “Mau hấp thụ đi! Bồi bổ!”
Diệp Huyền: “…”
Thấy Diệp Huyền ngớ người, bạch bào nữ tử lại nói: “Đừng đờ người ra nữa, mau hấp thụ đi!”
Thấy vậy, sắc mặt mọi người bèn trở nên kì lạ.
Nữ nhân này tàn bạo với người khác như một ngọn núi lửa vậy, song lại đối xử với Diệp Huyền dịu dàng như nước.
Diệp Huyền do dự một lát rồi nhìn linh hồn Thiên Tôn. Thiên Tôn cũng nhìn chằm chằm hắn, nàng nói: “Diệp Huyền, người phía sau ngươi nghịch thiên thế này sao ngươi không nói sớm!”
Diệp Huyền nhìn đối phương: “Ta nói ta là vị diện chi tử của Cửu Duy ngươi có tin không?”
Thiên Tôn quay đầu nhìn bạch bào nữ tử, bạch bào nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả: “Vị diện chi tử của Cửu Duy là sao? Nếu như ca ca muốn thì ta sẽ lôi Cửu Duy xuống đây cho ngươi làm vị diện chi chủ của Cửu Duy luôn!”
Diệp Huyền: “…”
Thiên Tôn: “…”